Chảng Rể Ma Giới

Chương 427: Chương 427: Tiểu cơ mật trong lòng tài chính quan




Tuy rằng nhìn thấy vẻ mặt len lén ra hiệu của Trần Duệ nhưng Mejia vẫn không lập tức đáp ứng Cafu mà lại lộ ra thần sắc trầm ngâm - nói đến ma pháp trận, chỉ có Trần Duệ thành thạo nhất, nhưng mà mỏ tinh quáng đối với một lãnh địa, thậm chí là một thành thị của đế quốc đều không phải chuyện nhỏ, huống hồ còn trực tiếp liên hệ với quyền thế địa vị của Cafu. Chắc chắn Cafu đã cố gắng rất nhiều lần, thậm chí mời cả đại sư của đế đô, cuối cùng không còn cách nào mới nói ra thỉnh cầu với minh hữu Ám Nguyệt này. Tinh quáng này rất có thể ẩn chứa nguy hiểm to lớn.

Trần Duệ thấy Mejia không lên tiếng thì chủ động mở miệng nói: “Trưởng công chúa, có phải đang lo lắng vấn đề an toàn của tiểu công chúa sau khi ‘vị kia’ rời đi?”

Cafu vội vàng nói: “Xin yên tâm, nơi này là Âm Ảnh đế quốc, là lãnh địa Huyết Kinh Hoa, nữ hoàng bệ hạ rất coi trọng lần viếng thăm này, cho dù là thích khách ma đế cấp đến ta cũng có thể bảo đảm an toàn cho hai vị điện hạ.”

Ý trong lời nói là nữ hoàng Katherine đã phái cường giả ma đế cấp bí mật tiến hành bảo hộ và theo dõi lãnh địa Huyết Kinh Hoa, tin rằng cho dù là Hắc Diệu hoặc người của Huyết Yên cũng không dám qua mặt để gây chuyện.

Mejia nghe thấy Trần Duệ nói như vậy thì hơi hơi do dự, cuối cùng gật gật đầu: “Tướng quân là bằng hữu của ta, cũng là bạn của nhân dân Ám Nguyệt, lần này ta nhất định sẽ giúp. Chỉ là ngay cả đại sư có thâm niên như Rummenigge đại sư cũng mất tích, vấn đề tinh quáng này chỉ sợ không đơn giản. Chúng ta có thể cam đoan tận lực mà làm, còn về có thể giải quyết vấn đề hay không thì phải xem vận khí.”

Cafu lộ ra thần sắc mừng rỡ: “Đa tạ điện hạ! Nếu như có thể giúp ta giải quyết vấn đề khó khăn nhất này… Munroe lúc trở về đã từng bày tỏ với ta, muốn chính thức gia nhập quân đoàn của Ám Nguyệt bằng thân phận cá nhân, đến lúc đó ta sẽ sử dụng tư nguyên của quân đội, phái ra một chi thân vệ đoàn ma pháp sư khoảng một ngàn người đi theo bảo vệ Munroe.”

Lời này vừa nói ra thì tròng mắt của Trần Duệ và Mejia đồng thời sáng lên. Tác dụng của quân đoàn ma pháp sư trên chiến trường rất mạnh mẽ, Ám Nguyệt trước mắt có ba đại quân đoàn Xích Huyết, Diễm Quang, Nguyệt Ảnh, còn có quân đoàn không trung song túc phi long, chỉ thiếu mỗi quân đoàn ma pháp sư, mặc dù Mejia đã mạnh mẽ mời chào ở phương diện này nhưng tiến độ không thể bằng nguồn lính phổ thông được.

Ý tứ của Cafu rất rõ ràng, cái gọi là thân vệ đoàn bảo vệ trên thực tế là tặng cho Ám Nguyệt một quân đoàn ma pháp sư biên chế một ngàn người.

Tặng một đội ma pháp sư ngàn người ra ngoài, thật sự là quá hào phóng, thậm chí còn vượt qua cả quyền hạn lãnh chủ có. Chẳng qua nghĩ đến thân phận đệ tam tướng quân trong quân đội của Cafu, đến lúc đó chắc chắn sẽ có biện pháp đặc biệt. Dù thế nào đi nữa, vị tướng quân đại nhân trước mắt đã toan tính được ăn cả ngã về không.

“Chúng ta nhất định sẽ làm hết sức, sẽ không làm tướng quân thất vọng, cứ như thế đi, ta vừa mới nhận được truyền tấn của Athena, phải về Ám Nguyệt xử lý một ít sự vụ khẩn cấp. Ta quyết định sáng mai sẽ bí mật trở về Ám Nguyệt, thuận tiện sẽ mời vị đại sư kia tới.”

Trần Duệ đã tính toán đi Thủy Tinh sơn cốc một chuyến, cái gọi là “vị kia” hay là “đại sư” căn bản chỉ là bày bố hư trận, làm cho Cafu đoán không ra thực hư của Ám Nguyệt. Trên thực tế, sau sự kiện thích sát ở đấu giá hội kia, sự kiện nháy mắt tiêu diệt hai ma đế đã làm đánh giá của Cafu đối với Ám Nguyệt cao thêm vài bậc.

Mejia hiểu rõ ý tứ của hắn, nếu như đã quyết ý phải đi một chuyến, thân phận này của Trần Duệ chắc chắn phải biến mất, lúc này nói tiếp một câu: “Vậy cứ quyết định như vậy đi, Cafu tướng quân, người của chúng ta làm việc tại quý lãnh địa chỉ sợ sẽ hơi bất tiện…”

“Huy chương ma pháp Huyết Kinh Hoa này đại biểu cho việc nhận quyền của lãnh chủ, có thể cung cấp rất nhiều thuận lợi. Hiện tại đã ngừng khai thác tinh quáng bên kia, cần phải hạ trọng binh canh gác, lúc quan trọng còn có thể điều động quân đội hỗ trợ.” Cafu đưa qua một cái huy chương ma pháp, mặt trên là biểu tượng của lãnh địa Huyết Kinh Hoa.

Mejia tiếp nhận huy chương, gật gật đầu: “Vậy thì việc không nên chậm trễ, hiện tại ta sẽ trở về an bài nhân thủ cùng một ít chuẩn bị.”

Sau khi đưa Mejia rời đi, nghi hoặc trong lòng Cafu mới lộ ra, trên thực tế, hắn đã sớm báo cáo khó khăn của tinh quáng lên đế đô, Katherine đại đế cũng vô cùng coi trọng, phái ra tiểu tổ điều tra. Nhưng kết quả lại là mất công mà về, ngược lại thợ mỏ mất tích lại ngày càng nhiều. Sau đó, hắn lại mời đại sư Rummenigge của vương tộc tới, nhưng lại mất dấu ly kỳ trong lòng đất, Cafu lập tức khẩn cấp báo cáo lên đế đô. Nhưng mà vị Katherine đại đế chuyên bày mưu tính kế kia lại không mời đại sư mới nữa, chỉ đáp lại bốn chữ mà thôi.

Cầu trợ Ám Nguyệt! Cafu quả thực cảm thấy không thể tin được, nói gì thì Ám Nguyệt cũng chỉ là một lãnh địa, chẳng lẽ còn có thể giải quyết nan đề mà cả một đế quốc không xử lý được? Có lẽ nữ hoàng bệ hạ còn có dụng ý đặc biệt gì chăng?

Chẳng qua Cafu luôn luôn tin tưởng không nghi ngờ với Katherine đại đế, nếu như bây giờ Mejia đã đáp ứng thì cứ ngồi im xem kỳ biến, có khi thật sự có kinh hỉ.

Mejia và Trần Duệ một đường ra khỏi phủ lãnh chủ, ngồi lên xa giá đi về trong nơi ở Cafu chuẩn bị. Đây là một tòa đại trạch hào hoa, từng là tài sản của một quý tộc, được Cafu mua lại, lần này làm nơi ở tạm thời cho đoàn người Mejia, có thể coi như là lễ nghĩa chu toàn.

“Lần này đi Thủy Tinh sơn cốc chàng nắm chắc bao nhiêu phần?” Mejia nhàn nhạt hỏi một câu, ánh mắt liếc qua đóa hoa tươi tốt ở trong hoa viên.

“Không biết nữa, phải nhìn tình huống ở nơi đó rồi mới nói được.” Trần Duệ nhún nhún vai theo thói quen: “Chẳng qua, đây chính là một quân đoàn ma pháp sư ngàn người a. Huống hồ hiện tại chúng ta không thể mất đi minh hữu Cafu này, cho dù không chắc chắn ta cũng muốn thử một lần, sáng mai ta sẽ lên đường trước.”

Hắn trước kia chỉ nói sơ qua sự tình Thủy Tinh sơn cốc với Mejia, cho dù là Cơ Á cũng chỉ biết hắn không thể cứu mẫu thân Laiya của nàng, chỉ may mắn trốn thoát khỏi tay ba ma đế. Nàng không biết đến đoạn việc cũ “đặc sắc” có liên quan đến vị bệ hạ nào đó của Âm Ảnh đế quốc.

“Như thế để Pagliuca đi cùng với chàng đi.” Mejia biết lần trước Trần Duệ gặp phải mối nguy hiểm to lớn tại Lam Dong lãnh địa, nếu có một ma đế đỉnh phong trợ giúp thì có thể yên tâm nhiều rồi.

“Không cần, tuy rằng Cafu nói có người bí mật bảo hộ nhưng rốt cuộc không phải người mình thì không đáng tin, đặc biệt là Alice, ưa thích đi dạo bên ngoài, cần phải có người ngầm bảo hộ. Ta từng đi qua Thủy Tinh sơn cốc, chẳng may có nguy hiểm tùy thời chạy trốn hẳn không thành vấn đề. Pagliuca tạm thời ở lại bên nàng, nếu như có vấn đề gì không giải quyết được, ta sẽ liên hệ với hắn ngay.”

Mejia im lặng không nói, Trần Duệ biết nàng lo lắng cho mình thì khẽ cười hì hì: “Lúc này đã làm đến lãnh chủ rồi, hẳn là phải biểu lộ dáng dấp quan tâm, ngàn căn vạn dặn với thuộc hạ, tỏ ra vẻ quan tâm thích hợp, làm cho thuộc hạ cảm động đến rơi nước mắt, thề chết hoàn thành nhiệm vụ, cái đó gọi là cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi.”

Mejia nhìn hắn một cái: “Như vậy thì nói một câu như chàng mong muốn nhé… giá trị quyết định ý nghĩa tồn tại, giá trị của chàng trước mắt không cho phép phát sinh bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.”

“Nói thế cũng quá thẳng thắn rồi.” Trần Duệ không biết nói gì: “Không thì lung lạc thuộc hạ thế này, tốt xấu cũng phải nói vài câu an ủi chứ…”

“Chàng cho là cần phải nói mấy kiểu lời thế này với một tên thuộc hạ bỉ ổi lúc nào cũng thích vượt quy củ hay sao?” Ánh mắt có chút sắc bén của Mejia rơi lên móng vuốt đang nắm chặt tay mình, chủ nhân của móng vuốt tất nhiên là tên thuộc hạ bỉ ổi nào đó.

Tuy rằng ánh mắt sắc bén nhưng tay lại không rút về, thuộc hạ bỉ ổi hiểu rõ trong lòng, thở dài một hơi: “Nói thật, nơi của tinh quáng chắc chắc có nguy hiểm, ngay cả đại sư thâm niên của chế khí sư đồng minh cũng mất tích, trong lòng ta thật không nắm chắc. Nhưng nếu vì Ám Nguyệt, vì nàng, thì chuyến này nhất định phải đi, còn có một sự tình cơ mật ta muốn nói cho nàng trước khi rời đi.”

Câu nói này có chút lừa gạt, kỳ thực vì Rummenigge đại sư, chuyến này hắn tất phải đi. Nhưng là, từ khi bắt đầu gặp Mejia, “hiểu lầm mỹ lệ” đã bắt đầu.

Trong lòng Mejia tự nhắc nhở mình tên gia hỏa này có vấn đề, nhưng người lại không tự chủ bước theo sau hắn vài bước. Đi tới đằng sau một thân cây, đang chuẩn bị nghe hắn nói cái gọi là cơ mật, không ngờ tên gia hỏa này lại tiến lên, ôm chặt lấy eo nhỏ của nàng, cả người đều dán chặt vào nhau.

“Đã sớm mong muốn ôm lấy điện hạ mà ta yêu thương ở bên ngoài này rồi, đây chính là bí mật lớn nhất trong lòng tài chính quan nho nhỏ nào đó.”

“Hỗn đản! Đây thì là cơ mật cái gì?” Mejia cả kinh không nhỏ, nơi này cũng không phải mật thất, thậm chí còn không phải vương cung Ám Nguyệt, mà là Âm Ảnh đế quốc! Tuy nói hiện tại chỉ có hai người nhưng đằng trước cách đó không xa còn có thị nữ theo vào, lá gan của tên hỗn đản này cũng quá lớn rồi!

Đang muốn giãy dụa thì lại nghe thanh âm đáng ghét truyền đến bên tai: “Đây chính là cơ mật tuyệt đối, điện hạ cẩn thận một chút, nếu như bị người khác phát hiện thì không hay đâu.”

Không đợi nàng thoát ra, cái cổ như bạch ngọc đã bị hôn một cái, khẽ run lên, ngay sau đó tên gia hỏa kia đã hôn đến vành tai, đây chính là vùng mẫn cảm của trưởng công chúa điện hạ, cả thân mình lập tức mềm nhũn lại.

Cái tay ghê tởm đã đặt lên bộ ngực, không hề cố kỵ du ngoạn, cũng không biết dùng phương pháp gì, không ngờ áo ngực lại bị cởi ra, núi non như bạch ngọc bắt đầu lớn lên trong tay nam nhân, cái chỗ phấn hồng cũng bắt đầu thẳng đứng lên. Quả nhiên, mỗi một nam nhân tốt đều có một đôi tay giỏi cởi áo người khác vào kỹ thuật mát xa cao siêu.

Mejia đỏ bừng cả mang tai, đặc biệt là loại tâm lý kích thích mạnh mẽ như đi trộm tình thế này làm cho hô hấp của nàng càng trở nên gấp rút.

Vừa lúc đó, nơi xa đột nhiên truyền đến thanh âm của tiểu la lỵ: “Tỷ tỷ! Tỷ ở đâu vậy?”

Mejia đang ý loạn tình mê mạnh mẽ tỉnh lại, đẩy tên thuộc hạ bỉ ổi cẩu đảm bao thiên nào đó ra. Trưởng công chúa điện hạ luống cuống tay chân chỉnh lại y phục, cảm giác khuôn mặt nóng bừng lên: mình rốt cuộc bị sao vậy? Không ngờ lại nồng nhiệt với hắn ở chỗ này, nếu như bị người ta nhìn thấy thì phiền toái rồi. Qua một lúc, tiểu la lỵ mang theo Cơ Á xuất hiện trước mắt Mejia và Trần Duệ.

Alice mặc một thân trang phục kỳ dị, xoay một vòng: “Xem quần áo ta mới mua đi! Có đẹp không?”

Thứ tiểu la lỵ mua chính là trang phục đặc sắc của Âm Ảnh đế quốc, trên mặt còn che một tấm mạng mỏng hiện lên vẻ thần bí, Mejia ổn định thâm thần gật gật đầu: “Không tồi.”

Tiểu la lỵ lại nhìn về hướng Trần Duệ, tên gia hỏa nào đó vừa mới sàm sỡ tỷ tỷ người ta, rõ ràng có quỷ trong lòng, nhưng vẫn khen đẹp đầy mồm, Alice đắc ý bày ra mấy tư thế, thuận miệng hỏi: “Tỷ tỷ, nghe thị nữ nói hai người đã sớm trở về, tại sao vừa nãy muội mãi mà không tìm được hay người?”

Mejia còn chưa nói Trần Duệ đã cướp lời: “Bởi vì ta dự tính sáng ngày mai về Ám Nguyệt một chuyến, xử lý sự vụ khẩn cấp, cho nên trưởng công chúa có sự tình cơ mật muốn dặn dò một mình ta.”

Mejia vừa nghe tới hai chữ “cơ mật”, trong đầu lại xuất hiện tình cảnh vừa bị hắn ôm chặt rồi hôn, trên mặt lướt qua một tia đỏ ửng, Alice hơi thất vọng quệt miệng: “Tại sao ngươi lại phải về trước?”

Tiểu la lỵ vừa nãy vẫn còn hưng phấn, không để ý đến biểu tình dị thường của tỷ tỷ, nhưng mà con mắt lóe sáng của tiểu thị nữ lại khác, thậm chí còn tỉ mỉ chú ý đến vệt hồng trên cổ trưởng công chúa, lại nhìn đến tên gia hỏa mang quỷ trong lòng một cái, trong lòng lập tức hiểu rõ vài phần.

Tên gia hỏa nào đó thật khó khăn để ứng phó tiểu la lỵ, kéo tiểu thị nữ bay vượt qua tầm mắt của Mejia lại bị móng tay nặng nề ngắt một cái, nhìn lại thì thấy tiểu thị nữ cười khúc khích mở miệng nói: “Chủ nhân thân ái, có phải trước khi rời đi, nên cùng vào nhà thảo luận đơn độc chút… cơ mật nhân sinh gì đó không? Nếu như làm người ta không hài lòng thì để xem chàng có rời đi được không?”

Trong lòng Trần Duệ biết “cơ mật” bại lộ, nhìn nụ cười chua chua của tiểu thị nữ mà xem, đêm nay nếu như không cúc cung tận tụy tới chết không ngừng thì chỉ sợ không đi được thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.