Chảng Rể Ma Giới

Chương 246: Chương 246: Trạm tiếp theo, Âm Ảnh đế quốc.






Đêm đã khuya, trong phòng nghị sự của vương cung.

Trần Duệ kinh ngạc hỏi lại: “Lão Gauss mất tích?”.

Mejia trầm trọng gật đầu nói: “Đây là tin tức hai ngày trước ta thu được, là Cơ Á truyền tin khẩn từ Âm Ảnh đế quốc về”.

“Cơ Á đi Âm Ảnh đế đô?” Trần Duệ lại kinh ngạc không thôi, thảo nào tỉnh lại không thấy nàng đâu.

Sự tình là như này, khi George tướng quân tới Ám Nguyệt thành có cứu một nam tử trẻ tuổi, chính là trưởng tử của Custer gia tộc, Dio, nam tử này bởi vì tranh đấu trong gia tộc mà suýt bỏ mạng, may được George tướng quân cứu. Kế hoạch của Mejia cùng George là giúp đỡ Dio lên ngôi gia chủ, điều này sẽ giúp kinh tế Ám Nguyệt thành phát triển rất nhiều.

Trong khi Trần Duệ ngất, Mejia phái lão Gauss cùng Dio trở về Âm Ảnh đế đô, giúp hắn đoạt quyền gia chủ, Cơ Á cũng nằm trong đội ngũ lần này.

Nguyên nhân là vì Dio trong một lần ngẫu nhiên gặp Cơ Á, không kìm lòng được mê luyến nàng. Vốn vẫn lấy lãng mạn tự khoe, vị đại thiếu gia này quyết tâm dùng ân cần cùng si tâm của mình đánh động vị mị ma tiểu thư mỹ lệ, nhưng liên tục bị thất bại. Sau khi biết được vị mị ma nghiêng nước nghiêng thành này là nữ bộ của Trần Duệ, Dio vẫn không chết tâm, thỉnh cầu trưởng công chúa để Cơ Á cùng mình phản hồi Âm Ảnh đế đô.

Do Trần Duệ đang hôn mê, không thể nào dò ra bí mật của Cơ Á, nên Mejia đáp ứng yêu cầu của Dio, Cơ Á cùng lão Gauss theo Dio về nước. Chẳng qua Mejia cũng nói rõ Cơ Á là làm trợ thủ cho lão Gauss, nếu như Dio có thể thành công khống chế Custer gia tộc, như vậy có thể suy xét để trị an quan Trần Duệ chuyển tặng Cơ Á cho Dio.

Thừa nhận này có điểm mông lung, bởi vì lúc đó Trần Duệ còn đang hôn mê, nếu như hắn vẫn hôn mê thì dù Dio có nắm được Custer gia tộc, không được Trần Duệ đồng ý, thì Cơ Á vẫn là thị nữ của trị an quan đại nhân.

Mejia nhìn ra được Trần Duệ không vui, mi mày hơi nhíu lại: “Sao vậy, không quên vị thị nữ mỹ lệ kia sao?”.

“Vị thị nữ mỹ lệ Cơ Á này rõ ràng là nhiệm vụ trưởng công chúa mạnh mẽ giao cho ta” Trần Duệ cười khổ lắc đầu, chẳng qua, vừa rồi hình như trong lời của Mejia có điểm dấm chua a, nữ nhân a!

Kỳ thực tại ma giới, việc tặng thị nữ là chuyện thường thấy, trước kia Cơ Á chính là từ Alice tặng qua, càng đừng nói đến thủ đoạn chính trị cần phải. Nói thật, tâm lý Trần Duệ cũng có chút không phải, hắn ở cùng Cơ Á lâu như vậy, một chút tâm tử ban đầu đã tan biến gần hết, chỉ còn lại một ít tình bằng hữu, chí ít trước khi chân tướng lộ rõ, quan hệ giữa hai người vẫn là bằng hữu.

Hiện tại Mejia đem nàng như hàng hóa giao dịch cho người khác, đối với tính chiếm hữu của nam nhân, không nghi ngờ là một đả kích. Cũng may Mejia còn suy nghĩ đến cảm thụ của Trần Duệ, không sử dụng đặc quyền lãnh chủ, trực tiếp ban Cơ Á cho Dio, chỉ chơi cờ nước đôi.

Thực lực của lão Gauss bề ngoài là cao giai ác ma, nhưng thực tế có thể dùng bí thuật tăng đến ma vương cấp, mà lại đa mưu túc trí, năm đó nếu như không có lão phù trợ, nàng cũng không thể khống chế Ám Nguyệt thành nhanh như vậy. Vốn lão Gauss phụ trách cơ địa lương thực, nhưng chuyện Custer gia tộc quá trọng đại, cho nên Mejia mới phải phái ra vương bài, nhưng nào ngờ mục tiêu còn chưa đạt được đã thần bí mất tích.

Trần Duệ suy xét một lúc rồi nói: “Lần này để ta đi Âm Ảnh đế đô đi”.

“Không được!” Mejia lập tức cự tuyệt yêu cầu này, nàng không phải lo lắng hắn không làm được, mà lo lắng cho an toàn của hắn.

“Chế tài đế đô không phát huy được tác dụng, hẳn hiện tại đang nhìn chằm chằm vào chúng ta. Ta lần này thanh tỉnh còn chưa công khai, đối ngoại vẫn có thể nói là đang bất tỉnh, có thể ở trong tối thầm giúp việc này”.

“Quá nguy hiểm, ngươi thậm chí không có lực lượng tự bảo” Mejia lắc lắc đầu, Trần Duệ mới tỉnh lại, không thể để hắn đi Âm Ảnh đế đô càng thêm hung hiểm được.

“Araujo Alex cùng Guile hiện đang đột phá ma vương cấp, Araujo Alex lưu lại quản lý Áo Choàng hội và giúp Athena huấn luyện thủ vệ quân, Guile có thể theo bảo vệ ta, mà dưới tác dụng của truyền thừa đại tông sư, ta hẳn nên có thực lực đê giai ác ma rồi” Trần Duệ nói tiếp: “Không chỉ riêng chuyện này, kế hoạch trọng yếu nhất cũng phải tiến hành rồi, có thể sẽ do ta đảm nhiệm! Hiện tại Ám Nguyệt thành đã có dấu hiệu khôi phục, nhưng giờ là thời khắc then chốt, đế đô khẳng định sẽ sử dụng càng nhiều thủ đoạn áp chế cùng chế tài, nếu như cứ bị động chịu đòn, dù cho miễn cưỡng chống đỡ được, thì việc chúng ta thất bại chỉ là sớm muộn!”.

“Ngươi tự thân đi?” Mejia kinh ngạc hỏi lại, đó là khâu nguy hiểm nhất, tùy thời có thể vạn kiếp bất phục, mà Ám Nguyệt thành căn bản không thể trợ giúp gì.

Tại ma giới, thực lực ma vương cấp chỉ tính là mới bước vào cánh cửa thực lực mà thôi, trừ khi thực lực đạt tới ma hoàng, ma đế, nếu không không thể tính là cường giả còn về lực lượng “đê giai ác ma” thuần túy chỉ là chuyện cười.

Nàng nào biết, vị đê giai ác ma trước mặt nàng đã có thực lực tương đương với đại ma vương.

“Chỉ có mạo hiểm làm liều, mới có thể chân chính chuyển bại thành thắng” Thái độ của Trần Duệ vô cùng kiên định: “Ngoại trừ ta ra, không có nhân tuyển khác thích hợp hơn, ta đã quyết định rồi”.

Loại khẩu khí cường ngạnh này không làm Mejia không vui, ngược lại lại kích động một hồi, rất lâu sau mới nhẹ nhàng thở dài: “Ngươi không cần phải thực hiện đến bước này”.

Câu nói trên mang theo hai nghĩa, thực tế, Mejia cũng hiểu rõ, lấy tài trí của Trần Duệ, thêm vào ngự thú thuật, chế tạo đại sư cấp, căn bản không cần mạo hiểm ở Ám Nguyệt thành. Thậm chí, hắn hoàn toàn có thể rời khỏi Ám Nguyệt thành, đầu nhập một thế lực lớn càng an toàn. Vì sao còn muốn lưu lại? Còn muốn tự thân tiến hành kế hoạch nguy hiểm?

“Ta đã đáp ứng George tướng quân, sẽ toàn lực phụ tá trưởng công chúa điện hạ” Trần Duệ nhún nhún vai đáp: “Con người của ta, đã đáp ứng là sẽ làm”.

Chỉ vì nguyên nhân này sao? Chỉ vì lời hứa với phụ thân Athena sao?

Mejia không biết vì sao trong tâm sinh ra một tia không vui: “Như vậy, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi”.

Không biết vì sao, nàng bỗng dưng nghĩ đến lần đầu tiên nàng triệu kiến Trần Duệ ở hoa viên, những lời nói đó nếu như lại được ra…

Lúc đó, hắn chỉ là một nhân loại không được coi trọng, không chút lực lượng…

Lúc đó, nàng chỉ nghĩ có thể hắn sẽ phát huy chút tác dụng đối với lãnh địa…

Lúc đó, hắn chỉ vừa mới quen Athena…

Nhân loại này từng nói qua, nhân sinh như một chuyến tàu, không có đường lui, không có vé về. Tuy có vài thứ nghe không hiểu, nhưng đại đa nàng đều hiểu.

“Mệnh lệnh” bên giường bệnh của nàng hắn nghe được, nhưng những giọt nước mắt kia liệu hắn có biết không?

Từ giây phút đó, Mejia đã ẩn ẩn minh bạch cảm tình sâu trong đáy lòng nàng, cảm tình này đáng nhẽ không nên có…

“Nếu như…” Mejia đột nhiên nói hai chữ, nhưng lời vừa rời miệng, lại hối hận không nói tiếp.

“Nếu như không có thỉnh cầu của George tướng quân” Trần Duệ linh mẫn hiểu được, nhanh chóng mỉm cười nói: “Ta cũng sẽ vẫn làm như vậy”.

Tia không vui trong lòng nàng nhanh chóng bị thay thế, nhưng ngữ khí càng thêm bất thiện: “Hừ! Đây chính là sắp đặt của ngươi! Cùng ở chỗ này công phu miệng lưỡi, còn không bằng suy nghĩ làm sao tiến hành kế hoạch đi!”.

“Kế hoạch không theo kịp biến hóa, chi tiết cụ thể phải đợi sau khi ta trở về từ Custer gia tộc, xem xét tình huống rồi nói”.

Thanh âm trưởng công chúa lãnh đạm, nhưng tia vui mừng nho nhỏ trong mắt nàng sao giấu được vị trị an quan đã đạt tới đại ma vương cấp: “Nếu như lần này ta lập công lớn trở về, không biết trưởng công chúa điện hạ có thể đáp ứng một yêu cầu rất quá phận của ta không?”.

“Ngươi hiện tại cũng đã rất quá phận!” Mejia nhìn vào nụ cười đáng ghét kia, liền biết tên này lại có chủ ý xấu: “Đừng quên ta là lãnh chủ!”.

Lãnh chủ thì thế nào chứ? Công chúa thì sao chứ? Công chúa điện hạ có thể còn không biết, trong đống tàng thư của muội muội nàng, không thiếu chuyện nữ lão bản cùng nam nhân viên đâu – đương nhiên, những lời này hắn chỉ dám nghĩ thầm trong lòng.

“Coi như ta mặt dày xin trưởng công chúa ban thưởng đi! Ài, nhiệm vụ kia thật sự rất nguy hiểm, lại gần như không thể hoàn thành, trưởng công chúa thật sự không thể đáp ứng một điều kiện nho nhỏ không quá phận sao?”.

“Đừng đắc ý quá sớm!” Mejia giận đến hàm răng ngứa ngáy: “Ban thưởng thứ gì, sau rồi nói!”.

Câu này vừa nói ra, gương mặt trị an quan đại nhân nhìn sao cũng thấy… bỉ ổi!

Sau này, còn có ban thưởng? Tư tưởng tên nào đó đã tiến hóa đến cảnh giới “không thuần khiết” không khỏi miệng lưỡi khô khốc.

Không đúng, ta vốn hẳn rất thuần khiết mới đúng chứ, nhất định là Lomond, gần mực thì đen mà! Tiếp xúc với hắn lâu ngày, tự nhiên có chút bỉ ổi a! Nhất định phải quay về tố giác việc xấu của hắn với Delia, để cho tà vương chi nhãn tà ác run rẩy trước mộng yểm chi đồng thôi!

Mejia chau mày hỏi: “Làm sao, có vấn đề gì sao?”.

“Không vấn đề!” Trần Duệ vội vàng lắc đầu, dự tính nếu hắn dám giải thích rõ ràng, nhất định sẽ bị nàng đánh thành tro bụi mất!

“Nếu đã như thế, trưởng công chúa điện hạ tôn kính” Trần Duệ đầy lễ phép cung kính khom người, một bộ thuộc hạ đối với lão bản, đầy chính kinh nói: “Như vậy ta coi như điện hạ đã đáp ứng, tính cả điệu múa lần trước, ta tin tưởng, chờ ngày ta trở lại, sẽ là lúc thu hoạch kế hoạch vĩ đại kia”.

Kế hoạch vĩ đại? Thu hoạch?

Một câu hai nghĩa! Tên đáng chết nhà ngươi rốt cuộc muốn thu hoạch cái gì?

Mejia không khống chế được tâm tình, trừng lớn mắt đầy tức giận nhìn Trần Duệ, nhìn biểu tình của nàng, có thể thấy nàng hận không được dùng hết đuốc trong hoàng cung thiêu cái gương mặt mỉm cười kia thành khô lâu.



Sau khi rời khỏi vương cung, Trần Duệ vẫn bồi hồi bộ dáng tức giận xấu hổ của vị mỹ nhân băng lãnh, so với biểu tình băng lãnh, hắn ưa thích biểu tình này của nàng hơn nhiều, nếu như đổi thành nụ cười thì tốt biết bao.

Trạm tiếp theo, sẽ là Âm Ảnh đế quốc, Trần Duệ ngừng bước, ngẩng đầu lên nhìn trời đêm, phía sau song nguyệt tử sắc là những ngôi sao lấp lánh.

Đôi mắt nữ nhân kia, mỹ lệ như trời đêm vậy.

Trong tích tắc, chuyện xưa liên tục hiện ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.