Chảng Rể Ma Giới

Chương 81: Chương 81: Xuất phát! Một đường cùng nàng






Buổi sáng ngày thứ hai, Trần Duệ đang ngủ mơ mơ màng màng thì bị Sly đập cửa đánh thức.

“Chủ nhân, tiểu công chúa điện hạ và Athena đại nhân tới rồi!”

Trần Duệ vội vàng mặc quần áo tử tế, đã thấy Athena và Alice đứng trước cửa. Hắn kinh hãi há hốc miệng.

Athena mặc một bộ giáp da toàn thân, tay đeo không gian thủ trạc, trên lưng vác theo thanh cự kiếm thường dùng, trông như sắp phải đi đâu xa. Còn cặp mắt to của Alice đã sưng mọng, hiển nhiên nàng đã khóc.

“Đến đây ngồi đi, tất cả sao vậy?”

Trần Duệ ngạc nhiên hỏi.

Athena tiến lên trước, đưa cho hắn một tấm giấy da, miệng nói:

“Đây là thư bổ nhiêm quáng vụ quan của anh. Trưởng công chúa đã chấp thuận thỉnh cầu của ta, ta và anh cùng đi núi Tây Lang.”

“Tỷ tỷ rất đáng ghét!”

Alice phiền muộn nói:

“Em cãi nhau với nàng một trận, cuối cùng vẫn không cho em đi với hai người!”

“Hai người cũng biết chuyện quáng vụ quan sao?”

Trần Duệ gãi đầu, mục đích của hắn là tìm linh khí, nếu Athena đi theo sẽ không thuận lợi làm việc này. Về phần Áo Choàng Hội, hắn đã sớm an bài. Đám hội viên chỉ biết được thủ lĩnh sẽ ra ngoài tu luyện bí mật để nghênh chiến với Arnoux, mọi chuyện lớn nhỏ đều giao cho Jess và Didi xử lý.

“Tin tức trong thành truyền ra vào chiều hôm qua.”

Alice nhẹ gật đầu:

“Ta nghe tỷ tỷ nói chuyện này chính là do Joseph giở trò quỷ, nhất định là muốn trả thù vụ trận đấu trên không rồi.”

Trần Duệ lắc đầu: Joseph muốn trả thù, không phải chỉ là do trận đấu đó. Nhưng chuyện bên quặng mỏ, ngay cả ss cũng không rõ, chỉ đoán được đại khái chắc chắn có liên quan đến bọn đạo tặc và Xích U lãnh địa.

“Tên Joseph hỗn đản này!”

Athena nổi giận xiết chặt nắm đấm:

“Còn cả Allen, bọn hắn thậm chí còn muốn hại chết Trần Duệ.”

Trần Duệ an ủi:

“Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu. Có một bằng hữu luôn âm thầm bảo vệ ta. Athena, nàng không cần phải đi cùng ta, hãy ở lại Ám Nguyệt thành với Alice đi.”

“Không được, chỗ đó quá nguy hiểm, ta phải cùng đi với anh.”

Thái độ của Athena rất cương quyết:

“Ta đã quyết định rồi, ai muốn ngăn cản ta thì hãy bước qua xác của ta đi. Đây là lời của ta trước trưởng công chúa điện hạ.”

Trong lòng Trần Duệ chấn động. Hắn nhìn vào đôi mắt đỏ như hai viên bảo thạch đầy kiên nghị, cảm nhận được tại sâu trong lòng có thứ gì đó nhảy một nhịp.

Alice cũng mở miệng nói:

“Núi Tây Lang không giống như mấy chỗ khác, đã mấy trăm năm bị ma thú dưới lòng đất phá hoại, không cách nào lấy được quặng một cách thuận lợi. Hơn nữa gần đó lại có đoàn đạo tặc hoành hành, là một trong những khu vực nguy hiểm nhất của Ám Nguyệt. Mấy năm trước, quáng vụ quan tiền nhiệm Tim tự mình dẫn đội xuống mỏ quặng dò xét, kết quả toàn bộ mười mấy người bị mất tích, đến giờ ngay cả thi thể cũng không tìm được. Cho nên anh nhất định phải cho Athena đi cùng, nếu không thì người ta không yên tâm được.”

Cặp mắt ửng hồng của Alice cũng biểu lộ rất nghiêm túc, khiến trong lòng Trần Duệ càng ấm áp, nhẹ nhàng xoa đầu nàng. Hành động này rất tự nhiên. Alice sững sờ, khuôn mặt ửng hồng lên, nhưng vẫn không tránh ra, bộ dáng đang rất hưởng thụ. Trần Duệ sau khi làm chuyện này cũng giật mình, còn Sly đang đứng bên cạnh trong lòng càng nổi lên phong ba bão táp. Hắn lại có thêm một sự sùng bái mãnh liệt không thôi.

Ngược lại Athena vẫn không có phản ứng gì, chỉ nghiêm nghị nhìn vào mắt hắn, lại làm Trần Duệ cảm thấy bị áp lực, không phải là áp lực của lực lượng.

Đây gọi là cái gì? Liên lụy? Hay lo lắng?

Có lẽ dùng từ “ràng buộc” thì càng chính xác hơn.

Trần Duệ bỗng nhiên nhớ đến một bài hát cũ có tên là: “Một đường có nàng”, hít một hơi thật sâu.

“Athena, khi nào thì nàng có thể xuất phát được?”

Lời này lại khiến ánh mắt nghiêm túc của Athena lập tức hòa tan, trở thành sự vui mừng nóng bỏng:

“Lúc nào cũng được!”

Trần Duệ gật đầu:

“Vậy tốt rồi, một chút nữa sẽ xuất phát. Ta đã chuẩn bị thuốc giải cho nàng, chúng ta cưỡi lên song túc phi long.”

Lần trước Alice từng đưa ra yêu cầu muốn được cưỡi song túc phi long bay lên, nghe vậy hai mắt sáng lên:

“Nghiên cứu được thuốc giải độc rồi sao?”

Trần Duệ lại ngại phiền phức, tranh thủ giải thích một câu:

“Đây là thuốc giải tạm thời nghiên cứu ra thôi, chỉ có cao giai ác ma trở lên mới dùng được. Đợi khi nghiên cứu ra thuốc giải mới sẽ mang em cưỡi phi long nha, nếu không thì em cố gắng hơn một chút, sớm ngày trở thành cao giai ác ma.”

“Được rồi, tốt nhất là chờ thuốc giải mới của anh đi.”

Alice nhụt chí nói. Về phương diện tu luyện, tiểu loli trước sau như một, dùng lười biếng làm chuyện vinh quang, chả bao giờ thèm cố gắng.

Không lâu sau, Athena và Trần Duệ đi đến bên ngoài phòng thí nghiệm, là chỗ ở tạm thời của phi long, Mãnh Đát và Khắc Cốt đã mang bộ yên phi hành đơn giản lên người. Sly nước mắt lưng tròng tiễn chủ nhân và một trong những chủ mẫu tương lai (ít ra tiểu liệt ma cho là như thế) lên phi long.

Aldaz đang trong mật thất nghiên cứu hắc sắc dược tề không hề xuất hiện, bỗng nhiên vọt ra. Hắn chẳng nói chẳng rằng, lén lút đưa một đống chai lọ lỉnh kỉnh cho Trần Duệ.

Trần Duệ nhìn những tấm nhãn trên lọ, đều là dược tề tăng cường và độc dược mạnh nhất trong phòng thí nghiệm.

Ám tinh linh nhìn Trần Duệ thật kỹ:

“Đừng quên, chuyện ngươi đã đáp ứng ta vẫn chưa thực hiện được.”

Trần Duệ hiểu Aldaz muốn nói đến chuyện của muội muội lão. Nhưng bây giờ ám tinh linh nói vậy không phải bởi vì muội muội, mà là một lời hứa, hứa hắn phải sống sót trở về.

Trần Duệ nhẹ gật đầu. Aldaz chỉ nói một câu, đã vội vàng quay đầu trở lại phòng thí nghiệm.

Ngay cả Alice cũng nhìn ra:

“Đại sư rắm thối, chạy nhanh vậy làm gì chứ? Đồ đàn ông tình cảm mềm yếu, sợ người khác thấy nước mắt của ngươi à?”

“Hai người nhất định phải bình an!”

Con mắt của tiểu loli đỏ hồng, vẫy tay với Trần Duệ và Athena:

“Trần Duệ, nếu anh trở về được, người ta có thể nghĩ đến chuyện cùng Athena bỏ trốn với anh đó...”

Trần Duệ hít một hơi lạnh: Đây rõ ràng là nguyền rủa ta không về được mà!

Song túc phi long vỗ cánh, càng lên càng cao, hướng về phía trước bay đi, cuối cùng biến mất trong tầm mắt Alice.

Athena vẫn luôn có tâm nguyện trở thành một long kỵ sĩ, hôm nay có thể đồng hành với Trần Duệ, xem như hoàn thành tâm nguyện, tâm tình rất tốt. Tinh thần lực của Trần Duệ bị hao tổn vì giải tích chuyên sâu đã hoàn toàn hồi phục. Hắn dùng giải tích nhãn giao lưu với song túc phi long, cộng với kinh nghiệm ngự thú phong phú của Athena, lần đầu tiên bay thử rất thành công.

Phía đông bắc của Ám Nguyệt lãnh địa là Xích U lãnh địa, phía đông nam là Lam Dong lãnh địa, địa thế phía tây hiểm ác nhất, có nhiều núi non trùng điệp. Xuyên qua dãy núi Tây Lang, tiếp tục về hướng tây chính là Âm Ảnh đế quốc giáp ranh với trấn Lai Á.

Trấn Lai Á vốn là cứ điểm giằng co giữa hai nước, có lịch sử cổ xưa, phân cách Đọa Thiên Sứ đế quốc và Âm Ảnh đế quốc. Khoảng hai nghìn năm trước, lúc ấy đế vương Sakya Lucifer trị vì Đọa Thiên Sứ, từng hỗ trợ song phương với Âm Ảnh đế quốc. Hai nước ký kết hiệp định hữu nghị, hòa bình chung sống vạn năm. Dựa vào tư cách hảo hữu, cứ điểm giữa hai nước cũng vì vậy mà hủy bỏ, hợp nhất thành trấn Lai Á, do hai nước đồng sở hữu.

Shia đã từng phái thương đội thông hành về hướng tây, muốn vượt qua trấn Lai Á tiến vào Âm Ảnh đế quốc, nhưng phía tây lại xuất hiện đạo tặc. Mấy lần thương đội đều mất cả vốn lẫn lời, cộng thêm tên Allen “bất lực tiêu diệt”, nên Ám Nguyệt chỉ có thể giao dịch với Xích U, hoặc thông qua thông đạo duy nhất của Xích U mậu dịch với nước ngoài. Vì vậy mạch máu kinh tế vì thế vẫn bị Xích U lãnh địa khống chế.

“Dùng tốc độ này, khoảng một ngày rưỡi là có thể đến núi Tây Lang rồi.”

Gió lồng lộng trên cao, Athena lớn tiếng nói.

“Tối nay đóng trại dã ngoại ở nơi nào?”

Chuyện hành quân dã ngoại đương nhiên không có sẵn khách sạn, chỉ có thể “ngủ bụi” thôi.

Kinh nghiệm ngự thú và xuất ngoại của Athena rất phong phú:

“Lộ trình phía trước còn rất xa, cố gắng để không tiêu hao thể lực của song túc phi long. Trên đường chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức một lần, cho phi long ăn, sau đó đến rừng nhiệt đới Âm Vũ trước khi trời tối để nghỉ lại.”

“Được!”

Trần Duệ hiểu rất rõ, có Athena đồng hành tất nhiên sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức. Nếu chỉ có một mình hắn, dù có cầm địa đồ ma pháp, sợ là cũng mất không ít thời gian.

Vào lúc màn đêm buông xuống, hai người đến rừng nhiệt đới Âm Vũ đúng lúc. Trần Duệ nhớ rõ lúc mới quen Alice, bị ép ăn hoa cỏ độc xuất phát từ nơi này.

Rừng nhiệt đới Âm Vũ là một khu rừng tiêu chuẩn của Ma giới, diện tích rất lớn, dược thảo mênh mông, phẩm chất lại rất cao so với những nơi khác. Nhưng bên trong cũng ẩn chứa rất nhiều động thực vật nguy hiểm.

Athena thành thạo dẫn Trần Duệ đi vào một triền núi tránh gió, hai con song túc phi long được nghỉ ngơi bênh cạnh gốc đại thụ trên sườn núi, có tác dụng phòng hộ nhất định. Bên dưới sườn núi không xa là một dòng suối, lấy nước cũng thuận tiện.

“Đêm nay chúng ta nghỉ ngơi trên triền núi này. Lần trước ta cùng với Alice cũng ở tại đây, khá an toàn.”

Athena tháo bỏ cự kiếm sau lưng xuống, ngồi lên một tảng đá.

“Athena”

“Có chuyện gì?”

“Cám ơn nàng!”

Trần Duệ nói một câu chân thành. Núi Tây Lang vẫn rất nguy hiểm đối với Athena, nhưng nàng không chút do dự, chủ động đi cùng với hắn đến nơi này.

“Chúng ta là bằng hữu, mấy lời dư thừa đó không cần nói đâu.”

Athena lắc đầu, quay mặt sang một bên.

Hai người ở chung đã không phải lần đầu tiên, nhưng Athena bỗng có cảm giác khẩn trương không hiểu vì sao. Vừa nghĩ đến chuyện sau này có thể ở riêng với Trần Duệ thật lâu, con tim trong ngực nàng đã bắt đầu đập loạn như trống trận. Tình huống này, trước đó chưa bao giờ xuất hiện.

“Ta biết...”

Trần Duệ gãi gãi đầu:

“Nhưng vẫn muốn cảm ơn nàng.”

Vừa mới dứt lời, “vút” một tiếng, thanh đại kiếm không hề báo trước đã được ra khỏi vỏ, để ngang mắt Trần Duệ, dọa hắn hét to một tiếng – Nói cảm ơn thôi mà, sao lại chọc giận lão nhân gia ngài động kiếm rồi?

Athena bỗng nhiên đứng dậy, nâng đại kiếm lên, hướng về phía con suối mà đi, không hề quay đầu lại, âm thanh vang lên:

“Được rồi! Một tên đại nam nhân, rườm rà như vậy làm gì? Ta đi tìm thức ăn đây!”

Tên nào đó không biết, thật ra người ta chỉ là không muốn hắn nhìn thấy khuôn mặt đang ửng hồng mà thôi.

Sau khi Athena mang theo hai con mồi trở lại triền núi đã khôi phục thần sắc như thường. Thấy Trần Duệ dựng xong lều vải, hiện ra vẻ kinh ngạc.

“Đây là lều gì thế? Lần đầu tiên ta gặp được.”

Trần duệ cười nói: “Nó gọi là lều vải Cao Sơn, mấy ngày trước ta nhờ Sly làm giúp. Vốn định làm cho vui, không ngờ bây giờ đã dùng đến nó.”

Thật ra những vật này vốn là trang bị trong kế hoạch chuẩn bị đi đầm lầy U Dạ của Trần Duệ, vừa lúc phát huy công dụng.

“Cái lều này rất tốt, gọn gàng dễ dàng mang theo.”

Athena có kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại rất phong phú, vừa liếc mắt đã nhìn ra ưu điểm của cái lều. Nàng đem con mồi đã rửa sạch đặt bên cạnh đống lửa vừa được đốt lên:

“Đây cũng là tác phẩm từ kí ức của đại tông sư à?”

“Chỉ là phỏng chế lại thôi, so với chính phẩm thua xa.”

Trần Duệ hàm hồ nói một câu, nhận lấy con mồi, lấy công cụ nướng thức ăn ra:

“Đúng rồi, lều của nàng đâu?”

“Ta không cần, đã quen rồi mà.”

Athena lắc đầu:

“Trời tối rồi, chút nữa ta canh gác. Anh ăn xong thịt nướng thì nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai chúng ta khởi hành.”

Trần Duệ giật mình, đây là cái vụ gì? Để nữ nhân gác đêm, còn nam nhân chui vào lều nghỉ ngơi à?

“Lều vải rất lớn, hai người có thể ngủ được.”

Trần Duệ vừa nói ra đã nhận thấy không đúng, vội vàng đổi giọng:

“Ý của ta là chúng ta thay phiên canh gác. Mỗi người gác nửa đêm, vậy thì hai người đều được nghỉ ngơi rồi.”

Sắc mặc của Athena lại đỏ ửng lên, cũng may có ánh lửa che dấu được, lắc đầu:

“Không cần, lần trước ta và Alice cũng như vậy. Bây giờ ta đã là cao giai ác ma, nơi này lại không an toàn, sợ là sẽ có nguy hiểm. Ngươi lại yếu như vậy, để ta canh gác cho.”

“Cao giai ác ma thì không cần nghỉ ngơi à?”

Trần Duệ sao lại đồng ý cho Athena cực khổ một mình như vậy, huống hồ thực lực của hắn bây giờ không thua nàng. Mặc dù hơi ít kinh nghiệm, nhưng vẫn thừa sức canh gác và tự bảo vệ mình. Hắn lắc đầu nguầy nguậy:

“Ta không phải Alice, nàng quên ta có năng lực ngự thú sao? Ta có thể cho Mãnh Đát và Khắc Cốt thay phiên giúp đỡ ta canh gác, bọn nó nhạy cảm hơn ta rất nhiều. Nếu nàng cứ khăng khăng đòi canh gác suốt đêm, ta cũng không thèm đi ngủ, cùng ngồi với nàng thôi.”

Athena thấy thái độ của hắn kiên quyết như vậy, nội tâm chỉ cảm thấy một loại thoải mái không nói nên lời. Nàng cũng không cố chấp nữa. Cân nhắc tình huống sau nửa đêm càng nguy hiểm hơn, nên nàng lựa chọn nghỉ ngơi nửa đêm đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.