Trần Xuân Độ sửng sốt, anh hoàn toàn không nghĩ tới đột nhiên nữ thần tổng giám đốc lại hành động theo kiểu này, khiến anh hết sức ngoài ý muốn.
Nhưng mà rất nhanh, Lê Kim Huyên đã nhận thấy cử chỉ của mình có chút quá phận. Cô vội vã thu tay về, gương mặt ửng đỏ.
"Trở về đi." Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên nhìn thẳng vào Trần Xuân Độ, cô chậm rãi nói.
Giờ khắc này, cuối cùng Trần Xuân Độ cũng nở nụ cười. Anh giống như một tên lưu manh mở miệng nói với Tô Loan Loan ngồi ở đằng trước: "Lái xe đi, cô Tô."
Ở bên cạnh, Lê Kim Huyên nhìn anh tiến vào trong xe, trong lòng cô càng thêm ngổn ngang...
Tập đoàn Lê Thị ở Yên Kinh, trong phòng làm việc, Lê Kim Huyên đứng trước cửa sổ sát đất, đôi mắt đẹp chăm chú dừng ở ngoài cửa sổ... Chẳng biết tại sao trong lòng cô có một cảm giác lo sợ bất an... Lần ám sát này đã khiến Lê Kim Huyên cảm nhận được một âm mưu.
Đột nhiên, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Trần Xuân Độ từ bên ngoài đi vào.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhìn về phía Trần Xuân Độ: "Trần Xuân Độ, chuyện gì xảy ra vậy?"
Trần Xuân Độ đốt một điếu thuốc, kể lại những gì vừa xảy ra cho Lê Kim Huyên biết.
Nghe Trần Xuân Độ nói xong, gương mặt nữ thần tổng giám đốc càng lúc càng ngưng trọng.
"Ý anh nói bị một... tổ chức sát thủ khác chặn giết?" Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hiện vẻ thâm thúy, cô hỏi.
"Đúng vậy." Trần Xuân Độ gật đầu.
"Ai chỉ điểm? Tiêu Chiến sao?" Lê Kim Huyên nhạy bén hỏi với vẻ ngưng trọng.
Trần Xuân Độ chậm rãi nhả ra một vòng khói: "Anh cảm thấy lần này không giống thủ đoạn của Tiêu Chiến..."
"Không phải Tiêu Chiến?" Lê Kim Huyên sửng sốt, tâm trạng có chút phức tạp... Nếu không phải Tiêu Chiến, vậy còn có thể là ai?
Lê Kim Huyên cau mày, đứng trước cửa sổ sát đất suy nghĩ sâu xa... Rốt cuộc là người nào đây?
Đột nhiên, cô như nghĩ tới điều gì, bất thình lình quay sang nhìn về phía Trần Xuân Độ...
"Liệu có phải là..." Lê Kim Huyên muốn nói lại thôi.
"Ý em nói... Lê Thần Vũ?" Trần Xuân Độ híp mắt lại, vòng khói ở trước mặt chậm rãi uốn lượn.
"Tôi thấy có khả năng lắm..." Lê Kim Huyên giống như có chút không giải thích được, cô nhẹ nhàng lắc đầu, suy nghĩ hơi loạn.
Trần Xuân Độ híp mắt lại... Lê Thần Vũ chiếm được thực truyền của Lê Hồng cho nên mới có thể nắm giữ đời sau quyền cao chức trọng ở trong triều đình, sao anh ta có thể là hạng người bình thường cho được... Thậm chí năm đó Trần Xuân Độ còn dùng tính mạng để thể nghiệm thủ đoạn tàn ác của đám người này, không ai hiểu rõ bọn họ hơn anh... Kẻ gây ra chuyện này chỉ có Lê Thần Vũ!
"Yên tâm đi, chỉ cần anh ở đây thì sẽ không có việc gì." Trần Xuân Độ chậm rãi nhả ra một vòng khói. Đi kèm với câu nói này, cả người anh tản mát ra một khí thế sắc nhọn!
"Một... tổ chức sát thủ khác... Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Lê Kim Huyên không rõ, vì sao bản thân lại lọt vào sự truy sát của mấy tổ chức này? Với lại tối hôm qua, hết thảy những chuyện đó rốt cuộc là thế nào? Tất cả mọi thứ đều làm cô cảm thấy càng lúc càng mơ hồ...
Giờ khắc này, nhà họ Lê.
Lê Thần Vũ dựa vào trên ghế sa lông, đôi mắt khép hờ. Người hầu gái nhẹ nhàng ngồi xổm trước người anh ta, cẩn thận dè dặt xoa nắn cho anh ta.
Lê Thần Vũ nhẹ nhàng vỗ về gương mặt của người hầu gái, vài sợi tóc dài lộn xộn bay xuống, sự quyến rũ dụ hoặc không ngừng kích thích thần kinh thị giác của anh ta. Lúc này, hình như anh ta lại nghĩ đến Lê Kim Huyên, hồi tưởng lại khuôn mặt tuyệt mỹ tinh tế như được mài dũa của cô...
Hô hấp của Lê Thần Vũ có chút dồn dập, cô hầu ngồi chồm hổm ở dưới đất sắc mặt ửng hồng, chỉ cảm thấy suýt chút nữa đã hít thở không thông, nhưng cô ta không dám có bất kỳ phản kháng nào... chỉ để mặc cậu chủ phát tiết không chút kiêng kỵ...
Cuối cùng, biểu cảm của Lê Thần Vũ trở nên thư thái, trong chớp nhoáng dường như đã trút ra toàn bộ... Mi tâm giãn ra, trên mặt hiện vẻ hưởng thụ, anh ta chậm rãi dựa vào ghế sa lông.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Lê Thần Vũ lập tức nhận cuộc gọi.
"Nhiệm vụ hoàn thành sao?" Lê Thần Vũ lãnh đạm hỏi.
"Cậu chủ... nhiệm vụ... nhiệm vụ thất bại..." Giọng nói trong điện thoại có chút uể oải, mang theo một tia sợ sệt.
"Cái gì?" Chỉ trong nháy mắt sắc mặt của Lê Thần Vũ đã biến đổi: "Sao lại thất bại?" Mọi chuyện đều diễn ra đúng như kế hoạch của anh ta, sao lại có thể thất bại? Lúc đó nhiều sát thủ như vậy! Sao có thể thất bại được chứ?
"Những kẻ ám sát do chúng ta phái ra... đều đã bị thương vô cùng nghiêm trọng... Ám sát nhiều lần nhưng tất cả đều bị ngăn chặn..." Giọng nói trong điện thoại kinh hãi e sợ vang lên.
"Nói bậy! Mày đùa cái gì thế?" Sắc mặt của Lê Thần Vũ tái xanh dữ tợn: "Một đám vô dụng, nhiều sát thủ như vậy mà toàn bộ đều con mẹ nó ăn phân hết rồi hả?"
"Cậu chủ... lần này ám sát thất bại chủ yếu vẫn là vì Trần Xuân Độ..." Giọng nói trong điện thoại run rẩy nói: "Trần Xuân Độ kia đột nhiên giết tới, đánh lui tất cả sát thủ..."
"Trần Xuân Độ? Lại là Trần Xuân Độ!" Sắc mặt của Lê Thần Vũ chợt trở nên băng lãnh, tản ra sương lạnh đến cực độ!
Lúc này biểu cảm của Lê Thần Vũ vô cùng khó coi, vì Trần Xuân Độ mà lần thứ hai kế hoạch của anh ta đã thất bại! Đối mặt với Trần Xuân Độ, anh ta đã thất bại rất nhiều lần! Lòng tin của anh ta cũng bị ảnh hưởng!
"Lập tức gửi video ghi hình hiện trường tới cho tôi!" Lê Thần Vũ tức giận, mở miệng nói với sắc mặt lạnh lẽo.
Rất nhanh sau đó, một đoạn video của camera quay lại hiện trường ám sát đã được gửi tới.
Lê Thần Vũ mở tivi trong phòng rồi chiếu video lên màn hình.
Đây là những hình ảnh tại hiện trường ám sát mà camera mini do sát thủ mang theo đã ghi lại.
Đôi mắt của Lê Thần Vũ sắc bén như kiếm, anh ta nhìn chăm chú vào màn hình tivi... Khi nhìn thấy Trần Xuân Độ ở giữa màn hình đột nhiên bay lên trời, giẫm một cước trên toa xe... đồng tử của Lê Thần Vũ chợt ngưng lại, trên mặt mang theo vẻ khiếp sợ không dám tin tưởng!
Hình ảnh tiếp tục, một ngọn lửa tập kích về phía Trần Xuân Độ... đột nhiên thân pháp của Trần Xuân Độ lóe lên, vậy mà lại trực tiếp tránh được ngọn lửa?
Con ngươi Lê Thần Vũ co rụt, trên mặt hiện vẻ kinh hoảng! Một chiêu kia của Trần Xuân Độ giống như là dấu ấn vậy, in sâu ở trong đầu anh ta! Chỉ dựa vào thân thể... mà đã có thể tránh thoát được quỹ đạo bắn của ngọn lửa? Thân thủ kinh khủng bực này... anh ta chỉ từng nhìn thấy ở trên người một người! Đội trưởng Đội đặc chủng của chiến phòng Yên Kinh!
Người kia đã từng tạo nên vô số kỷ lục không người nào có thể phá được! Vậy mà Trần Xuân Độ này lại không hề kém hơn chút nào! Thậm chí thoạt nhìn còn mạnh hơn mấy lần! Thật đáng kinh hãi! Anh ta lại có thể dùng thân thể chính mình để né tránh sự bắn phá của lửa!
Nhĩ Đông Trần! Lê Thần Vũ siết chặt nắm đấm, chiếc điều khiển từ xa ở trong tay anh ta bị một lực đạo to lớn bóp vỡ!
Yên Kinh, bên trong sân tứ hợp viện cực kỳ rộng lớn.
Tại cổng vào có hai vệ sĩ áo đen đứng trên trạm gác, sắc mặt lạnh lùng hờ hững giống như hai cái máy không có tình cảm!
Đây là nhà họ Lê.
Bên trong tòa nhà có mười tầng được xây ngầm ở dưới lòng đất.
Tại bộ phận phân tích, trên màn hình tinh thể lỏng, các loại số liệu đang được phân tích tự động. Một đoạn video đang được phát lại một cách chậm rãi trên màn hình.
Đó là video ghi hình hiện trường ám sát do Lê Thần Vũ gửi tới!
Một đám chuyên gia mặc áo trắng cẩn thận từng li từng tí ghé vào màn ảnh ở phía trước, tỉ mỉ quan sát đánh giá mỗi một chi tiết trên video.
Trong video, hình ảnh ám sát liên tục chạy tới, toa xe tải chứa ba mươi tấn đất dần dần nâng lên, mắt thấy đã sắp trút xuống đè bẹp chiếc xe con... đột nhiên, một bóng người vọt lên cực nhanh!
"Dừng lại!" Nhân viên phân tích nhấn tạm dừng.
Hình ảnh dừng lại ở một khắc Trần Xuân Độ bay vọt lên kia!
"Các người hãy nhìn mặt đất dưới chân anh ta!" Nhân viên phân tích chỉ vào mặt đất ở trên màn ảnh, khuôn mặt nghiêm túc.
"Phóng lớn chỗ này!"