Chàng Rể Phế Vật

Chương 340: Chương 340: Chỉ là một tên đàn bà mà thôi!




“Cậu Ngọc...”

Hai tên thuộc hạ đỡ Ngọc Vinh Hiên, tìm thấy một chiếc ghế may mắn chưa bị hỏng dưới lòng bàn tay của Thái Thượng Trưởng lão, sau đó đặt Ngọc Vinh Hiên ngồi xuống.

Mấy người họ cẩn thận vây xung quanh Ngọc Vinh Hiên, cả gương mặt của Ngọc Vinh Hiên bị đánh cho sưng vù. Cái tát của Thái Thượng Trưởng lão thật sự có uy lực quá khủng khiếp, khiến người ta chỉ liếc một cái thôi mà da đầu cũng tê rần!

Trên vách tường phía sau Ngọc Vinh Hiên, khắp nơi đều là những mảnh vỡ gốm sứ khảm sâu vào trong tường. Những mảnh vỡ gốm sứ đó sắc bén giống như những lưỡi dao… Một cái tát của Thái Thượng Trưởng lão đánh bay Ngọc Vinh Hiên, nhưng vẫn khiến anh ta không chút sứt mẻ, chỉ bị thương ngoài da, đây cũng có thể coi là Ngọc Vinh Hiên may mắn.

“Cậu Ngọc, cậu… không sao chứ?” Một tên thuộc hạ dè dặt hỏi.

“Ta có sao hay không, ngươi bị mù à?!” Ngọc Vinh Hiên bị một chưởng của Thái Thượng Trưởng Lão làm suy sụp đi mấy phần, quát lên với tên thuộc hạ.

Lúc này, Ngọc Vinh Hiên không còn dáng vẻ nhã nhặn, dửng dưng thường ngày nữa, bây giờ, kẻ mắc chứng cuồng loạn như anh ta không khác gì một kẻ điên cả!

Anh ta bị một chưởng của Thái Thượng Trưởng Lão và sự thật kinh người kia làm cho khiếp sợ, gần như sắp mất hết lý trí!

“Trở về phòng của ta.” Ngọc Vinh Hiên hít sâu một hơi, cố gắng trấn tĩnh trái tim đang đập điên cuồng của mình.

Nhưng ngay sau đó, Ngọc Vinh Hiên bèn phát hiện, hai chân anh ta lại không nghe theo sự khống chế của anh ta, cử động rất khó khăn!

Anh ta bị dọa sợ đến nỗi chân cũng mất kiểm soát luôn rồi!

“Khốn kiếp, phế vật, khiêng ta qua đó!” Ngọc Vinh Hiên nghiến răng, nghiến lợi, dữ tợn quát lớn.

Ngọc Vinh Hiên tái xanh mặt mày, khi anh ta giận dữ gào lớn, gân xanh lập tức hiện lên trên mặt anh ta!

Mấy tên thuộc hạ của Ngọc Vinh Hiên nào dám làm trái, vội vàng khiêng chiếc ghế Ngọc Vinh Hiên đang ngồi lên, mỗi người gác ghế lên vai, cẩn thận, lảo đảo đi về phía phòng của Ngọc Vinh Hiên…

Năm phút sau, Ngọc Vinh Hiên hai chân mềm nhũn ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt u ám.

Trước mặt anh ta, một tên thuộc hạ quỳ trên mặt đất, cả người run rẩy, sợ sệt, điên cuồng dập đầu, đau khổ cầu xin tha thứ: “Cậu Ngọc, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự đã điều tra kỹ rồi, hắn biết công pháp võ đang, tôi thật sự không biết vì sao…”

“Ngươi thật sự chưa điều tra được?” Ngọc Vinh Hiên đột nhiên lạnh lùng lên tiếng, sắc mặt âm u, đáng sợ.

Tên thuộc hạ đó liều mạng gật đầu, trán anh ta đầm đìa máu tươi: “Cậu Ngọc, tôi lấy tính mạng mình ra thề, tôi thật sự chưa điều tra được.”

“Ngươi chưa điều tra được, lẽ nào là ta sai?” Ngọc Vinh Hiên cười khẩy: “Người đâu, phế hắn cho ta.”

Ngọc Vinh Hiên vừa dứt lời, vài bóng người lập tức xông từ bên ngoài vào, kéo tên thuộc hạ phụ trách điều tra ra ngoài!

“Khốn kiếp!” Vẻ mặt của Ngọc Vinh Hiên đầy dữ tợn, anh ta đấm mạnh lên chân, thấp giọng, giận dữ quát: “Trần Xuân Độ! Coi như mày may mắn!”

“Cậu Ngọc, những người trên tầng, vẫn phải trừ khử hết sao?” Một thuộc hạ đứng bên cạnh hỏi.

Một lát sau, Ngọc Vinh Hiên khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, thâm sâu khó lường thường ngày, thản nhiên lên tiếng: “Một đám phế vật, trừ khử hết đi.”

“Tình hình hiện giờ của Thái Thượng Trưởng Lão thế nào?” Ngọc Vinh Hiên hỏi.

“Tình hình hiện giờ của Thái Thượng Trưởng lão vẫn ổn, chỉ là vẫn chưa tỉnh lại.” Thuộc hạ thành thật trả lời.

“Sau khi ông ấy tỉnh lại thì phải lập tức thông báo cho tôi biết, tạm thời đừng nói chuyện Thái Thượng Trưởng lão bị thương cho những Trưởng lão khác.” Ngọc Vinh Hiên dặn dò.

Sau khi Ngọc Vinh Hiên đuổi tên thuộc hạ kia đi, anh ta tự rót cho mình một ly rượu whisky, sau đó đi đến bên cửa sổ, nhìn mặt trời lặn ở phía Tây với ánh mắt vô cùng thâm sâu, khó lường.

Nhĩ Đông Trần… anh tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho Nhĩ Đông Thần!

… …

Mà lúc này, trong đại hội đổ thạch, Trần Xuân Độ cúi đầu liếc qua xác của vị khách đổ thạch kia. Vị khách đổ thạch trợn trừng hai mắt, vẫn giữ nguyên biểu cảm sợ hãi và khó tin trên mặt trước khi chết. Cho dù chết rồi, anh ta vẫn không dám tin mình lại vô duyên vô cớ chết thảm như vậy!

Trần Xuân Độ bất lực than nhẹ một tiếng, sau đó gọi một cuộc điện thoại, nói với chàng trai trẻ phía đầu dây bên kia: “Chỗ tôi có một xác chết, cậu qua đây xử lý đi.”

“Xác chết? Anh làm à?” Chàng trai trẻ phía đầu dây bên kia kinh ngạc hỏi: “Đại ca à, anh bắt đầu nảy sinh sự đồng cảm với loại người như thế này từ bao giờ thế?”

“Không phải là tôi làm, sau khi cậu tìm được người thân của cậu ta thì trả lại tiền dưới danh nghĩa bảo hiểm đi.” Trần Xuân Độ đã từng nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng đổ máu đáng sợ, nhưng khi nhìn thấy những đồng bào ngày trước bị tàn sát một cách vô tội, nó vẫn chạm đến trái tim anh.

“Cậu yên tâm, cái chết của cậu suy cho cùng vẫn là vì tôi, tôi sẽ báo thù cho cậu.” Trần Xuân Độ ngồi xổm xuống, chậm rãi vuốt nhẹ đôi mắt vẫn mở trân trân của chàng trai trẻ kia.

Cũng đúng lúc này, Trần Xuân Độ có nằm mơ cũng không thể ngờ, có một người anh ta chưa bao giờ nghĩ đến lại xuất hiện ở đây.

Ở phía xa xa có một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện ở nơi đó, một chiếc váy ren phá cách, giẫm trên một đôi giày cao gót đang chậm rãi đi đến với gương mặt vô cùng kinh ngạc.

Hồi lâu sau cô ta vẫn chưa phản ứng trở lại, đáy lòng trước sau vẫn chưa thể bình tĩnh.

Cô ta đi một mạch đến với đôi mắt đầy vẻ tiêu điều… giống như bị một con thú dữ cuốn lấy, khiến cô ta đi đến đó với tâm trạng vô cùng sợ hãi.

Trong tay cô ta cầm thiết bị livestream, đang tiến hành ghi hình trực tiếp: “Tôi không biết ở đây xảy ra chuyện gì, nhưng tôi nghĩ đây không phải là chuyện tốt đẹp.”

Trong lúc livestream, rất nhiều người hâm mộ bàn tán xôn xao, họ đồng loạt thể hiện cảm nghĩ của mình đối với cảnh tượng xảy ra ở nơi này.

Đột nhiên, đôi mắt xinh đẹp của Diệp Thiến Nhiên bỗng nhiên cứng đờ khi nhìn thấy ở phía không xa, Trần Xuân Độ đang ngồi xổm bên cạnh xác chết.

Cô ta chĩa ống kính về phía Trần Xuân Độ, đặt câu hỏi cho rất nhiều người hâm mộ: “Vì sao anh ta lại ngồi xổm ở đó, còn cái thứ nằm trên đất kia… là người sao?”

“Nữ thần không biết thì đến xem thử đi, liếc một cái là biết ngay ấy mà.”

“Tại sao lại là người đàn ông này, thấy anh ta là phiền.” Người hâm mộ sau khi nhận ra Trần Xuân Độ thì điên cuồng để lại bình luận.

“Lần trước bên cạnh người đàn ông này còn có một cô gái xinh đẹp thi đấu với nữ thần, lần này sao lại không thấy ở đây?”

Sau khi nhìn thấy cơn mưa bình luận trong livestream, đôi mắt xinh đẹp của Diệp Thiến Nhiên lập tức cứng đơ, đáy mắt xẹt qua tia khó chịu, không vui.

Trong livestream của mình, cô ta nhìn thấy người hâm mộ đang thảo luận về một cô gái xinh đẹp khác, điều này đương nhiên khiến cô ta khó chịu rồi.

Nghĩ vậy, Diệp Thiến Nhiên lập tức đi về phía Trần Xuân Độ.

Diệp Thiến Nhiên đi đến trước mặt Trần Xuân Độ, lên tiếng chào hỏi: “Trần Xuân Độ!”

Trần Xuân Độ ngẩng đầu lên, gương mặt xinh đẹp, đáng yêu của Diệp Thiển Nhiên lập tức đập vào mắt anh. Anh hơi sửng sốt, khóe môi cong lên ý cười: “Ồ, là cô à.”

“Trần Xuân Độ, lần trước tôi đưa cho anh danh thiếp, vậy mà anh lại không hề gọi điện thoại cho tôi.” Diệp Thiến Nhiên mỉm cười, khí chất của cô ta vô cùng tốt, cười lên một cái là khiến mọi thứ xung quanh giống như bị lu mờ.

“Danh thiếp…” Trần Xuân Độ nghe thấy Diệp Thiến Nhiên đề cập đến danh thiếp… thì suýt nữa cạn lời!

Đây là anh không muốn gọi lại ư? Người phụ nữ xinh đẹp tuyệt vời, đừng nói là tìm hiểu sâu sắc, có thể quen biết thôi cũng là tốt lắm rồi!

Huống hồ nếu có được Diệp Thiến Nhiên, đến lúc đó được đà tiến tới có thêm được nữ thần Tổng Giám đốc, ôm trong lòng cả hai người phụ nữ xinh đẹp ấy… thật là chuyện tốt đẹp biết nhường nào! Trần Xuân Độ nghĩ cũng không dám nghĩ!

Trần Xuân Độ vô thức suy nghĩ xa xôi… nếu có thể nắm trong tay cùng lúc hai người phụ nữ xinh đẹp, có khí chất khác nhau ấy… cùng nhau phục vụ mình… như thế là quá mãn nguyện rồi!

Nghĩ vậy, Trần Xuân Độ bắt đầu trở nên kích động. Anh nhìn Diệp Thiến Nhiên, lộ ra ý cười bỉ ổi.

Nhưng khi ý cười bỉ ổi của Trần Xuân Độ thu vào trong ống kính máy quay của Diệp Thiến Nhiên, cảnh tượng này lập tức dấy lên vô số sự ghê tởm và hoang mang của người hâm mộ Diệp Thiến Nhiên.

“Mẹ nó, tên đàn ông này mắt cứ híp lại, chắc chắn không phải dạng tốt đẹp gì cả, nữ thần thế mà lại tiếp xúc với hắn ta!”

“Tên đàn ông này là cái thá gì chứ, vậy mà lại dám đụng vào nữ thần của chúng ta!”

“Nữ thần sơ suất trong việc kết bạn rồi, thế mà lại quen biết cái loại xấu xa như thế này!”

Trong chốc lát, người hâm mộ để lại cơn mưa bình luận trong livestream của Diệp Thiến Nhiên, ngay đến cả Diệp Thiến Nhiên cũng nhất thời ngơ ngác!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.