Chàng Rể Phế Vật

Chương 409: Chương 409: Chiến thần từ địa ngục




"Thả tôi ra!"

Lê Kim Huyên ra sức giãy dụa trên nệm cao su mềm mại to lớn, nhưng cho dù cơ thể mềm mại của cô vặn vẹo như thế nào, thì trước sau vẫn bị Dracula nhẹ nhàng đặt dưới thân, ngay cả Tô Loan Loan cũng không có cách nào khác, Lê Kim Huyên giãy dụa như thế, làm sao có thể có tác dụng được chứ?

"Thả cô ấy ra!"

Tô Loan Loan chịu đựng cơn đau nhức dữ dội sau lưng, lảo đảo nghiêng ngã bò dậy, bỗng nhiên dùng hết toàn bộ sức lực lao về phía Dracula.

"Đánh gãy xương rồi còn có thể đứng lên được à?" Dracula quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Tô Loan Loan, sắc mặt của gã ta cứng lại, lập tức lộ ra một vẻ lạnh lẽo, ngay sau đó, Dracula bước ra một bước, thân hình gã ta loé lên, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tô Loan Loan, một cú đấm nện vào ngực Tô Loan Loan!

Thật ra thực lực của Tô Loan Loan cũng không hề yếu, sau đó lại trải qua sự cường hóa của bình thuốc màu tím kia, tố chất cơ thể tăng lên trên diện rộng, nếu đổi lại là Tô Loan Loan của trước kia, thì đã bị thương nặng nằm trên mặt đất từ lâu.

Tô Loan Loan của bây giờ, có thể đứng lên, đã khiến Dracula cảm thấy vô cùng kinh ngạc!

"Bịch!"

Một tiếng bịch nặng nề vang lên, một cú đấm ẩn chứa sự tức giận kia của Dracula rơi vào ngực Tô Loan Loan, toàn bộ cơ thể của Tô Loan Loan mất khống chế mà lui về phía sau!

Tô Loan Loan lui phía về sau tận mấy chục bước mới đứng vững được cơ thể!

Mà ngay sau đó, hai tròng mắt lạnh như băng của Dracula bỗng nhiên bắn ra một tia ác liệt, ngay sau đó, Dracula đột nhiên siết nắm đấm lại, một lần nữa xuất hiện trước mặt Tô Loan Loan.

"Bịch"

Cơ thể của Tô Loan Loan điên cuồng rung động, lại là một cú đấm!

"Phụt!" Cú đấm của Dracula rơi trên người Tô Loan Loan, cơ thể của Tô Loan Loan run rẩy dũ dội, một ngụm máu đỏ phun từ trong miệng Tô Loan ra!

Sức mạnh trong cú đấm này của Dracula còn ẩn chứa sức mạnh đáng sợ hơn cú đấm trước đó, với cơ thể của Tô Loan Loan, căn bản không thể nào ngăn cản được!

"Phịch!" Cả người của Tô Loan Loan bay ngược ra như đạn pháo, ầm vang nện trên vách tường… Bức tường chịu lực được trang hoàng đẹp đẽ kiên cố, bị một luồng sức mạnh cực lớn đáng sợ đập vào, thế mà không chịu nổi sức mạnh kinh khủng này, nó nứt toác ra, vết nứt điên cuồng lan rộng ra bốn phía trên vách tường!

"Tạch tạch tạch..." Trên bức tường chịu lực, có tiếng nứt tạch tạch quanh quẩn, trên vách tường Tô Loan Loan từ từ trượt xuống, trên vách tường, thế mà lại xuất hiện một cái hố sâu hình người!

Mặc dù nội tâm của Dracula kiêng kị, nhưng mặt ngoài vẫn hừ lạnh một tiếng như cũ, nhìn về phía bóng người kia, thản nhiên mở miệng: "Mày là cái thá gì?"

"Soạt!"

Dracula vừa nói xong, thì bỗng nhiên cảm nhận được, nhiệt độ trong không khí, bỗng nhiên nhanh chóng giảm xuống mấy độ!

"Huyết tộc, từ khi nào mà trở nên lớn lối như thế, là ức hiếp nước C tao không có ai tài giỏi hay sao!" Bóng người kia một chân bước ra, ngay sau đó, hai con ngươi của Dracula đột nhiên co rụt lại!

Một tia sáng màu đen, bỗng nhiên từ trong tay của người kia, tia sáng màu đen xuyên thấu qua hư không, nhanh chóng lướt qua! Nhanh như sấm chớp!

Nội tâm của Dracula kinh hãi, gã ta rất ít gặp phải tốc độ đáng sợ như thế! Năng lực phản ứng của hắn, vượt xa cả Tô Loan Loan, ngay cả gã ta cảm thấy tốc độ tương đối nhanh, e là đã đến mức độ làm cho người ta căm phẫn!

Hư không rung động ầm ầm, một âm thanh đinh tai nhức óc, như sấm dậy đất bằng, chẳng những quanh quẩn trong phòng, thậm chí ngay cả sàn nhà, cũng đang chấn động rất nhỏ!

Tâm thần của Dracula run rẩy, âm thanh tia sáng màu đen xuyên thấu qua hư không tầng tầng lớp lớp, thế mà ẩn ẩn hình thành một tiếng rồng ngâm hùng vĩ! Khiến thân hình của gã ta suýt nữa thì đứng không vững!

Dracula phải tốn mất một lúc, mới giữ vững được cơ thể, mà ngay sau đó, tia sáng màu đen nhanh như sấm chớp kia, đã đến nơi rồi!

Dracula liếm liếm bờ môi đỏ như máu, trong đôi mắt, bỗng nhiên lóe lên một tia sáng lạnh lẽo! Cơ thể gã ta nhoáng một cái, một tàn ảnh xuất hiện, ngay sau đó, Dracula hiểm lại càng hiểm né tránh tia sáng màu đen này!

"Cuối cùng cũng đến rồi!" Tô Loan Loan ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy tia sáng màu đen nhanh đến mức mắt thường khó nhìn thấy kia, sắc mặt cô ta cứng lại, ngay sau đó, lại lộ ra vẻ kích động không thể nào tưởng tượng!

Từ đầu đến cuối Tô Loan Loan cố gắng chống đỡ, cuối cùng cũng đợi được Trần Xuân Độ đến cứu rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.