Chàng Rể Phế Vật

Chương 615: Chương 615: Đối đầu




Yamamoto Miya cũng hơi sững sờ... Gã ta không ngờ... Người phụ nữ trước mặt... Sau khi nghe được lai lịch của gã ta...Vậy mà không chút chấn động nào?!

“Ngài Yamamoto, nếu ngài có chuyện gì, chúng ta vào trong hãy nói đi.” Lê Kim Huyên nhẹ nhàng nở nụ cười, tự nhiên hào phóng hỏi.

Yamamoto Miya khịt mũi, đặt tay lên lưng và đi thẳng vào tòa nhà, một nhóm samurai Nước J theo sát phía sau.

Trần Xuân Độ hơi sửng sốt... Chuyện này... Cái cách giải quyết này? Giờ phút này, anh cũng phải khâm phục Lê Kim Huyên...Cô gái này thực sự có khả năng ~ Chỉ cần tùy tiện nói vài câu đã có thể hóa giải hết xung đột? Nếu như dựa theo cách làm của Trần Xuân Độ, cuộc tàn sát hôm nay là không thể nào tránh khỏi! Nhưng lúc này, cuộc tàn sát này cứ lặng yên không tiếng động được hóa giải...

Phòng họp tập đoàn Lê Thị.

Yamamoto Miya ngồi trên cao trước bàn hội nghị, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, nhưng lại có vẻ kiêu ngạo không thể kháng cự lại.

Đằng sau gã ta, Takeuchi đang đứng khoanh tay, vũ khí dựa vào ngực gã, cả người hệt như một cây cung tên vậy!

Bên ngoài phòng họp, một đám võ sĩ Nước J kính cẩn đứng đợi ở cửa. Toàn bộ cuộc họp tràn ngập sát khí, dường như mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Tổ chức Yamamoto.

Nhưng đám võ sĩ Yamamoto có lẽ không biết, chỉ cần có một người ngồi trong phòng họp kia... Thì mọi quyền kiểm soát của bọn họ lập tức sẽ không có giá trị! Mà người kia chính là Long Vương! Lúc này, Trần Xuân Độ đang ngồi bên cạnh Lê Kim Huyên, lạnh nhạt nhìn về phía Yamamoto Miya. Hơn nữa...Không chỉ có một vị! Mà cô gái tóc vàng xinh đẹp Tô Loan Loan đang ngồi cạnh Lê Kim Huyên, đang uống trà hoa hồng đầy ẩn ý ~

Có hai nhân vật lớn cùng ngồi đây! Hai vị Long Hồn đáng sợ kiêu hùng của lính đánh thuê đang ngồi tại đây...Thì làm sao Lê Kim Huyên có thể gặp nguy hiểm được chứ?

"Lê Kim Huyên, chuyện ngày hôm qua, tạm thời tôi có thể tha thứ cho cô. Nhưng đến hôm nay, cô nhất định phải cho Tổ chức Yamamoto một lời giải thích hợp lý!" Giọng nói của Yamamoto Miya trầm ổn, khiến cho người ta không thể kháng cự lại.

Lê Kim Huyên sửng sốt một chút, khuôn mặt xinh đẹp không có một chút gợn sóng: "Ngài Yamamoto, ngài muốn tôi phải giải thích cái gì?"

"Tại sao cô cứ liên tục đối đầu với Richard? Tối hôm qua không tới nói chuyện." Yamamoto Miya chậm rãi nói.

Hừ! Nghe được câu này, nụ cười trên miệng của Lê Kim Huyên cứng lại!

“Ngài Yamamoto, tôi không hiểu ý của ngài cho lắm.” Lê Kim Huyên dúng ánh mắt bình tĩnh nhìn đối phương, nhưng thái độ lại có chút lạnh nhạt.

“Xin lỗi với Richard.” Yamamoto Miya chậm rãi nói, giọng nói kéo dài sâu sắc.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên vẫn bình tĩnh như nước, cô nói từ tính: "Ngài Yamamoto, trò đùa này đúng là không vui chút nào."

Lê Kim Huyên không có chút sợ hãi, mà ngược lại thẳng tắp chống lại đối phương!

“Đây không phải là nói đùa.” Giọng nói của Yamamoto Miya lúc này vô cùng kéo dài, đó chính là sự lạnh lùng kiêu ngạo sinh ra đã có!

Lê Kim Huyên vuốt nhẹ vành tai cùng với mái tóc dài của cô, ánh mắt vô cùng bình tĩnh nói: "Xin lỗi, ngài Yamamoto... Tôi từ chối."

Không khí, ngay lập tức yên tĩnh!

Sắc mặt Yamamoto Miya vẫn bình tĩnh, nhưng... Ánh mắt trở nên sắc bén, nhìn thẳng vào Lê Kim Huyên, như thể... Đang nhìn chằm chằm con mồi!

“Lê Kim Huyên, cô đang nói cái gì vậy? Tôi dường như không nghe rõ ràng cho lắm.” Giọng nói Yamamoto Miya trầm khàn liên tục, khiến người ta có cảm giác sợ hãi!

Ánh mắt xinh đẹp kiên định của Lê Kim Huyên vô cùng kiên định, lặp lại: "Tôi đã nói... Tôi từ chối yêu cầu của Tổ chức Yamamoto."

Lúc này, không khí đột nhiên lạnh xuống!

Anh mắt Yamamoto Miya ngưng tụ, cả người trở nên cực kỳ lạnh lẽo, giống như tên sát nhân đáng sợ!

Phía sau, Takeuchi hô hấp dồn dập, như một con thú sắp sửa săn mồi! Ngay cả vết sẹo trên mặt cũng dần biến dạng.

Trần Xuân Độ yên lặng, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Lê Kim Huyên.

Lê Kim Huyên sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn anh.

Trần Xuân Độ khẽ cười với cô, cho cô một ánh yên bình nhất.

Không hiểu sao khi nhìn thấy ánh mắt của Trần Xuân Độ, trái tim của tổng giám đốc nữ thần không biết vì sao lại yên ổn lạ thường... Dường như chỉ cần anh ở đây, mọi thứ sẽ trở nên an toàn.

“Lê Kim Huyên, cô có biết mình đang từ chối ai không?” Giọng của Yamamoto Miya càng trở nên bình tĩnh hơn, nhưng áp lực khiến cho người ta chấn động càng trở nên mạnh mẽ hơn, ngày càng dày đặc!

Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên cực kỳ bình tĩnh: "Tôi đương nhiên biết điều đó, Yamamoto."

Khi cô nói ra lời này, bàn tay ngọc ngà của cô nhẹ nhàng nắm chặt lòng bàn tay của Trần Xuân Độ, nhưng lòng bàn tay đầy vết chai kia lại mang đến cho cô sự an toàn và yên tĩnh chưa từng có.

Yamamoto Miya mỉm cười, khóe miệng nhếch lên một vòng cung dữ tợn, rồi chậm rãi hướng lên.

"Thú vị, thật thú vị... Không ngờ người nước C, còn có người không sợ Tổ chức Yamamoto của chúng ta... Lê Kim Huyên, vậy cô có biết hậu quả của việc từ chối Tổ chức Yamamoto không?"

Lê Kim Huyên khẽ liếc gã ta một cái: "Ngài Yamamoto, đây là nước C, không phải Nước J."

Hừ! Ngay khi Lê Kim Huyên nói ra câu này, không khí như giảm xuống vài độ! Lời của cô rất rõ ràng! Cô đang nhắc nhở bên kia... Đây là nước C! Đất nước của người nước C! Thế lực Nước J, sao bọn chúng có thể làm chuyện bậy bạ ở nước C được chứ?!

Ngay cả Tô Loan Loan ở bên cạnh cũng có chút kỳ quái, nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý... Tô Loan Loan cũng không ngờ rằng Lê Kim Huyên nhìn như một người phụ nữ bình thường lại có dũng khí lớn như vậy... Thậm chí đối mặt với đám Yamamoto thế lực siêu cấp đen tối này... Có thể bình tĩnh tới như vậy.

Sắc mặt Yamamoto Miya vô cùng lạnh lùng, lộ ra vẻ tức giận dữ tợn, tay chậm rãi đặt lên trên bàn hội nghị, giọng nói vô cùng lạnh lùng lãnh đạm: "Được rồi, Lê Kim Huyên, cô đây là... Muốn công khai đối đầu với Tổ chức Yamamoto của chúng tôi, có phải không? "

Khi lời nói của Yamamoto Miya vừa dứt, trên bàn hội nghị trước mặt gã ta đột nhiên xuất hiện một lõm sâu! Đó là một dấu tay lớn! Bị gã ta dùng một tay đánh xuống thành cái lõm to!

Thấy vậy, Trần Xuân Độ đột nhiên nở nụ cười: "Wow, ngài Yamamoto, cái trò ảo thuật này của ngài không tệ nha? Còn có thể đánh ra dấu vết đấy?"

Sau khi Trần Xuân Độ vừa nói xong cũng giơ hai lòng bàn tay lên, đánh mạnh xuống bàn hội nghị một hồi!

"Gầm, gầm, gầm---!" Ngay sau đó, trên bàn hội nghị trước mặt Trần Xuân Độ hiện ra mấy chục dấu tay lõm sâu dưới bàn!

"Ây da, thật xin lỗi mà, tôi cũng học được nữa này." Trần Xuân Độ ảm đạm cười.

Vào lúc này! Ánh mắt của Yamamoto đột nhiên ngưng tụ!!

Đằng sau gã ta, vết sẹo trên gương mặt Takeuchi càng thêm dữ tợn hơn. Gã ta nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, đó là dáng vẻ của con mãnh thú đang đối mặt với con mồi của nó!

Lê Kim Huyên có hơi dại ra...Ngơ ngác thấy hơn mười dấu tay lõm sâu trên bàn hội nghị, khuôn mặt tươi cười hệt như đang nằm mơ...

Nụ cười trên khóe miệng Yamamoto Miya càng thêm sâu: "Xem ra hôm nay... Không có chuyện gì để nói nữa rồi..." Nói xong, ánh mắt của gã ta cực kỳ lạnh lùng!! Không khí kịch liệt giảm xuống mấy độ!!

“Ngài Yamamoto, đi thong thả nha.” Lê Kim Huyên chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp không chút thay đổi.

“Đồ khốn nạn…!” Yamamoto Miya đập xuống bàn, bàn hội nghị trước mặt bị tiếng "Ầm ầm" Đập tan thành từng mảnh!

“Coong ---!” Một âm thanh nhẹ vang lên! Cơ thể của Takeuchi bay lên trên, tay phải cầm chuôi dao, thanh kiếm samurai băng giá lập tức rút ra khỏi vỏ, nhanh như tia chớp!

Đột nhiên, Trần Xuân Độ dùng chân đạp một cái! Cả người biến thành một đạo hư ảnh!

Ngay khi thanh kiếm samurai của Takeuchi được rút ra khỏi vỏ... Trần Xuân Độ đã trực tiếp đạp một đạp bay đii!

“Lạch cạch!” Trần Xuân Độ trực tiếp đá thanh kiếm samurai trở lại vỏ kiếm, thậm chí không có cơ hội xuất hiện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.