Chàng Rể Phế Vật

Chương 576: Chương 576: Gấp đôi tiền thưởng




Gì cơ! Bên kia điện thoại, sau khi Kinh nghe được câu này, sát khí lập tức tăng vọt, hơi thở giống như của một con dã thú nguy hiểm tràn ra không khí!

"Trần Xuân Độ... mày đến đây, chính là tìm chết." Giọng nói của Kinh lạnh như băng, mang theo sát khí ghê người! Có thể tưởng tượng ra thời khắc này, cơn giận của anh ta đã cao đến tận trời!

"Nếu mày không ngoan ngoãn chịu trói, cho dù có phải huy động đến cả Chiến phòng Yên Kinh, tao cũng phải xóa sổ mày khỏi cõi đời này!" Giọng nói của Kinh ở đầu bên kia điện thoại, vang lên rung cả trời đất.

Trần Xuân Độ cầm điện thoại lên, khóe miệng mang theo một nụ cười trào phúng: "Chiến phòng Yên Kinh, mày có quyền điều động sao? Chẳng qua có chút năng lực huy động một nhóm nhỏ, mày thật sự coi bản thân là hoàng đế sao, thật sự coi thủ đô Yên Kinh là nhà mình sao?"

"Mày có thể thử chút xem sao..." Trong loa điện thoại, giọng nói của Kinh lạnh lùng, lãnh đạm, ẩn chứa sát khí lạnh lẽo!

"Thử thì thử, tao phải sợ mày sao?" Trần Xuân Độ vừa nói vừa giẫm giày da dưới chân!

"Rắc rắc!" Một âm thanh giòn tan vang lên, toàn bộ phần chân của tên sát thủ bị một lực đạo mạnh khủng khiếp giẫm nát, xương cốt lập tức vỡ vụn, tiếng xương vỡ vang vọng trong không gian!

"Á AAAAA!" Tên sát thủ kêu lên một tiếng thảm thiết, sắc mặt vặn vẹo run rẩy, đau đến sống không bằng chết, thật sự thà chết đi còn hơn!!

"Mày dám!" Phía bên kia điện thoại, sắc mặt của Kinh vô cùng lạnh lùng, tức giận! Đây là tức giận vì nhục nhã! Trần Xuân Độ đang đạp lên sát thủ anh ta thuê ngay trước mũi anh ta... Đây chính là đánh chó trước mặt chủ mà!!

"Mày chính là đang tìm cái chết!! Tao thề, nhất định sẽ khiến mày chết thảm!" Giọng nói của Kinh vang lên đầy giận giữ trong điện thoại!

"Thật sao? Tao đang tò mò, mày làm sao có thể giết tao đây... Còn giờ tao sẽ đánh gãy thêm một chân của tên này." Trần Xuân Độ nói.

Một tiếng kêu gào thảm thiết lại vang lên, tay chân của tên sát thủ... đều bị giẫm cho gãy nát! Cơ thể tên này nhuốm đầy máu tươi, thê thảm hết sức! Đôi mắt hằn lên tia máu... vô cùng thảm... cả người cũng đang run rẩy vì đau đớn.

Thân phận của tên sát thủ này là người đứng đầu trong Ma Minh, anh ta chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày mình bị giẫm dưới chân, thảm hại như vậy... tay chân đều bị giẫm nát... Một cảnh tượng bi thảm như vậy, gần như có thể làm rung chuyển cả thành phố T!

Trần Xuân Độ cầm điện thoại trên tay, bình tĩnh dửng dưng đứng ở đó, đôi giày da đạp lên người tên sát thủ... tỏa ra sát khí khiến người ta phải khiếp sợ.

"Long Vương... Nếu không giết được mày... tao thề sẽ không làm người!" Giọng của Kinh phát ra từ loa điện thoại nghe giống như thanh âm của quỷ!

"A a... Theo như cách mày nói, vậy là mày đang sợ... không thể làm người được nữa hả." Giọng nói của Trần Xuân Độ lạnh như băng, tay cầm điện thoại đột nhiên dùng sức, chiếc điện thoại đã bị bóp nát!

...

Ở một nơi nào đó trong bệnh viện tư nhân ở Yên Kinh, Kinh đang nắm chặt chiếc điện thoại... đột nhiên có tiếng vỡ vụn truyền đến từ đầu dây bên kia... Sau đó là một tiếng bíp kéo dài, Kinh đặt điện thoại xuống, vẻ mặt hiện lên vẻ u ám, tiếng điện thoại báo đầu dây bên kia đang bận khiến anh ta phản ứng tức thì, vẻ mặt lạnh lùng, đầy sát ý!

Vào lúc này đây, sắc mặt của Kinh lạnh đến mức có thể đóng băng! Anh ta chậm rãi đặt điện thoại xuống, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, lãnh đạm! Khóe miệng khó khăn vẽ nên một vòng cung! Một nụ cười lạnh lẽo, khiến người ta rét đến tận xương!

"Sao rồi?" Hộ ở bên hỏi.

"Tên Long Vương... nhất định phải cho hắn ta chết không toàn thây, không được để cho hắn ta sống sót rời khỏi Yên Kinh!" Kinh lạnh lùng mở miệng, đột nhiên cầm điện thoại di động lên, gửi tin nhắn tới một dãy số.

Kinh biết rõ dãy số kia thuộc về Ma Minh, ngay sau khi tin nhắn này gửi đi, Ma Minh sẽ điên cuồng truy giết Long Vương bằng mọi giá!

Nội dung tin nhắn không thể đơn giản hơn được nữa: Ngoài cửa sổ, mục tiêu chết, gấp đôi tiền thưởng!

Sau khi đặt điện thoại xuống, ánh mắt của Kinh hướng ra ngoài cửa sổ, bầu trời đêm cô tịch trải dài thăm thẳm, hơi thở của anh ta mang theo cảm giác thâm thúy lại quỷ dị, anh ta từ từ nhắm mắt lại, sáng mai khi mở mắt, anh ta không hy vọng sẽ lại nhận được tin xấu... Nếu không, anh ta thực sự sẽ phải dùng đến Chiến phòng Yên Kinh để xóa sổ người này!

Mặc dù nếu sử dụng đến chiến phòng, Long Vương sẽ không có cơ hội chiến thắng, nhưng nguy cơ mà Kinh phải đối mặt cũng vô cùng to lớn!

Bên trong khách sạn, vài tên sát thủ chậm rãi đi đến cửa phòng, khi mở cánh cửa đã bị đập cho nát bươm, gần như biến thành cái sàng đãi thóc, thì đột nhiên một tên dừng lại, từ trên người tên này truyền đến tiếng điện thoại.

Tiếng chuông điện thoại vang khắp phòng, thần sắc của những tên sát thủ xung quanh ngưng trọng lại. Bọn chúng trố mắt nhìn nhau, hiển nhiên không ai muốn gặp phải loại chuyện này, rối rít không biết phải làm sao cho phải.

"Đội trưởng, điện thoại của anh." Một tên sát thủ cả gan lên tiếng.

Thân thể tên kia run lên, lấy điện thoại từ trong túi ra, từ đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói: "Gấp đôi tiền thưởng, Long Vương nhất định phải chết, anh và tôi còn có thêm phần thưởng khác!"

"Được!" Đội trưởng đội sát thủ run rẩy toàn thân, trong mắt lộ ra tia hưng phấn, lập tức đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, tên đội trưởng đảo mắt nhìn một lượt, ra lệnh: "Đội một đội hai, tiếp tục truy kích, những người còn lại đi theo tao."

Tên đội trưởng vừa dứt lời, cả nhóm vọt tới cửa sổ, nhanh chóng giương súng lên, điên cuồng tìm kiếm bóng dáng của Trần Xuân Độ.

Ngay sau đó, tên đội trưởng nheo mắt lại, bên ngoài khách sạn đột nhiên xuất hiện một bóng người ẩn hiện trong bóng tối.

"Bắn!" Tên đội trưởng ra lệnh, trong tích tắc, vô số họng súng điên cuồng lóe lên tia sáng, lưỡi lửa bay vù vù về phía Trần Xuân Độ!

Mà lúc này, hai tiểu đội sát thủ đang chuẩn bị mở cửa phòng, sẵn sàng truy kích Lê Kim Huyên.

Nhưng khi bọn chúng vừa chạm vào cánh cửa, đang đi trong hành lang thì một bóng người khỏe mạnh xuất hiện ngay trước mặt bọn chúng!

"Có mai phục!" Tên sát thủ lập tức hét lên một tiếng, nhưng vẫn chậm một bước!

Thân ảnh kia nhanh như chớp, một cái chân dài đưa ra cứng cáp như roi sắt, lập tức đá bay từng tên sát thủ!

"Rầm!"

Mấy tên sát thủ ngã mạnh xuống sàn nhà, chật vật bò dậy, sau khi nhìn rõ người tới là ai thì vẻ mặt hơi sửng sốt, sau đó lại lộ ra vẻ khinh thường, mỉa mai.

Thì ra là phụ nữ.

Mấy tên sát thủ nhìn Tô Loan Loan bằng vẻ mặt khinh thường, nhất thời buông lỏng cảnh giác.

"Tự tìm cái chết, một con đàn bà lại dám ra tay với bọn tao." Một tên sát thủ lạnh lùng nói.

Tô Loan Loan lạnh lùng nhìn đám sát thủ, không nói một lời, lại tung thêm một cước!

"Đội trưởng, mục tiêu chạy mất rồi!" Đột nhiên, một tên sát thủ nhìn thấy phía sau Tô Loan Loan, bóng người Lê Kim Huyên đang phóng chạy đi, liền vội vàng chỉ tay hét lớn về phía sau lưng Tô Loan Loan.

"Chạy trốn sao?" Tên cầm đầu đội sát thủ cười lạnh một cái, đột nhiên nâng họng súng lên, nhắm về phía Tô Loan Loan.

"Bắn!"

...

Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn, cảnh tượng cũng tương tự, một trận đạn lửa điên cuồng!

Tia lửa đạn bay ra, phá vỡ cả bầu trời đêm, toàn bộ khung cảnh lập tức biến thành một bãi chiến trường!

"Vèo vèo vèo!"

Vô số tia lửa xuyên thấu bầu trời đêm, bắn ra từ phòng khách sạn, tập kích về phía Trần Xuân Độ!

Bên ngoài khách sạn, hàng ngàn tia đạn bắn về phía Trần Xuân Độ! Cũng ngay tại lúc này, một vầng sáng đen nhanh chóng lóe lên!

"Bang bang bang!"

Âm thanh kháng cự thanh thúy vang lên!

Bên trong khách sạn, đám sát thủ lộ ra tia hoảng sợ... Bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, chứ đừng nói gì đến chống đỡ!

Mấy tên sát thủ trực tiếp bị ngọn lửa từ trên trời rơi xuống đánh trúng, ngã xuống trong vũng máu!

"Tạch tạch tạch...!" Hỏa lực điên cuồng bắn phá! Vô số ngọn lửa mãnh liệt trào ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.