Chàng Rể Phế Vật

Chương 479: Chương 479: Muốn tránh cũng không được




Ánh mắt của Kinh không ngừng thay đổi, cuối cùng chỉ có thể nhìn về khách sạn ở khoảng cách xa và lầm bầm: "Long Vương, rốt cuộc thì năng lực của anh mạnh đến đâu mà Hộ chỉ có thể duy trì được năm phút…”

Một tên thuộc hạ đang đứng bên cạnh xe, là thân tín của Kinh nên Kinh không việc gì phải kiêng dè anh ta khi nói chuyện, mà rõ ràng là tên thuộc hạ kia cũng nghe được những gì Kinh nói, trong lòng thầm run, cảm thấy vô cùng hoảng hốt!

Kinh, đã sớm dự đoán được Hộ không có khả năng chiến thắng người đàn ông đó… Cho nên, anh ta đã trơ mắt nhìn Hộ lòng tràn đầy tự tin đi vào khách sạn, chờ Hộ tắm máu trở về?

Người thuộc hạ này ở với Kinh đã lâu, theo Kinh càng lâu anh ta lại càng kính sợ, Kinh rất bí ẩn, có những lúc trông anh chỉ giống một nhân vật tài giỏi nhưng cũng có lúc, tên thuộc hạ không thể nhìn thấy anh, thậm chí mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của anh!

Có nhân vật như vậy cũng khó trách Yên Kinh lại hùng mạnh đến thế, cả thành phố thịnh vượng hùng mạnh thì cho dù Hộ có xét toàn diện đi nữa thì cũng thua kém một bậc.

Trong lòng tên thuộc hạ càng thêm kinh ngạc và tò mò, vì sao Kinh lại trơ mắt nhìn Hộ tắm máu trở về?

Thuộc hạ đương nhiên không tin Kinh sẽ ra tay, chưa bao giờ anh ta nhìn thấy Kinh làm điều đó, bởi vì, không có ai xứng đáng Kinh phải động tay động chân!

...

"Rầm loảng xoảng!"

Hộ từ trên cao rơi xuống cực nhanh, vô số mảnh thủy tinh rơi xuống theo như mưa, vận tốc quá cao nên khi rơi xuống đất mang theo uy lực như những viên đạn!

"Xoảng xoảng xoảng!"

Vô số mảnh vỡ thủy tinh bắn xuống, làm nền xi măng xuất hiện những lỗ nhỏ bị vỡ tung!

Còn cơ thể của Hộ thì sắp chạm đất đến nơi, lúc này anh ta còn cách nền đất chưa tới 30m!

Hộ cúi đầu nhìn thoáng qua mặt đất, âm thầm cắn răng, nhắm mắt dốc toàn lực, để cơ thể rơi chậm lại!

"Bịch!"

Bên ngoài khách sạn, một đám thuộc hạ đang chờ lệnh của Kinh nhìn thấy bóng dáng Hộ trên vách kính của khách sạn thì đều cho rằng Hộ nhất định sẽ chết!

Cho dù Hộ có mạnh đến đâu đi nữa thì cũng không chắc là có sống hay không!

Đột nhiên, một tiếng nổ vang lên, thân thể Hộ rơi xuống đất cái rầm! Biến mất khỏi tầm mắt của mọi người!

Một lát sau, Kinh đang ngồi trong xe mới ra lệnh cho thuộc hạ: "Đi xem đi." "Đại nhân."

Tất cả thuộc hạ đứng chung quanh xe đều đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh lên tiếng khi Kinh bước ra khỏi xe!

Kinh bước ra, đi tới trước mặt Hộ thản nhiên nói: "Trông anh chật vật thật đấy.”

Sắc mặt của Hộ lạnh như băng, gằn giọng: "Ai cần anh lo?"

"Bây giờ đã hiểu ra chưa? Anh ta đã là Long Vương chứ không còn là thằng nhóc năm nào nữa, muốn lấy mạng anh ta, sợ rằng anh sẽ phải xếp hàng." Kinh thản nhiên nói.

"Rốt cuộc thì anh muốn nói gì?" Hộ vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng.

"Anh và tôi phải hợp tác mới đánh bại được Long Vương." Kinh chậm rãi nói.

"Hợp tác?" Hộ nhướng mày, hiển nhiên là không muốn chút nào.

Nhưng Kinh lại chế nhạo: "Sao, anh vẫn còn cho rằng mình có thể tự đánh bại Long Vương sao? Anh chống đỡ anh ta được bao nhiêu phút?"

Sau một lát, cuối cùng Hộ cũng gật đầu, một cỗ sát khí lạnh băng toả ra: "Tên đó... Phải chết!"

"Đi thôi, có lẽ anh ta đang nôn nóng lắm đây." Kinh bước đi, thân hình loáng một cái đã chỉ còn lại tàn ảnh.

Khi Hộ quay đầu quay đầu lại nhìn vào cửa khách sạn thì thấy Kinh đã xuất hiện ở lối vào khách sạn và đang đi vào trong.

Hộ lạnh lùng khịt mũi, vùng dậy lao thẳng về phía cửa khách sạn!

Hai nhân vật lớn lần lượt tiến vào khách sạn, còn những tên thuộc hạ chỉ có thể quỳ trên mặt đất lạnh run, kinh bắt tay cùng Hộ là một chuyện chưa từng nghe thấy!

Vô số thủ hạ quỳ trên mặt đất, thân hình kịch liệt run rẩy, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy những vị tai to mặt lớn như Kinh Hộ bắt tay nhau… Bọn họ không nghĩ ra được rốt cuộc là thế lực thần thánh nào đã khiến cả hai gã này phải bắt tay nhau đối phó! Người đó phải ở đẳng cấp nào chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.