Chàng Rể Phế Vật

Chương 112: Chương 112: Ngài chu thật khách khí!




Toàn bộ im lặng như tờ, trong quảng trường, một loạt ánh mắt kinh ngạc không cách nào tin tưởng được đều dừng trên người ngài Chu, quần chúng quây xem rất gan dạ, hệt như cảm thấy bản thân đang nằm mơ vậy.

Chuyện này sao có thể chứ, đường đường là người đứng đầu Đàn Cung, vậy mà đi quỳ xuống xin lỗi một cô gái nhu nhược yếu đuối trong giới kinh doanh!

Bao nhiêu thế lực ngầm, nếu như đắc tội phải Ác Chu Đường đều bị tàn sát giết hại, nhưng bây giờ thì sao chứ, chỉ là một công ty xí nghiệp nằm trong giới doanh nghiệp lớn, rốt cuộc có năng lực gì mà khiến ngài Chu đây phải quỳ trên mặt đất!

Không ai nhìn thấy, tại cao ốc Lê Thị, Trần Xuân Độ đang dựa trên cửa sổ, nhìn Ngài Chu đang quỳ trên mặt đất tại quảng trường, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Dám ức hiếp vợ của tôi à, mặc kệ anh là cái thứ Đàn Cung chó má gì.” Trần Xuân Độ tự nói, nhìn về phía quảng trường thấy được bóng dáng xinh đẹp kia, khóe miệng nhếch lên mang theo vô vàn nuông chiều sủng nịch.

Sao anh có thể để cho Lê Kim Huyên bị bắt nạt được chứ, chỉ cần Kim Huyên muốn, cho dù là cả thế giới, Trần Xuân Độ anh cũng tự tay nâng tới.

Trần Xuân Độ đút hai tay vào túi quần, nhìn xuống khung cảnh diễn ra ở quảng trường, ý tứ trong lời nói của anh lúc tối hôm qua đã quá rõ ràng rồi, Ngài Chu của Đàn Cung cũng không phải một thằng ngốc, đương nhiên sẽ bất chấp tất cả tới xin lỗi.

Nếu như anh ta còn có một chút ý bất mãn thì Trần Xuân Độ Anh sẽ không do dự mà chém chết anh ta!

Tuy anh rất yên tâm Ngài Chu sẽ không có làm ra hành động khác người nào, nhưng ánh mắt của anh vẫn không chịu rời đi, từ đầu tới cuối đều nhìn về phía Lê Kim Huyên, đề phòng mọi chuyện có thể xảy ra.

Trong quảng trường, Lê Kim Huyên vốn đã sững sờ, khuôn mặt xinh đẹp ngây ngốc nhìn ngài Chu, thấy ngài Chu như vậy, cô cũng không kịp có phản ứng gì.

Bên tai cô là một mảnh vù vù, ngài Chu là người đứng đầu Đàn Cung, sao lại dắt theo Ác Chu Đường quỳ ở đây chứ!

“Tổng giám đốc Lê, thật xin lỗi!” Ngài Chu thấy Lê Kim Huyên không chịu tiếp nhận lời xin lỗi, bèn lặp lại.

Các thành viên của Ác Chu Đường lập tức mở miệng, như sấm chớp cuồn cuộn lên tiếng giải thích, Lê Kim Huyên có hơi choáng đầu, cảm thấy mọi chuyện có gì đó không đúng.

“Mau đứng lên đi, tôi không gánh nổi lời xin lỗi này của ngài đâu.” Lê Kim Huyên lễ phép nói.

Lúc này, ngài Chu mới đứng dậy, cung kính nhìn về phía Lê Kim Huyên nói: “Tổng giám đốc Lê, sau này thấy tôi đây có chỗ nào hữu dụng thì cô cứ việc mở miệng nói ra, tôi đây cho dù có xuống biển lửa cũng không chối từ!”

Hôm qua, sau khi trãi qua hai lần bị thanh niên và Trần Xuân Độ đánh, tính độc tài bá đạo của ngài Chu cũng thu lại không ít, vô cùng khách khí lịch sự.

Khi hai gã sơ mi hoa thấy ngài Chu cẩn trọng như vậy, cũng sắp bị hộc máu tới nơi...Má nó...Đây còn là cái dáng vẻ bá đạo của ngài Chu à!

Trong mắt mọi người, ngài Chu của ngày hôm nay hoàn toàn khác trước đây, lịch sự đến không ngờ.

Làm sao mà bọn họ có thể biết được chuyện tối hôm qua chứ, ngài Chu thức trắng cả đêm... anh ta cũng đã suy nghĩ rất nhiều, thân phận của Trần Xuân Độ khiến cho anh ta phải suy nghĩ rất sâu.

Tuy không đoán ra thân phận của Trần Xuân Độ nhưng anh ta cũng mơ hồ đoán được một số manh mối, còn tưởng rằng Trần Xuân Độ là con rể nhà họ Lê, sống ở thành phố T, sao có thể dám trở mặt với Lê Kim Huyên được!

Chuyện xảy ra đêm qua, anh ta không muốn diễn lại lần thứ hai.

Lấy mắt nhìn của ngài Chu mà nói, thân phận của Trần Xuân Độ, sợ là sẽ khiến cho cả thành phố T này run sợ!

Tôn nghiêm của bản thân cũng không quan trọng bằng tánh mạng được.

Lê Kim Huyên cũng đã hoàn toàn ngây ngốc, ngài Chu hôm nay, nói thế nào cũng không giống với một người đứng đầu của Đàn Cung!

“Ngài Chu, rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra với”anh vậy?” Lê Kim Huyên nghi ngờ hỏi.

“Tôi không sao.” Ngài Chu xua tay, sau đó liếc nhìn hai người áo sơ mi hoa ở phía sau, vẻ mặt chợt lạnh lùng, “Hai người này, tôi sẽ xử lý nghiêm minh.”

Hai người áo sơ mi bông kia, ánh mắt chợt co rụt lại, lộ ra vẻ hoảng sợ sâu sắc.

Ngài Chu, luôn xử trí nghiêm khắc...Những lời này ở trong thế giới ngầm rõ ràng biểu thị cho chuyện bị chặt đứt tay chân!

Hai người họ đều nghĩ tới chuyện đó, hết thảy chuyện này sao đột nhiên lại đổi ngược tình thế như vậy.

Vô số quần chúng quây xem đều đang sôi trào, đây là tin tức chấn động lòng người cỡ nào chứ, tuyết đối sẽ trở thành tin tức đầu đề, khiến cho thành phố T chấn động!

Lê Kim Huyên không hiểu chuyện gì, cuối cùng cũng chưa thông suốt mọi chuyện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho thái độ của ngài Chu lại xoay một trăm tám mươi độ như vậy.

“Truyền lệnh xuống, nếu nơi này có ai dám khiêu khích tập đoàn Lê Thị thì tương đương với chuyện trêu chọc Đàn Cung tôi!” Ngài Chu ra lệnh khiến cho con tim của mấy người nghe được lập tức đập kinh hoàng.

Rõ ràng ngài Chu là người một tay che trời tại chỗ này, ai dám trêu chọc Đàn Cung, đó chính là tại nơi ngài Chu sống, dám quấy nhiễu sự bình yên của ngài Chu, thì nhất định sẽ phải gánh chịu cơn giận ngút trời của ngài Chu đây!

Chẳng mấy chốc, ngài Chu trở lại chiếc Mercedes-Benz màu đen, mấy chiếc ô tô màu đen có rèm che lần lượt phóng đi, một dãy xe ô tô màu đen chạy về phía Đàn Cung.

Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm chiếc xe màu đen cuối cùng dần dần biến mất, sau đó mới hít một hơi, thân thể căng chặt dần thả lỏng lại.

Sau khi Lê Kim Huyên trở lại văn phòng tổng giám đốc, cô nhanh chóng gọi cho Trần Xuân Độ.

“Tổng giám đốc Lê, em tìm tôi có chuyện gì vậy nhỉ?” Trần Xuân Độ cười nói: “Là bảo tôi tới gọt hoa quả cho em có phải không?”

Lê Kim Huyên gắt gao nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, đương nhiên là cô không có quên mấy lời mà Trần Xuân Độ nói hồi hôm qua, hôm nay quả thực ứng nghiệm.

Chẳng lẽ là tên đó à? Trong đầu của Lên Kim Huyên hình như nảy ra ý nghĩ này, sau đó nhanh chóng gạt đi.

Ngài Chu là nhân vật lớn ở thành phố T, còn người này có lẽ còn không có tư cách tiếp cận Đàn Cung, sao lại có bản lĩnh khiến ngài Chu tới đây quỳ xuống xin lỗi được chứ.

Có lẽ chỉ là trùng hợp, trong lòng của Lê Kim Huyên thầm nghĩ như vậy, cũng có thể là do người thần bí kia, vừa lúc được Trần Xuân Độ nói trúng.

“Không có gì, anh ra ngoài đi.” Lê Kim Huyên lạnh lùng mở miệng.

“Được thôi.” Trần Xuân Độ chuẩn bị đi ra khỏi phòng làm việc, anh ta đột nhiên dừng lại, quay đầu hỏi: “Tổng giám đốc Lê, những gì em nói tối hôm qua còn tính không?”

Nụ cười trên môi của Lê Kim Huyên lập tức bị đong lại, sau đó lộ ra một tia lạnh như băng, tức giận nói: “Cút!”

...

Trong một biệt thự sang trọng khác ở thành phố T, Lê Thần Vũ đang ngồi trên ghế sô pha xem màn hình TV, bản tin thời sự hiện lên cảnh ngài Chu đang quỳ gối trước mặt Lê Kim Huyên, đôi mắt sâu thẳm lóe lên tia sáng lạnh lùng.

Lê Thần Vũ nhẹ nhàng loạng choạng lắc rượu trong ly, thành phố T chấn động, không ai có thể nghĩ tới, kẻ đứng đầu Đàn Cung, tự mình dắt cả trăm người trong bang tới cửa xin lỗi!

Ngay cả Lê Thần Vũ cũng không ngờ rằng tập đoàn Lê Thị lại có thực lực hùng hậu như vậy.

Nhà họ Lê đã nhiều lần chịu đựng Lê Kim Huyên và cái thằng con rể đó, chuyện này cũng khiến cho Lê Thần Vũ hận Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ tới tận xương tủy.

Mà hiện tại, Lê Kim Huyên lại có được kết quả như vậy, ngay cả mấy con rắn độc ở thành phố T cũng phải khuất phục.

Bây giờ thành phố T đang ồn áo huyên náo vì cái tin tức này, nghe đồn có một tên thần bí đứng sau lưng Lê Kim Huyên làm chỗ dựa cho cô ta, không sợ bất cứ thế lực lớn nào.

Đúng lúc này, một tên cấp dưới bước vào từ bên ngoài biệt thự, nói: “Cậu Lê, có khách tới hỏi thăm.”

“Khách à? Nếu là nhà giàu có bình thường thì cứ nói tôi đang dự cuộc họp video, không rảnh.” Lê Vũ Thần thản nhiên mở miệng, mấy nhà giàu ở thành phố T từ khi biết anh ta ở đây thì ngày càng nhiều có người tới hỏi thăm.

Đúng lúc này, một giọng nói quyến rũ từ ngoài nhẹ nhàng tiếng vào: “Muốn gặp được cậu Lê, hệt như người ta đồn, đúng là khó như lên trời~”

Một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc bạch kim, đi giày cao gót từ bên ngoài biệt thự bước vào.

Hừ!

Thủ hạ mang vẻ mặt cảnh giác, mà Lê Thần Vũ lại thẳng tắp thắt lưng, nhìn về phía người đẹp có tóc bạch kim kia, trong mắt tràn đầy ý tứ hàm xúc.

Người đẹp tóc bạch kim này nhìn Lê Thần Vũ mang theo ý tứ sâu xa, ánh mắt kia dường như có thể nhìn thấu cả người Lê Thần Vũ.

“Cô là ai, ai cho cô vào!” Một bàn tay ngăn cô lại.

Người đẹp tóc bạch kim liếc mắt nhìn bàn tay, quyến rũ cười, trong tay nhanh chóng rút ra một chiếc khăn mùi xoa.

Một mùi thơm kỳ lạ xộc vào mũi người đàn ông, tên thủ hạ kia đột nhiên thấy hoa mắt, trước mặt trời đất quay cuồng, sau đó hai mắt trở nên đen kịt, ngã quỵ trên mặt đất.

Khi Lê Thần Vũ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt âm trầm càng thêm khó lường.

Người đẹp tóc bạch kim đi tới sô pha ngồi xuống, Lê Thần Vũ trầm giọng hỏi: “Cô là ai?”

“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là... Chúng ta có chung một mục tiêu”, Người đẹp tóc bạch kim nói.

Đôi mắt thâm thúy của Lê Thần Vũ rơi vào khuôn mặt đẹp đẽ tuyệt trần của người đẹp tóc bạch kim kia, hỏi: “Rốt cuộc thì cô muốn nói cái gì?”

“Tôi có thể để cho anh có được thứ anh muốn.” Người đẹp tóc bạch kim nở nụ cười trên môi: “Không phải anh muốn đối phó Trần Xuân Độ lâu rồi sao?”

“Nếu muốn giải quyết tên đó thì một mình tôi cũng có vô số cách giải quyết, không cần người khác giúp đỡ.” Lê Thần Vũ lạnh lùng nói, từ chối người đẹp tóc bạch kim.

“Nhiều lần ra tay, có lần nào thành công không, anh cho cái đó đều là trùng hợp sao?” Người đẹp tóc bạch kim nói: “Mỗi một lần hành động của anh, tôi đều xem trong mắt, không có tôi, thì anh sẽ luôn cách một bước thành công.”

Hừ!

Đôi mắt của Lê Thần Vũ hiện lên một tia lạnh lùng, anh ta là người vô cùng tự phụ, bị lời nói của người đẹp tóc bạch kim làm cho kích động!

Mà người đẹp tóc bạch kim sắc mặt vẫn như thường, cô cũng từng thấy rất nhiều người giống như Lê Thần Vũ, nhưng cô là ai mới được chứ?

Nữ thần trí tuệ Metis, ngay cả long vương nổi tiếng ở nước ngoài, cũng hết sức đề phòng cô.

Có thể khiến cho Trần Xuân Độ đề phòng như vậy, ít lại càng thêm ít, trong số ít ỏi đó đương nhiên là có Metis rồi.

Giờ phút này phản ứng của Lê Thần Vũ đối với chuyện này cũng đã bị người đẹp tóc bạch kim để ý từ lâu.

Cuối cùng, Lê Thần Vũ vậy mà thật sự đồng ý với Metis, tạm thời hợp tác!

Lúc này, không hề biết được một người là trùm khủng bố ở thế giới phương Tây, còn một người là kỳ tài thương nghiệp ở Yên Kinh, hai người hợp tác với nhau, chắc chắn khiến người ta cảm thấy nhức đầu phiền phức!

“Cô có kế hoạch gì chưa, không ngại nói ra nghe chơi.” Lê Thần Vũ mở miệng.

“Tôi đến nước C, mang theo một kế hoạch to lớn, mọi thứ đều nằm trong tầm khống chế.” Metis nở nụ cười quyến rũ, nhẹ nhàng đứng dậy.

Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt tinh xảo của phương Tây, đôi mắt đẹp màu xanh lam: “Tiếng nước C của cô còn chân thực hay hơn rất nhiều người nước C nữa, kẻ không biết còn tưởng cô là người nước C nữa đó.”

Metis thản nhiên cười, ngoại hình của cô ta chính là cách ngụy trang tốt nhất, đối với một mỹ nhân như Metis, chắc sẽ ít có người nảy sinh cảnh giác với cô.

“Đến khi cần anh ra tay thì tôi sẽ thông báo cho anh biết.” Metis bước ra khỏi biệt thự, giọng nói từ bên ngoài cố tình truyền vào.

Hai tròng mắt của Lê Thần Vũ trở nên thâm thúy hơn, hồi lâu khóe miệng bỗng cong lên, rất sâu sắc.

Theo như anh ta biết thì nếu như có sự trợ giúp của một người như vậy, đôi cẩu nam nữ Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ, chắc chắn tiêu đời rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.