Trong phòng bao, một đám con con gái thân thiết đang vừa cười vừa khen nhau….không khí cực kỳ náo nhiệt.
Còn Trần Xuân Độ thì ngồi sững sờ ở bàn ăn….Anh mở trừng mắt nhìn bóng dáng của cô gái xinh đẹp trước cửa….Đơ mất một lúc lâu thì Trần Xuân Độ mới thốt lên: “Mẹ nó…!”
Âm lượng không lớn…nhưng chắc chắn cũng không nhỏ! Hai chữ này đều truyền vào tai của mọi người tại hiện trường.
Thịch! Cả hội trường ồn ào náo nhiệt bỗng nhiên im bặt!
Bọn con gái đều lần lượt quay đầu lại….kinh ngạc nhìn về phía âm thanh phát ra…
Ở trước phòng bao, Trương Tử Lan và chồng cũng nhìn về hướng giọng nói ấy….
Tới khi nhìn thấy một khuôn mặt vừa quen thuộc vừa đáng ghét đang ngồi giữa đám đông ở bàn ăn, Trương Tử Lan lập tức biến sắc! Trở nên vô cùng gượng gạo!
Sắc mặt của chồng Trương Tử Lan cũng thay đổi! Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng chết tiệt kia!
“Là anh….” Trương Tử Lan nhìn thẳng vào Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Trương Tử Lan cũng không ngờ rằng, Trần Xuân Độ- người mà cô đã dốc tâm hãm hạ, lại có thể bình yên ngồi ở trước mặt cô!
Sao…có thể! Đây là chuyện quái gì!
Trương Tử Lan không thể hiểu nổi, còn Tôn Giai Giai ở bên thì nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt sững sờ: "Hai người quen nhau?"
Rồi mọi người lại đồng loạt quay sang Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.
Tôn Giai Giai ngồi bên cạnh có hơi khựng lại, rồi cô nhiệt tình giới thiệu: “Bạn trai tớ và tớ đều cùng làm trong một công ty, hiện đang là tài xế của tổng giám đốc.”
Lúc này mọi người mới vỡ lẽ, ra là đồng nghiệp kiêm bạn trai. Nhưng mà Giai Giai xuất sắc như vậy lại chọn một tài xế làm bạn trai. Mọi người có chút khó chấp nhận.
Trương Tử Lan bật cười: “Nói cho cùng cũng chỉ là con chó của tổng giám đốc thôi mà…”
Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai tái nhợt ngay lập tức. Cô muốn phản bác, nhưng Trần Xuân Độ đã nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô... Anh lắc đầu ra hiệu cho cô đừng để bụng những người đó.
Lúc này Tôn Giai Giai mới bình tĩnh lại, cô cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, trông cực kỳ uất ức.
Trần Xuân Độ nằm ra trước bàn ăn tôm, tỏ vẻ mấy người cứ nói đi, ông đây không quan tâm. Đối với thủ đoạn tấn công bằng lời nói cực kỳ ấu trĩ của Trương Tử Lan, Trần Xuân Độ thực sự không thèm phản bác vì anh không có hứng thú.
Ngô Đống nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt khinh thường, hắn nói: “Chó cũng chỉ là chó thôi, vĩnh viễn không sửa nổi thói ăn cứt, tới cách ăn cũng y như chó.”
Tất cả những vị khách có mặt đều ngạc nhiên trước cảnh tượng này, hiển nhiên có chút kinh ngạc. Họ không ngờ bạn trai của Giai Giai và chồng của Tử Lan lại ghét nhau đến thế….
Trương Tử Lan chính là người đứng đầu của bữa tiệc hôm nay…..Chỉ cần cô ta nhìn ai thì mọi người đều nhìn về hướng đó. Lúc này, Trương Tử Lan đang nhìn Trần Xuân Độ nên tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Trần Xuân Độ, còn mang theo chút ghét bỏ. Rõ ràng Trần Xuân Độ đã trở thành đối tượng bị châm chọc trong bữa tiệc này.
Nhân vật chính của bữa tiệc, Hoa Nhã Nhuỵ muốn ngăn cản, nhưng lại không dám. Thân phận của Trương Tử Lan quá cao quý, tuy rằng cô cũng là một người có tiếng nhưng so với cô ta thì chẳng là gì. Huống hồ, bên cạnh Tử Lan còn có một vị bạn trai có quan hệ trong cả giới hắc đạo lẫn bạch đạo. Hoa Nhã Nhuỵ không dám ra mặt.
Tôn Giai Giai mặt mày tái nhợt, cắn chặt môi. Rõ ràng, “bạn trai” cô đang bị người khác ức hiếp, trong lòng cô thấy cực kỳ khó chịu.
Trương Tử Lan càng ngày càng quá đáng, trên bàn ăn mà nói thẳng Trần Xuân Độ còn không bằng một con chó. Mà ánh mắt của mọi người càng thêm ghét bỏ. Lúc này, mọi người đều cảm thấy Trần Xuân Độ thật hạ đẳng.
Trần Xuân Độ nghe xong liền mỉm cười, chậm rãi nói: "Không cần quan tâm…người phụ nữ đó.”
Nét mặt của Tôn Giai Giai rất uể oải, cô luôn cảm thấy có gì kỳ lạ ở đây. Ánh mắt của cô Tử Lan đó luôn mang theo sự thù địch khiến Tôn Giai Giai cảm thấy có chút bối rối... Chẳng lẽ Trần Xuân Độ có thâm thù đại hận với cô ấy sao???
Đám Đông ngồi quanh bàn ăn bắt đầu cười nói nâng ly chúc mừng. Trong bữa tiệc sinh nhật xa hoa này, tất cả đều là những người nổi tiếng xinh đẹp hoặc những phu nhân giàu có và có địa vị. Trong đó đứng đầu là Trương Tử Lan và Ngô Đống. Có cái danh là bạn gái Ngô Đống-người thừa thế tập đoàn Ngô Thị nên mọi người đều muốn làm thân với Trương Tử Lan. Có thể thân thiết với cô ta chính là vinh dự của bọn họ.
Mọi người đều vây quanh Trương Tử Lan hòng bắt chuyện và xây dựng mối quan hệ với cô.
Trương Tử Lan như đoá hoa được tinh tú ưu ái, cao quý và kiêu sa. Cô ta bóp nhẹ ly rượu vang đỏ, đôi mắt xinh đẹp nhìn Trần Xuân Độ ở góc bàn ăn bên kia... đột nhiên cô ta từ tốn nói: “Hình như tôi vừa nhớ ra vài việc liên quan đến ngài đây?”
Trần Xuân Độ gặm đầu con tôm hùm lớn Úc, nhàn nhạt liếc nhìn Trương Tử Lan, hiển nhiên là không để ý tới người phụ nữ này.
Ngô Đống ngồi cạnh đột nhiên nheo mắt lại, giống như vừa nhớ tới việc gì đó, rồi hắn đột nhiên nói: “Tử Lan, em vừa nhắc thì anh cũng nhớ ra. Lần trước anh đến tập đoàn Lê Thị thì hình như anh ta là tài xế của công ty….”
Hả! lời này vừa thốt ra thì hiện trường đột nhiên im bặt.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn nhau……tài xế?
“Đương nhiên là quen rồi, Cô Trương đây vẫn luôn ngoan ngoãn như lúc ở bên cạnh tổng giám đốc tập đoàn Phi Dương.” Trần Xuân Độ nhìn Trương Tử Lan đầy hàm ý rồi nói tiếp: “Cô Trương, Tiết Nghĩa không đến cùng cô sao? Hay là anh ta tặng cho cô bộ quần áo này để bày tỏ tâm ý…”
Lời khích tướng này rõ ràng đang muốn châm ngòi mâu thuẫn giữa cô ta và bạn trai!
Trương Tử Lan làm sao không nhìn ra được âm mưu của Trần Xuân Độ!
Trương Tử Lan nhịn tới sắp phát điên tại chỗ thì bạn trai cô, Ngô Đống liền níu cô lại…
Ngô Đống nhẹ nhàng kề vào tai cô: “Tử Lan, chúng ta ngồi trước đã rồi từ từ tính sổ với hắn sau.”
Nghe hắn nói vậy, Trương Tử Lan mới từ từ bình ổn tâm trạng, cô ta nắm tay bạn trai rồi lạnh lùng bước đến bàn ăn sang trọng ngồi vào
Nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật-Hoa Nhã Nhuỵ lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc tại hiện trường: “Cảm ơn mọi người đã đến mừng sinh nhật tôi, người cũng đã đến đủ rồi, vậy thì chúng ta bắt đầu ăn thôi.”
Thức ăn ngon được bày trên bàn, và bữa tiệc sinh nhật bắt đầu.
Trương Tử Lan và Ngô Đống ngồi cạnh nhau, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ như thể muốn giết người.
Những người khác cũng không cảm nhận được sự thay đổi nho nhỏ này…nhưng Tôn Giai Giai ngồi cạnh thì có thể cảm nhận được một ít. Tôn Giai Giai không quen Trương Tử Lan, vì Trương Tử Lan là bạn thân của nhân vật chính của bữa tiệc, vậy nên cô chưa từng tiếp xúc với cô ta, hôm nay là lần đầu tiên hai người gặp nhau. Nhưng điều làm cô tò mò là, cô gái xinh đẹp tên Tử Lan kia sao lại dùng ánh mắt thù hận đến vâỵ để nhìn Trần Xuân Độ?
Cô nhẹ nhàng ghé vào tai Trần Xuân Độ hỏi: "Mỹ nhân kia, sao lại nhìn anh với ánh mắt như vậy?"