Chàng Rể Phế Vật

Chương 468: Chương 468: Ông là người thế chỗ!




Trương Bảo Thành không khác gì như không khí vô hình, hoàn toàn bị người khác xem như không tồn tại!

Trương Bảo Thành nghiến răng, ông trừng mắt nhìn vị hội trưởng đó, trong lòng thầm lẩm bẩm rằng mấy ngày sau cắt chức hội trưởng của ông ta, rồi thay bằng một người khác đáng tin hơn lên đảm nhiệm.

Trần Xuân Độ nhìn thoáng vị hội trưởng đó, sau đó lại quay đầu nhìn Trương Bảo Thành, anh cười cười và nói với vị hội trưởng đó: “Ông nghe tôi làm gì, ông nên nghe lời của hội trưởng Trương chứ.”

“Dạ đúng đúng đúng, hội trưởng Trương có dặn dò gì không ạ?” Vị hội trưởng đó đi tới trước mặt Trương Bảo Thành và cười ngượng ngùng.

Sắc mặt Trương Bảo Thành dịu đi chút, ông vừa định lên tiếng, bất ngờ, một bóng dáng xuất hiện và lên tiếng trước: “Không cần đến phòng làm việc của ông, chúng tôi trở lại khán đài là được, lát nữa đến phần phát biểu cảm nghĩ, ông cứ để Trương Bảo Thành xử lý là được, tôi không muốn đi trao giải nữa.”

Thần sắc Trương Bảo Thành bất chợt thay đổi, trong tích tắc ông đơ người với vẻ mặt khó coi!

Ông liền quay qua nhìn Trần Xuân Độ, rõ ràng Trần Xuân Độ làm như vậy là cố ý! Người này rõ ràng là đang trêu chọc mình! Bản thân ông đường đường là hội trưởng hiệp hội đổ thạch nước C, vậy mà quyền lợi lại không lớn bằng anh ta!

“Vậy ai đi trao giải…” Vị hội trưởng lộ vẻ khó xử, trông ông có phần do dự.

“Tùy tiện chọn đại vị giám khảo nào đó thay là được, nếu Chu Cảnh tỉnh thì kêu ông ta đi, hội đổ thạch tiêu tốn tiền cũng không thể để phí phạm được.” Trần Xuân Độ bình thản buông lời, rồi rời đi để lại hội trưởng với vẻ mặt đầy ngại ngùng.

Vị hội trưởng kia có phần lo sợ, ý trong lời nói của Trần Xuân Độ đã quá rõ ràng, rõ ràng là anh đang trả thù!

Để cho Chu Cảnh trao giải cho Trương Bảo Thành? Điều này khác chi là muốn Chu Cảnh ngất xỉu lần nữa!

Trương Bảo Thành khẽ rùng mình trong lòng, ánh mắt ông nhìn Trần Xuân Độ có chút thay đổi, nghe được lời nói của Trần Xuân Độ, trán ông cũng toát mồ hôi hột, Trần Xuân Độ quả thực có thể nói là lòng dạ nham hiểm thủ đoạn độc ác, đây cơ bản không phải chuyện mà con người có thể làm được!

Quá độc ác, ánh mắt Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ có thêm vài phần cảnh giác, ông không ngờ rằng lòng dạ Trần Xuân Độ lại có thể độc ác đến như vậy! Đây là việc mà con người có thể làm được sao!

Rất nhanh sau đó, Trương Bảo Thành theo bước Trần Xuân Độ rời khỏi sàn đấu, còn Lê Thần Vũ đang ở khu VIP, anh ta vẫn đứng trước lan can, thần sắc âm trầm không chút động tĩnh. “Dạ.” Người nhân viên đó đáp lại rồi vội vàng lui ra.

“Trần Xuân Độ, Yên Kinh là địa bàn của tôi… Tôi đã có gia tộc hỗ trợ, anh và người phụ nữ xấu xa Lê Kim Huyên đó, sẽ không ai thoát được tôi đâu…” Lê Thần Vũ nhìn về hướng sàn đấu ở nơi xa, ánh mắt sâu thẳm, anh khoanh tay đứng đó, thần thái vô cùng lạnh lùng.

Không chỉ có như vậy, lúc này tại một góc khu VIP, một bóng dáng xuất hiện, người đó sau khi chứng kiến theo dõi suốt những gì diễn ra, thần sắc cực kỳ nghiêm túc và lạnh lùng.

Người đó đứng dậy, nhanh chóng đi đến góc còn lại của khu VIP, nhỏ tiếng nói với một người đang được mấy người vệ sỹ áo đen bảo vệ nghiêm ngặt: “Vẫn chưa hành động sao, tôi và anh đều đã xác nhận rồi, người đó chính là Long Vương!”

Bóng dáng đó không ai khác, chính là Hộ, chủ nhân thủ đô kinh tế của nước C!

Còn người vẫn đang lặng lẻ ngồi quan sát tại khán phòng lúc này chậm rãi đứng dậy, khi anh ta ngẩng đầu lên, một gương mặt không thua kém gương mặt anh tuấn của Hộ, đủ để đốn ngã tim hàng nghìn hàng vạn cô gái, anh ta cũng sở hữu khí chất tương tự như Hộ, còn địa vị của anh ta, ở thành phố này, càng vượt quá sức tưởng tượng.

“Kinh, người của anh, đã bố trí xong chưa?” Hộ lạnh lùng lên tiếng.

“Đương nhiên, đại quân đã tập kết ở ngoại thành từ sớm, chỉ cần tôi ra lệnh, lập tức có thể hành động truy giết từ ngoài vào, giết chết anh ta.” Kinh thản nhiên lên tiếng.

“Vậy sao còn không nhanh chóng hành động?” Hộ lạnh lùng lên tiếng.

Kinh liếc nhìn thoáng qua Hộ, rồi lên tiếng nói với giọng không nhanh không chậm: “Chỗ này người nhiều mắt tạp, không bằng chờ chim về tổ rồi giết sau.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.