Chàng Rể Phế Vật

Chương 350: Chương 350: Run rẩy




Trần Xuân Độ híp mắt lại, trong mắt khó nén nỗi khiếp sợ! Thật ra ngay cả anh cũng không ngờ chủ nhà họ Đỗ lại tàn ác đến vậy!

Chủ nhà họ Đỗ có thể nói là gan to bằng trời!

Nếu buôn ma túy là gieo họa cho xã hội, trái với luật pháp của nước C, thì bây giờ ông ta chẳng những xúc phạm luật pháp, còn thẳng thừng khiêu chiến giới hạn của nhân tính! Cấm kỵ sinh mệnh!

Cái thai nhi khỏe mạnh này vốn dĩ nên nằm trong bụng mẹ, sau đó trải qua sinh nở mà đến với thế giới này… Trở thành một sinh mạng mới… Có cơ hội sống vô tận… Mà bây giờ, nó lại trở thành “bữa tiệc lớn” trong miệng chủ nhà họ Đỗ!

Cái này không phải là tàn bạo nữa… Đây gần như là tội lớn ngập trời!

Đây vốn dĩ phải là một đứa trẻ khóe mạnh… Có tương lai vô hạn, nhưng bây giờ lại bị chủ nhà họ Đỗ cắt ngang, chết non!

Bầu không khí vô cùng yên tĩnh, Trần Xuân Độ đứng ở đó, người không ngừng run rẩy, đôi mắt lạnh lẽo của anh dần thay thế bởi màu đỏ tươi!

Lúc này, ánh mắt Trần Xuân Độ tựa như ánh mắt của mãnh thú!

Trần Xuân Độ từ từ siết chặt tay lại, tiếng rắc rắc giòn giã vang lên từ trong người anh, mặt đất cũng hơi rung lên… Dường như phải chịu đựng lửa giận nào đó!

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm cái thai nho nhỏ nằm trong nhau thai… Nó từng được hấp thu dinh dưỡng khỏe mạnh lớn lên, tay chân ngũ quan đều đã có, sắp được ra đời rồi… Mà nó lại bị chủ nhà họ Đỗ tàn ác lấy ra từ trong bụng mẹ… Có thể làm ra chuyện độc ác thế này… đương nhiên chủ nhà họ Đỗ sẽ không quan tâm đến sống chết của thai phụ! Cái này rõ ràng là một xác hai mạng! Quá tàn ác!

Không biết bắt đầu từ bao giờ, nhiệt độ không khí không ngừng giảm xuống, sát khí lạnh lẽo nhanh chóng bao phủ lấy nơi này!

Đúng lúc này, một người đàn ông to con kéo một cái xác nữ máu tươi đầm đìa đi vào, ném đến trước cửa nhà ăn như rác rưởi.

“Đây chính là khởi nguồn của món ăn này.” Chủ nhà họ Đỗ nói, mỗi một hành động của gã ta đều mang ý nghĩa sâu xa, tựa như đang cố ý giới thiệu cho Trần Xuân Độ vậy.

“Vì không phụ sự hi vọng và hi sinh của người mẹ vĩ đại này, cố gắng thưởng thức món ăn này đi.” Trong mắt chủ nhà họ Đỗ lộ ra vẻ khát máu dữ tợn, chậm rãi nói.

“Nhà họ Đỗ nhất định sẽ lụi tàn!”

“Ầm!”

Cuối cùng Trần Xuân Độ cũng không nhịn được nữa, sắc mặt dưới mặt nạ chứa đầy sát khí!

Anh đập mạnh tay lên bàn cơm, bàn ăn to lớn bị sức mạnh đáng sợ làm chấn động đến mức chia năm xẻ bảy!

“Ăn thịt người sống, chôn vui đạo đức, không còn nhân tính! Có gia chủ biến thái như ông… Nhà họ Đỗ nên diệt vong thôi!” Trần Xuân Độ đứng đó nhìn chằm chằm chủ nhà họ Đỗ, siết chặt hai tay, móng tay cũng đâm sâu vào thịt.

Anh thương xót, anh đau lòng! Anh thấy tiếc cho cái thai này, cho thai phụ kia! Lòng cảm thông của anh trỗi dậy, Long Vương đã hoàn toàn bị lửa giận thiêu đốt!

Khoảnh khắc đó, trong lòng Trần Xuân Độ cũng đang nhỏ máu, đau đớn đến mưc khó thở!

Sát khí trên người Trần Xuân Độ phóng lên trời, cực kỳ đáng sợ!

Trong không khí tràn đầy sát khí dữ tợn và mùi máu tanh, lúc này, Trần Xuân Độ như biến thành mãnh thú.

“Tôi đã nói trước rồi, gia tộc hoàng kim không phải gia tộc bình thường, cậu cảm thấy rất quá đáng à, chỉ là một món ăn rất bình thường mà thôi…” Chủ nhà họ Đỗ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, chậm rãi nhếch môi cười, nụ cười sâu xa, lại khiến Trần Xuân Độ không rét mà run, cảm thấy vô cùng tàn nhẫn!

“Ông không xứng làm người, nhà họ Đỗ nghiệp chướng nặng nề, chết đi!” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trong không trung, giọng điệu sâu thẳm hờ hững, như Thần Chết, như Tu La!

“Chết?” Chủ nhà họ Đỗ nhìn Trần Xuân Độ, nở nụ cười châm chọc: “Ở nhà họ Đỗ, trên địa bàn của tôi… Ngay cả một sợi tóc của tôi cậu cũng không đụng vào được, còn muốn giết tôi?”

Chủ nhà họ Đỗ châm một điếu xì gà, chậm rãi hút một hơi, bỗng nhiên vỗ tay một cái, giọng nói trở nên lạnh lẽo: “Ngu xuẩn giống hệt như tổ chức an ninh quốc gia, điếc không sợ súng!”

Chủ nhà họ Đỗ vừa dứt lời, bên ngoài nhà ăn vang lên tiếng xôn xao!

Người nhà họ Đỗ cầm dao phay trong tay nhảy vào nhà ăn, hơn trăm người của nhà họ Đỗ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, bao vây hoàn toàn xung quanh.

Vô số người của nhà họ Đỗ nhanh chóng xuất hiện trong nhà ăn, ai cũng cầm dao phay, ánh mắt dữ tợn như hung thú tàn nhẫn!

“Có bản lĩnh thì một mình cậu đấu với cả trăm tinh anh của nhà họ Đỗ tôi đi.” Chủ nhà họ Đỗ cất lời, đôi mắt sâu thẳm, giọng nói tràn đầy khinh thường và châm chọc!

Trần Xuân Độ đứng yên tại chỗ, bị biển người đông nghẹt vây quanh, đưa mắt nhìn quanh, khiến người ta thấy kinh hãi!

“Giết!” Một người dẫn đầu vung dao quát lên, chém về phía Trần Xuân Độ!

Đúng lúc này, Trần Xuân Độ với vẻ mặt lạnh lẽo đột nhiên biến mất, tất cả mọi người ở đây đều không thể thấy rõ động tác của anh, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh mơ hồ!

“Ầm!”

Trần Xuân Độ lập tức xuất hiện trước mặt người nhà họ Đỗ, anh siết chặt nắm đấm, đánh ra một quyền lên mặt một tên, sức mạnh vô cùng đáng sợ bộc phát, khiến kinh mạch của người đó đứt đoạn, cả cái đậu bị bóp méo xoay 360 độ, nhìn mà giật mình!

Sức mạnh của Trần Xuân Độ quá đáng sợ, mọi người đều hơi run lên, không biết biết được khi nãy Trần Xuân Độ dùng bao nhiêu sức!

Sau khi người dẫn đầu ngã xuống, chủ nhà họ Đỗ bình tĩnh ra lệnh: “Ai giết chết hắn, kẻ đó sẽ là người dẫn đầu.” Chủ nhà họ Đỗ chỉ vào Trần Xuân Độ.

“Giết!”

Câu nói đó của chủ nhà họ Đỗ lập tức khiến tất cả tinh anh sôi sục, bọn họ điên cuồng xông về phía Trần Xuân Độ, sát khí bao phủ!

“Người của nhà họ Đỗ, giúp đỡ kẻ ác tạo nghiệp, nên chịu tội cùng, đáng chết!” Trần Xuân Độ giẫm hai chân nhảy lên cao, gạch men xa hoa lập tức rạn nứt, biến thành bột mịn!

Trần Xuân Độ trên không trung đưa mắt nhìn đám người, đôi mắt màu đỏ tươi khiến anh như biến thành một con rồng khát máu, trước mắt một vùng màu máu!

Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, chém xuống dưới!

“Ầm!”

Một tiếng nổ rung trời vang lên, mặt đất trong nhà ăn không ngừng chấn động như động đất, vô số người bay ngược ra ngoài. Long Nha trong tay Trần Xuân Độ như sao băng đáp xuống, một cơn chấn động mạnh khiến tất cả mọi người của nhà họ Đỗ đều không thể đứng vững!

“Chết đi!” Trần Xuân Độ lúc này chẳng khác nào ma thần, giọng nói của anh vang vọng trong không trung, lúc tinh anh của nhà họ Đỗ đang không thể đứng vững, có ánh sáng đen nhanh chóng lấp lóe trong không trung, không ngừng bắn mạnh ra!

“Phụt phụt phụt!”

Sau những tiếng vang lanh lảnh là máu tươi bắn ra, những tinh anh của nhà họ Đỗ mở to mắt, trên mặt còn mang vẻ dữ tợn, lộng ngực của bọn họ bị ánh sáng đen xuyên qua, đồng loạt ngã xuống!

Mùi máu tươi nồng nặc tản ra trong không trung, Trần Xuân Độ ôm lấy thai nhi trong đĩa kia lên, nhẹ nhàng đặt bên cạnh thai phụ.

Sau đó, hắn xoay người, tiếp lấy ánh sáng đen đang bay nhanh tới.

“Giết! Giết! Giết!”

Người Trần Xuân Độ lóe lên, cầm Long Nha trong tay xông vào trong biển người, vô số tinh ah của nhà họ Đỗ trợn to mắt, bọn họ phát hiện mình không thể nào nắm bắt được người đàn ông này đang ở đâu!

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong nhà ăn, nhà ăn có tiếng nhạc tao nhã đã trở thành địa ngục, thi thể và máu vung vãi đầy đất… Mà mọi chuyện mới chỉ cách lúc chủ nhà họ Đỗ ra lệnh chưa bao lâu!

Chủ nhà họ Đỗ và ông lão áo đen ngồi tại chỗ, ngơ ngác nhìn bóng người kia như đang đi vào chỗ không người, không có một tinh anh nào của nhà họ Đỗ có thể ngăn cản được anh dù là nửa giây!

Những tinh anh của nhà họ Đỗ đến đây thật sự là đi nộp mạng!

Chủ nhà họ Đỗ hoảng hốt, cực kỳ giật mình!

Ông ta không ngờ Trần Xuân Độ sau khi nổi điên lại đáng sợ đến thế!

Chủ nhà họ Đỗ cảm thấy lạnh sống lưng, bàn tay đang cầm ly rượu của gã ta cũng khẽ run, lúc này gã ta mới nhận ra mình đánh giá thấp Trần Xuân Độ rồi!

“Bất chấp tất cả, giết hắn cho tôi!” Chủ nhà họ Đỗ cắn răng quát to!

“Người đâu, người đâu, sử dụng súng bắn hắn thành tro cho tôi!” Cái tay cầm lấy ly rượu của chủ nhà họ Đỗ càng mất khống chế hơn, vẻ mặt tái nhợt, ngày càng dữ tợn!

Gã ta không ngờ chỉ mới mấy giây ngắn ngủi trôi qua mà mình đã chịu tổn thất lớn như vậy! Điều này khiến gã ta không chịu đựng nổi! Những người đã chết kia đều là người nhà họ Đỗ đấy!

“Đỗ Nguyệt Sênh một đời kiêu hùng, không ngờ đời sau của ông ấy lại đáng chết như thế! Loại bẩn thỉu như ông không nên tồn tại trên thế gian này!” Trong biển người đông kịt, máu tươi không ngừng chảy, giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trong hư không, truyền thẳng vào tai chủ nhà họ Đỗ, vang vọng như âm thanh đến từ địa ngục!

“Sử dụng súng bắn hắn cho tôi!” Chủ nhà họ Đỗ nghiến răng nghiến lợi quát.

Soạt!

Ngày càng có nhiều người nhà họ Đỗ xông vào nhà ăn, cầm theo những cây súng màu đen phát ra hơi thở lạnh lẽo, sát khí phóng lên trời!

“Khóa mục tiêu!” Người của nhà họ Đỗ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, muốn giết chết anh!

“Bắn!”

Tia lửa vô tận tạo thành những lưới hỏa lực lập tức bắn mạnh về phía Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ không ngừng di chuyển tránh né tia lửa!

Mà người của nhà họ Đỗ vẫn không ngừng ngã vào trong vũng máu, một giây trước còn muốn giết chết Trần Xuân Độ, một giây sau đã bị người trong tộc mình bắn trùng!

“Bắn tự do…” Ông lão áo đen nhìn chằm chằm cảnh này, nặng nề nói với chủ nhà họ Đỗ: “Có phải hơi quá rồi không?”

Bắn tự do, chủ nhà họ Đỗ vì giết chết Trần Xuân Độ, có khác nào muốn tàn sát người trong tộc mình đâu!

“Giết hắn, tôi không còn sự lựa chọn nào khác cả!” Chủ nhà họ Đỗ lạnh lùng nói, cực kỳ quyết đoán!

“Tập trung hỏa lực, giết chết hắn!” Chủ nhà họ Đỗ lại ra lệnh một lần nữa, vô số tia lửa tập trung vào Trần Xuân Độ, đá vụn bay lên, xung quanh tràn ngập khói thuốc súng!

Bóng người áo đỏ di chuyển nhanh như chớp trong nhà ăn, tia lửa không ngừng đuổi theo anh, vách tường nháy mắt bị bắn thủng, để lại vô số vết đạn!

Chân bàn chân ghế bị tia lửa quét qua gần như vỡ vụn!

Cả nhà ăn xa hoa lập tức biến thành một đống đổ nát, vô cùng thê thảm, cảnh tượng chẳng khác nào ngày tận thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.