Người đàn ông nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên, đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên chạm vào mắt của người đàn ông, bỗng chốc, cơ thể mềm mại run lên dữ dội.
Ánh mắt của người đàn ông tuy bình tĩnh nhưng lại vô cùng bá đạo, tràn ngập sự bức bách, chỉ một ánh mắt, liền không tự chủ mà sinh ra cảm giác sợ hãi!
Loại ánh mắt khí thế này, chỉ có người đứng ở trên vị trí cao mới có thể hình thành.
Trong lòng Lê Kim Huyên rất rõ ràng, người đàn ông này, tuyệt đối không phải là người bình thường.
Bộ quân phục màu xanh lá trên người này, đã nói rõ quá quá nhiều.
Mấu chốt nhất là Lê Kim Huyên và người đàn ông này đã từng gặp mặt, lần trước, ở cục cảnh sát, là người đàn ông này đích thân bảo lãnh cô.
Cô đối với một màn ở cục cảnh sát lúc đó, đã nhớ rất sâu, khó mà quên được.
Cô thậm chí nghi ngờ người đàn ông này, chính là người thần bí trong truyền thuyết luôn âm thầm giúp đỡ mình.
“Ông là ai!”
Hai người bảo vệ thấy tình thế không ổn, đã tới gần, ngăn cản người đàn ông đó.
“Tôi tìm cô ấy.” Người đàn ông liếc nhìn Lê Kim Huyên, nói.
“Tìm Lê tổng, xin hãy chứng minh thân phận của mình trước.” Một người bảo vệ thần sắc ngưng trọng, bọn họ đối mặt với người đàn ông này, trong lòng cũng rất không có phách lực.
“Thân phận của tôi, các anh không có tư cách để biết.” Người đàn ông quét một ánh mắt, từ từ mở miệng, giọng điệu nhiều thêm vài phần kiêu ngạo.
“Không nói thì đừng mơ tới gần Lê tổng.” Một người bảo vệ khác lạnh giọng quát.
“Các anh không cản nổi tôi, tránh ra đi.” Người đàn ông nhàn nhạt mở miệng, giọng điệu lại không có phép nghi ngờ.
Hai người bảo vệ không có nhúc nhích, bọn họ đã nắm chặt dùi cui điện.
Người đàn ông nhíu mày, đôi mắt bình tĩnh bỗng vụt qua một tia không vui.
Toàn người ông ta có một cỗ bức bách đáng sợ, bỗng nhiên tỏa ra xung quanh, đôi mắt đó, sắc bén sáng chói như lưỡi kiếm, khiến hai chân của hai người bảo vệ phát run, run cầm cập, suýt nữa dúi đầu xuống đất!
Người đàn ông này chỉ khí thế tỏa ra từ trên người thôi đã tràn ngập sự bá đạo khủng bố, tuyệt đối là nhân vật lớn!
“Nơi này người đông tai mắt nhiều, tôi không muốn động thủ.” Người đàn ông lạnh lùng nói, giọng điệu lạnh lẽo.
“Các anh trở về đi.” Vào lúc này, một giọng nói trong trẻo đầy từ tính từ đằng sau hai người bảo vệ truyền tới, chỉ thấy Lê Kim Huyên dốc can đảm đi tới.
Hai người bảo vệ như trút được gánh nặng, lập tức lui xuống.
“Tôi nhớ ông, hôm đó ở cục cảnh sát, là ông bảo lãnh tôi.” Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên nhìn người đàn ông, tuy cô rất sợ hãi, nhưng cô vẫn cắn răng mở miệng.
Người đàn ông thờ ơ liếc nhìn: “Lúc đầu nhận sự nhờ vả của người khác, tôi hôm nay là tới tìm người.”
“Tìm ai?” Trái tim của Lê Kim Huyên đập thình thịch, ngọn lửa kích động trong lòng lập tức bị dập tắt.
Suy đoán ban đầu của cô vào lúc này chưa đánh đã tan, rõ ràng, người đàn ông này, không phải là người thần bí giúp đỡ cô.
Nhưng rất nhanh, trong lòng Lê Kim Huyên càng nghi hoặc hơn, người đàn ông này tuyệt đối không đơn giản, lại nói là nhận sự nhờ vả của người khác, người thần bí kia che giấu quá sâu rồi, Lê Kim Huyên càng lúc càng tò mò về người thần bí kia, vậy mà có thể tác dụng tới nhân vật các phương một cách đơn giản!
Nhưng điều khiến Lê Kim Huyên nghĩ thế nào cũng không thông, lý do người thần bí đó giúp đỡ cô thậm chí cũng không biết, hơn nữa tới bây giờ đều chưa từng lộ mặt, khiến Lê Kim Huyên nghĩ mãi không hiểu.
Người đàn ông liếc nhìn quảng trường của tập đoàn Lê Thị: “Tìm người đàn ông của cô.”
“Ông tìm anh ta?” Trái tim của Lê Kim Huyên đập thình thịch, người đàn ông này, sao có thể quen biết tên đó?
“Ông tìm anh ta làm cái gì?” Lê Kim Huyên rất nhanh trở nên cảnh giác, mặt mày không có chút biểu cảm mà hỏi.
“Chuyện này cô không cần quan tâm.” Giọng điệu của người đàn ông rất đánh thép, càng mang theo sự cao ngạo.
“Ông không nói ông là ai, tôi không thể nói cho ông biết anh ta đã đi đâu.” Lê Kim Huyên khẽ lắc đầu, hời hợt nói.
Xẹt!
Khí chất điềm nhiên tĩnh lặng trên người ông ta bỗng chốc thay đổi, một sự lạnh lẽo đáng sợ lập tức bao trùm nơi này, đó là sát khí cuồn cuộn vô tận!
Trong đôi mắt của người đàn ông, lúc này sâu thẳm vô biên, giống như có một núi xác biển máu đang xuất hiện!
“Cô uy hiếp tôi?” Người đàn ông mặc quân phục, tựa như một chiến thần, một cước tung ra, ngay cả mặt đất cũng khẽ rung chuyển.
Giọng điệu của ông ta trở nên lạnh lùng không vui, bức bách ép hỏi.
Ông ta rất không thích, ông ta trước giờ chưa từng nghĩ, một nữ tổng giám đốc cỏn con lại còn muốn moi tin từ trong miệng của ông ta!
Lá gan thật lớn!
Ông ta tự nhiên không biết, lá gan này của Lê Kim Huyên, là bị kẻ nào đó lây nhiễm một cách vô tri vô giác.
Xẹt!
Người đàn ông đã lại gần một bước, cơ thể mảnh mai của Lê Kim Huyên run lên, sự bức bách đáng sợ tỏa ra từ trên người ông ta, vậy mà khiến Lê Kim Huyên cảm thấy sợ hãi!
Lê Kim Huyên cắn chặt răng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm người đàn ông, lộ ra ánh cường liệt, đó là sự bất khuất của cô!
Cách đó không xa, Tô Hiểu Vân nhìn thấy một màn này, trên gương mặt xinh đẹp viết đầy sự lo lắng, cô ta không biết bây giờ như nào rồi, càng không biết Lê Kim Huyên sao lại có quan hệ với người đàn ông mặc quân phục này!
Rất nhanh, tin tức này như một làn sóng lan khắp tập đoàn Lê Thị, không ít nhân viên của Lê Thị lũ lượt từ tòa cao ốc của Lê Thị đi ra, lép ở cửa của tòa cao ốc Lê Thị để xem, không ai dám lại gần.
“Gọi chồng của cô qua đây, tôi có thể không tính toán chuyện này.” Người đàn ông từ từ mở miệng, giọng điệu không cho phép nghi ngờ.
“Ông nói trước, ông là ai.” Lê Kim Huyên mặt mày kiên định, không có chút nào khuất phục người đàn ông này!
Toàn trường chấn động, lúc đó, sự bất khuất của Lê Kim Huyên tỏa ra, chấn nhiếp mọi người!
Ai có thể ngờ, dưới cơ thể mảnh mai đó của Lê Kim Huyên, vậy mà còn có một một sống lưng bất khuất!
Cho dù là người đàn ông mặc quân phục này vào lúc này cũng không có chút nhún nhường!
“Tôi là Thống lĩnh khu phòng ngự thành phố T.” Người đàn ông nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên hồi lâu, đột nhiên mở miệng.
Con ngươi của Lê Kim Huyên bỗng co rút lại, trong lòng dấy lên làn sóng dữ dội!
Khu phòng ngự thành phố T... Thống lĩnh! Lê Kim Huyên đoán được lai lịch của người đàn ông này sẽ rất lớn, nhưng không ngờ lai lịch lại lớn như vậy!
Địa vị của chức Thống lĩnh này, sợ là đứng ở đỉnh kim tự tháp của thành phố T này rồi!
Ngực cao vút của Lê Kim Huyên rất phập phồng, trên gương mặt tinh tế bỗng sững sờ một trận.
Cô bị thân phận Thống lĩnh dọa rồi, cô không ngờ người hôm đó bảo lãnh cho mình, lại là Thống lĩnh.
Cô càng không ngờ, cái tên lẻo mép khiến người ta ghét như Trần Xuân Độ đó, vậy mà khiến Thống lĩnh tìm tới tận cửa!
Tên này, có bản lĩnh gì, khiến Thống lĩnh đích thân tìm tới?!
Lê Kim Huyên thông minh linh hoạt, rất nhanh thì cảm thấy, thân phận của Trần Xuân Độ, dường như khó bề phân biệt, một chút cũng không đơn giản.
Tên này, trên người đã có rất nhiều thứ mà người khác không biết.
“Anh ta không có ở đây.” Lê Kim Huyên kìm nén tâm thần run rẩy, mở miệng nói.
“Không có ở đây?” Sắc mặt của vị Thống lĩnh hơi cứng lại, bỗng bạo phát ra sự lăng lệ vô tận, ùn ùn tản ra!
Thống lĩnh hờ hững đưa tay, đưa về phía Lê Kim Huyên!
Sắc mặt Lê Kim Huyên trắng bệch, cơ thể mảnh khảnh cứng đờ.
Đột nhiên! Một ngọn lửa từ bên hông bắn tới, xuyên qua hư không, nhắm chuẩn vào cái tay đó của vị Thống lĩnh!
“Vèo!”
Ngọn lửa bắn trúng Thống lĩnh, cái tay đó của vị Thống lĩnh hơi cứng đờ, hai mắt nheo lại.
Đó là thuốc đã làm bỏng đỏ một đầu thuốc, bỏng một mảng trên bàn tay của vị Thống lĩnh.
“Bắt nạt phụ nữ thì có bản lĩnh gì chứ, có bản lĩnh thì đừng ở trước mặt phụ nữ giở trò bức ép, không phục thì tới thử.” Một giọng nói hờ hững từ một bên truyền tới.
Cơ thể của Lê Kim Huyên hơi cứng đờ, trong lòng kêu lộp bộp một tiếng, thầm nói hỏng bét.
Mà không ít nhân viên của Lê Thị nghe tiếng mà nhìn qua, sau khi nhìn thấy bóng dáng đó, lập tức trở nên xôn xao.
Chỉ thấy bóng người đó từ trên xe bước xuống, sắc mặt bình tĩnh thản nhiên, đi về phía vị Thống lĩnh.
“Anh ta tìm chết sao? Ngay cả Lê tổng đều không dám tùy ý làm bừa, anh ta vậy mà còn hung hăng?”
“Anh ta xong đời rồi, đây chính là hậu quả khi quá hung hăng ngang ngược, thân phận của người mặc quân phục đó tuyệt đối không đơn giản, anh ta chắc chắn đá phải thiết bản rồi!”
“Ha ha, tôi thấy anh ta sau chuyện lần này còn hoành hành bá đạo ở trong tập đoàn Lê Thị như nào nữa, trước đó ỷ có Lê Kim Huyên, bây giờ ngay cả Lê Kim Huyên cũng trong cảnh Bồ Tát qua sông khó bảo vệ thân mình, tôi xem anh ta sẽ làm như nào!”
Mỗi ánh mắt mang tâm tư riêng dừng trên người Trần Xuân Độ, trong đó không thiếu sự châm chọc và lạnh lùng.
Vị Thống lĩnh nhìn thấy Trần Xuân Độ, lông mày nhíu lại, Trần Xuân Đô từng bước đi về phía ông ta, vậy mà khiến ông ta cảm thấy có chút quen mắt!
Bước chân của Trần Xuân Độ, khiến vị Thống lĩnh vô cùng lo sợ... người này rất giống một người bạn cũ!
Chỉ là, người bạn cũ đó... tuyệt đối không thể tồn tại nữa, vị Thống lĩnh nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ở sâu trong ánh mắt, vô cùng sâu thẳm!
“Sao thế, tìm tôi có chuyện sao?” Trần Xuân Độ hỏi, thần sắc bình tĩnh, không có bất kỳ sự sợ hãi nào.
Sắc mặt của Lê Kim Huyên phức tạp, cô vốn muốn tìm cớ đuổi vị Thống lĩnh này đi, nhưng không ngờ tên này lại tới rồi.
Anh tới đây làm cái gì, gây thêm phiền phức cho cô sao?
Thấy dáng vẻ trời không sợ đất không sợ của Trần Xuân Độ, Lê Kim Huyên nghiến chặt hàm răng trắng, trong lòng không nhịn được thầm nói, lúc đầu khi cô bị ám sát sao không thấy Trần Xuân Độ bày ra cái dáng vẻ này!
“Cậu, là ai?” Vị Thống lĩnh cất bước, mặt đất ầm ầm chấn động, chỗ bước chân đặt xuống, nền gạch đã bị rạn nứt!
“Tôi là người đàn ông của vợ tôi.” Trần Xuân Độ nhàn nhạt mở miệng.
“Điều tôi hỏi là... cậu là ai, cậu còn muốn diễn bao lâu nữa!” Đôi mắt của vị Thống lĩnh sâu thẳm sắc bén, khiến toàn trường yên lặng như tờ!
Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên lộ ra vẻ sửng sốt, lời này của vị Thống lĩnh rõ ràng ẩn chứa thâm ý!
Lẽ nào, vị Thống lĩnh nhìn ra được cái gì từ trên người của tên này?
Đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên nhìn chăm chú vào Trần Xuân Độ, đôi mắt đẹp của cô lộ ra tia lạ thường, tên này, lẽ nào còn có thân phận khác sao?!