Chàng Rể Phế Vật

Chương 569: Chương 569: Thiếu Chút Nhiệt




Trần Xuân Độ nhắm mắt lại: “Tuyệt chiêu 'Lãng Nguyệt không mây' này còn thiếu chút nhiệt đó.” Nói xong, anh chuẩn bị tư thế rồi bỗng nhiên lao tới, trực tiếp vung ra một quyền! Gân xanh nổi lên!

“Rầm!” Không khí rung động dữ dội! Hai cú đấm va chạm!

Cả người Triệu Thái giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ngược ra ngoài! Thân thể to lớn đập mạnh vào vách tường, khiến cho bức tường bị rạn nứt!

Làm sao cậu biết... Lãng Nguyệt không mây?” Sắc mặt Triệu Thái dữ tợn, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi! Lãng Nguyệt không mây là võ công thất truyền của Võ Đang, đối phương chỉ là một người phàm tục, sao có thể biết được võ công của Triệu Thái?

“Chẳng qua Lãng Nguyệt không mây cũng chỉ là võ công cơ bản của Võ Đang mà thôi, ngay cả võ công cơ bản mà cậu cũng không thuần thục, có lẽ cậu không phải đệ tử chính thức đâu nhỉ?” Trần Xuân Độ nói với ý nghĩa sâu xa.

Toang! Sắc mặt Triệu Thái thay đổi!

“Cùng lắm cũng chỉ là một đệ tử bên ngoài dưới trướng Triệu Thái, ngay cả võ nghệ cũng không học thuần thục được, mà dám chạy tới giả mạo người của Võ Đang! Còn dám tự xưng là 'Võ Đang'? Đúng là tự cao tự đại!” Trần Xuân Độ đột nhiên thu hồi vẻ nghiền ngẫm trên mặt, trở nên nghiêm túc lạnh lùng!

Sắc mặt Triệu Thái lại biến đổi, trở nên cực kỳ khó coi!

“Đi chết đi!” Triệu Thái hét to, thân thể cường tráng bỗng nhiên xông lên! Vung hai cú đấm, không khí lập tức bị xé nứt!

Trần Xuân Độ khinh thường không định đánh trả, anh nhẹ nhàng né tránh, hai nắm đấm mạnh mẽ hung bạo của Triệu Thái lướt qua gò má! Vung mạnh cú đấm vào không khí!

“Võ Đang được xưng là số một thiên hạ, vậy mà lại có một tên cặn bã bại hoại như cậu, tôi thật sự cảm thấy đau buồn thay Chung Vân Long.” Trần Xuân Độ hai tay đặt sau lưng, thần sắc lạnh lẽo vô cùng.

Nghe thấy ba chữ 'Chung Vân Long', cơ thể Triệu Thái run lên bần bật, suýt nữa ngay cả chân cũng đứng không vững... Chung Vân Long... Đó... Đó chính là chưởng môn của Võ Đang bây giờ! Một cường giả đáng sợ thực sự!

“Rốt cuộc cậu là ai?” Giọng nói Triệu Thái đang run rẩy, từ trước đến nay anh ta chưa từng sợ hãi!Trên thế giới này có rất ít người biết đến cái tên Chung Vân Long! Đó là một cường giả mạnh mẽ và kinh khủng! Sống hơn trăm tuổi! Ở ẩn! Đối phương chỉ là một người phàm tục, làm sao có thể biết đến Chung Vân Long?

“Tôi là ai à? Chỉ sợ cậu không xứng đáng được biết.” Trần Xuân Độ lạnh nhạt kiêu ngạo nhìn anh ta, trong mắt tràn đầy sự khinh miệt.

“Mày... Tao sẽ giết mày!” Triệu Thái cảm thấy bị sỉ nhục! Ở tục giới anh ta luôn tự khoe mình là người ở Võ Đang, trước khi đánh đều dọa người khác, nhưng hôm nay lại bị một tên nhóc làm cho mất mặt! Đây là đang vả vào mặt anh ta! Vả thẳng mặt! Nỗi nhục ngày hôm nay, anh ta sẽ báo thù!

Triệu Thái siết chặt cú đấm —— võ công Lãng Nguyệt không mây của Võ Đang, chiêu thức có một không hai, là võ công tinh túy của nước C!

Một chiêu này đủ để khiến cho núi băng sụp đổ!

“Thôi được, hôm nay... Tao sẽ xử lý nghiệt chủng thay Chung Vân Long.” Trần Xuân Độ vung nắm đấm cấp tốc lao tới, lạnh nhạt nói.

Trong lúc đang nói Trần Xuân Độ bỗng nhiên đấm một quyền nhanh như tia chớp!

Khi nhìn thấy cú đấm của Trần Xuân Độ! Sắc mặt Triệu Thái biến đổi! Nhưng anh ta không kịp phản ứng lại! Càng không kịp né tránh!

“Bùng!” Hai cú đấm dữ dội va chạm!

Cả cánh tay của Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! bay ngược ra sau!

“Rầm!” Triệu Thái ngã xuống mặt đất, bụi bay tứ tung!

Dường như bầu không khí yên Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! ta lại... bị một quyền đánh bay?! Sao có thể chứ!

Thân thể Triệu Thái run rẩy mà chống người đứng dậy khỏi đống bụi bặm, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ và kinh hãi, máu tươi trong miệng trào ra liên tục: “Đại… Tông… Như… Hà! Sao cậu lại biết?!”

“Hóa ra chiêu này, tên là… Đại Tông Như Hà??” Trần Xuân Độ cũng sửng sốt, anh chậm rãi thu nắm đấm của mình lại: “Không ngờ cái chiêu Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! Long kia cũng dùng gọi là “Đại Tông Như Hà”? Cái tên này, chậc chậc chậc, thật là khó nghe.”

“Phụt!” Bỗng nhiên, Triệu Thái phun một ngụm máu ra! Chiêu Đại Tông Như Hà này là võ học của Võ Đang Cái Thế! Sẽ không truyền cho đệ tử không thuộc trong môn! Sao cậu ta lại biết được chứ? Làm sao có thể!

Trần Xuân Độ chậm rãi thu nắm đấm của mình lại: “Hôm nay, tôi dùng tuyệt Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! của cậu, từ nay về sau mà còn dám dùng cái danh của Võ Đang rồi đi lừa bịp khắp nơi, tôi nhất định sẽ giết cậu!”

Bỗng nhiên, toàn thân Triệu Thái run lên lẩy bẩy, anh ta lại phun một ngụm máu tanh từ trong miệng ra! Cuối cùng, anh ta cũng không chống cự được nữa, thân thể ngã ầm xuống đất, anh ta đã bị một nắm đấm này đánh cho bất tỉnh rồi!

“Có vậy mà Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! Xuân Độ cúi đầu nhìn về phía Triệu Thái, tựa như có điều suy nghĩ, cuối cùng anh chỉ có thể lắc đầu đầy bất đắc dĩ.

Đột nhiên! Một luồng khí sắc bén lạnh lẽo xẹt qua màn mưa mờ ảo rồi đột nhiên bắn phụt về phía trán của Trần Xuân Độ!

“Coong.” Luồng khí lạnh lẽo đó cách trán của Trần Xuân Độ chỉ khoảng một mét thì dừng lại giữa không trung… chỉ thấy hai ngón tay Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! bén lạnh lẽo kia.

“Răng rắc.” Ngón tay anh hơi dùng lực một cái, vết nứt trên thanh dao găm sắc bén lan tràn ra trong nháy mắt… rồi hóa thành một mảnh sắt vụn rơi lả tả trong không trung…

Sau khi Trần Xuân Độ ngẩng đầu lên...

Mười bóng dáng lạnh như băng… đang đứng lặng ở nơi đó!

“Các người là ai?” Ánh mắt của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, anh lạnh nhạt mà nhìn chằm chằm vào mười bóng dáng kia.

Mười bóng người đứng yên tại chỗ như tượng đá, toàn thân tản mát ra một cỗ hơi thở kinh thiên.

“Tập đoàn sát thủ Ám Thạch.” Giọng nói của mười người đó đồng thanh vang lên, tiếng động như kiếm tước ra khỏi vỏ, sát khí lan tràn khắp bốn phía xung quanh trong màn mưa.

Ánh mắt của Trần Xuân Độ có hơi cứng lại, sau đó, anh thở dài một hơi: “Các người đi đi, tôi không muốn giết người.”

Nói xong, anh bắt chéo hai tay ra sau lưng rồi chậm rãi xoay người, anh có hơi không muốn đánh nữa rồi.

Đột nhiên! Mười bóng người kia hành động!

Vèo vèo vèo! Mười bóng người xẹt nhanh như tia chớp mà dung nhập vào bên trong màn mưa…!

Trong chớp mắt, mười tên thích khách… đã ngay lập tức bao vây tất cả đường đi của Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ lẻ loi đứng ở giữa, xung quanh anh… tất cả đường lui đều đã bị phong tỏa hết!

Mười bóng dáng đã chặn lại mọi ngõ đường của anh!

Đây, là một trận tập kích đầy hung ác!

Ánh mắt của Trần Xuân Độ chậm rãi lướt qua bốn phía xung quanh, rồi lại từ từ thở dài một hơi: “Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ… mười người các người không phải là đối thủ của tôi đâu. Sao không bỏ đồ đao xuống đi chứ?”

“Ngông cuồng, chết đi!” Một sát thủ vung mạnh tay lên, một thanh dao găm sắc bén lạnh lẽo nhanh chóng xé rách hư không… mãnh liệt mà ám sát về phía cần cổ của Trần Xuân Độ!

Ánh mắt của Trần Xuân Độ dửng dưng, anh chỉ nhẹ nhàng giơ một ngón tay lên.

“Keng.” Thanh dao găm sắc bén lạnh lẽo này bị ngón tay bún trúng rồi gãy rời trong nháy mắt!

“Vèo!” Sau lưng, lại có một thanh gao găm phóng vụt tới đầy hung ác!

Ánh mắt của Trần Xuân Độ có hơi ngưng trọng lại, anh thở dài một cái: “Nếu các người đã muốn tôi chết như vậy, vậy tôi sẽ thành toàn cho các người là được…” Đột nhiên, anh chợt giơ tay phải của mình lên!

Một thanh Long Nha xuyên thấu rồi phóng ra!

“Phụt!” Tên sát thủ kia bị Long Nha mang theo lực trùng kích cuốn đi... nhanh chóng bay ngược ra ngoài!

“Rầm!” Cơ thể sát thủ hung hăng ngã quỵ xuống… giữa mi tâm của anh ta bị cắm một thanh dao găm Long Nha.

Trần Xuân Độ chậm rãi thu tay mình lại, ánh mắt anh trở nên thâm thúy mà tang thương.

Chỉ một cái chớp mắt, một kiếm đã giết chết một tên thích khách!

“Giết!” Sắc mặt của chín tên thích khách còn lại trở nên lạnh lẽo, sát khí dâng trào cuồn cuộn!

Vèo vèo vèo! Từng thanh dao găm sắc bén hiện lên trong chớp mắt!

Dao găm xẹt qua bầu trời, sát phạt vô tận!

Chín thanh dao găm cắt ngang bầu trời rồi nhanh chóng phóng vụt về phía cơ thể của Trần Xuân Độ!

“Vèo vèo vèo…” Trong nhất thời, chín thanh dao quân dụng sắc bén xuyên qua cơ thể của Trần Xuân Độ!

Thế nhưng, một giây sau… đồng tử của đám thích khách đều mạnh mẽ co rụt lại!

Bởi vì… thân thể trước mặt bọn họ… chỉ là một bóng mờ!

Cái bóng của Trần Xuân Độ… dần dần tiêu tán trong không khí…

Người mà đám thích khách tập kích chỉ là một cái bóng của anh mà thôi…!

“Hôm nay, trên tay tôi đã dính quá nhiều máu rồi, nhưng các người cứ nhất quyết muốn dâng lên tận cửa…” Trần Xuân Độ đứng ở sân sau của căn nhà, giọng nói của anh bình tĩnh mà lại lạnh nhạt.

“Ở đằng sau! Giết!” Đám thích khách mạnh mẽ xoay người lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.