"A!"
Một tiếng hét không thể thảm thiết hơn phát ra.
Vạn Thiên Huy nằm trên mặt đất ôm lấy cẳng chân của mình và không ngừng co giật.
Mà Bạch Nhất Đồng và những người khác vừa nãy còn nghênh ngang tự đắc thì giờ ai nấy đều ngây ngốc và ngớ người ra.