Ngay lúc này, Thanh Tam Gia giơ tay ra, lạnh lùng nói: “Để cậu ta đi, hôm nay là ngày vui của nhà họ Thanh chúng ta, lúc này không cần vội.” “Đợi sau khi liên hôn với Tổng giáo đầu, muốn giẫm chết cậu ta, là chuyện dễ như bóp chết một con muỗi vậy!” Bà cụ Thanh Kiều hơi sửng người khi nghe nói thế, liền xấu hổ nói: “Cũng là Tam Gia suy nghĩ thấu đáo, là một đứa con rể đến cửa mà thôi, muốn xử lý cậu ta chẳng qua là chuyện muốn làm khi nào cũng được!” “Đêm nay Tổng giáo đầu đến nhà mới là chuyện quan trọng!” “Chỉ cần có thể liên hôn với Tổng giáo đầu, nhà họ Thanh chúng ta chắc chắn sẽ đứng vững trên trần Đà Nẵng!” Chính vì vậy, Bùi Nguyên Minh rời đi dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Lúc này, Thanh Tam Gia mới trở về với sắc mặt không hề bận tâm, bình thản nói: “Không phải nói Tổng giáo đầu sẽ đến sao? Ông ta khi nào sẽ đến?”
Bà cụ Thanh Kiều khom lưng nói: “Trước đó Tổng giáo đầu không có nói thời gian, nhưng có lẽ cũng sắp đến rồi.” “Giờ tôi kêu người gọi điện hỏi.”
Trong phút chốc, Lữ Lâm lon ton chạy đến, sắc mặt vô cùng khó coi: “Tam gia; cụ bà, tôi vừa nãy đã liên lạc với quân đội, họ nói Tổng giáo đầu đã đến rồi?” “Cái gì? Tổng giáo đầu đến rồi? Khi nào?”
Thanh Tam Gia và bà cụ Thanh Kiều đều rất kinh ngạc. “Tổng giáo đầu nói rằng, đã cho nhà họ Thanh cơ hội rồi, nhà họ Thanh tự giải quyết ổn thoả.” C
Câu nói này có phần huyền diệu, Thanh Tam Gia và bà cụ Thanh Kiều đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều bắt đầu suy ngẫm.
Một lúc sau, bà cụ Thanh Kiều chống cây gậy đầu rồng, rùng mình nói: “Tôi hiểu rồi, chắc chắn là khi Tổng giáo đầu đến, vừa đúng lúc đồ súc sinh đó đang phát ngôn bừa bãi!” “Tổng giáo đầu nghĩ rằng nhà họ Thanh chúng ta không đủ tôn trọng ông ta, nên đã rời đi!” Thanh Tam Gia sửng sốt một hồi bèn giận dữ quát tháo: “Bùi Nguyễn Minh! Đồ đáng chết! Phá hoại cơ duyên nhà họ
Thanh của ta!”
Lúc này, mọi người trong nhà họ Thanh cũng phản ứng lại. Chắc chắn là do thằng vô dụng Bùi Nguyễn Minh! Sớm không đển trễ không đến, lại đến ngay lúc Tổng giáo đầu đến, còn ở đó phát ngôn bừa bãi! Hành động này làm cho Tổng giáo đầu tức giận rời đi, khiến cho mọi thứ mà nhà họ Thanh đã dày công gây dựng, tiêu tan hết!
Bùi Nguyên Minh, thắng vô dụng này chính là tội đồ của nhà họ Thanh!
Trong giây phút này, không chỉ có nhà họ Thanh ở Dương Thành, mà đến cả những người nhà họ Thanh nước Mỹ có mặt đấy, ai nấy đều giận run người, thật muốn ăn tươi nuốt sống Bùi Nguyên Minh!
Nhất là Thanh Kiều Chinh, cô ta đã chuẩn bị sẵn gả cho Tổng giáo đầu, trở thành một trong những người phụ nữ quyền lực nhất ở Đại Hạ.
Nhưng ngay lúc này, mọi thứ lại bị thắng vô dụng Bùi
Nguyên Minh huỷ hoại! “Bùi Nguyên Minh, cậu hãy đợi đó! Chuyện này chưa xong đâu!”
Thanh Tam Gia cũng tức đến run người, may mắn thay cách dưỡng khí của ông ta rất tốt, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.
Ông ta nhằm mất một hồi, bèn chậm rãi nói: “Chỉ là một Bùi Nguyên Minh, lại dám đại nghịch bất đạo như vậy?” “Mọi thứ đều là do có Thể Tử Minh ở đằng sau chống lưng!” Khi nói chuyện, ánh mắt của Thanh Tam Gia rơi vào mọi người, chậm rãi nói: “Mọi người, Thanh mỗ xin hỏi một câu, mọi người đối với Thế Tử Minh, có hiểu biết gì nhiều không?” “Rất bí ẩn, tuy rằng đã đánh bại dòng họ Bùi, nhưng lại rất ít khi lộ diện!” “Người ra mặt nhiều nhất của tập đoàn Thiện Nhân là Hạ
Vân, tiếp đó là Lôi Tuấn Quang, diện mạo thật của Thế Tử Minh hầu như là không ai biết!” “Nhưng tập đoàn Thiện Nhân hiện này đã tích hợp tài nguyên của các dòng họ lớn như dòng họ Bùi; nhà họ Bối; nhà họ Tô; nhà họ Vân; v.v.., ở Dương Thành không ai có thể sánh bằng, có thể gọi là trần nhà!”
Mọi người đều lần lượt lên tiếng.
Thanh Tam Gia nhằm mắt một hồi, nhìn Dương Định Quốc và nói: “Ông Quốc là người đứng đầu trong chính phủ Dương Thành, ông nghĩ như thế nào về việc này?”
- -----------------