“Vị này không phải tổng giám đốc Trịnh của tập đoàn Emgrand sao? Tôi nghe nói rằng gần đây tổng giám đốc Trịnh đã trúng thầu được một số hạng mục cải tạo Tam Cựu.
Quả nhiên tổng giám đốc Trịnh thực sự rất lợi hại!” “Một công ty bất động sản bình thường cũng không thể có thể mạnh và may mắn này!” Những nhà giàu mới nổi nghe thấy lời này đều vội vàng thể hiện bẻ hâm mộ tâng bốc Trinh Tuyết Dương.
Trịnh Tuyết Dương cười cười không trả lời.
Những người này, cô đã nhìn thấy quá nhiều trong các bữa tiệc.
Mọi người đến đây hầu như đều không quen nhau nhưng cũng đều cùng mục đích khi có mặt ở đây.
Ngay tại khi những người này còn chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì thấy một chiếc xe Bentley lái đến.
Sau đó, mấy người nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bước xuống.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều lâm vào trạng thái ngơ ngác.
Bởi vì sự việc của Lâm Sa Sa đã xảy ra trước đó nên hầu như những người trong ngành bất động sản này đều biết đến danh tiếng của Bùi Nguyên Minh là con rể đen nhà vợ ăn bám.
Thế nhưng điều khiến mọi người ở đây không ngờ đến được là loại người như Bùi Nguyên Minh mà Trịnh Tuyết Dương cũng dám dẫn đến bữa tiec gặp mặt của những tập đoàn bất động sản này.
Có điều, đây cũng là bình thường.
Sau một hai lần mất mặt thì Trịnh Tuyết Dương sẽ học được bài học mới thôi.
Trong những trường hợp gặp mặt như thế này hay tại các bữa tiệc, nếu Trịnh Tuyết Dương đi cùng với Bùi Nguyên Minh thì có thể tránh được rất nhiều chuyện phiên toái.
“Ồ, đây không phải là người đàn ông đến nhà vợ ở rể trong truyền thuyết sao? Người này là Bùi Nguyên Minh đúng không?” Lúc này, những nhà bất động sản mới nổi này có một người đàn ông ăn mặc rất phong độ đi ra từ phía sau.
Người đứng thứ hai trong ngành bất động sản ở Dương Thành là Chu Cường.
Hôm nay, Bùi Nguyên Minh đến bữa tiệc này là do anh ta mời đến.
Nhưng điều Chu Cường không nghĩ đến là Bùi Nguyên Minh cũng dám mặt dày đi đến buổi tiệc này.
Nhìn thấy Chu Cường dân đầu đi đến, những nhà bất động sản mới nổi đều nhao nhao lên như tìm thấy người đứng đầu.
“Tổng giám đốc Trịnh, không phải tôi đã nói với cô những trường hợp như ngày hôm nay không thích hợp để cô mang kẻ vô dụng này đến đây rồi mà? Tất cả những người có thể tham dự bữa tiệc của chúng tôi đều là một nhân vật có tiếng tăm trong thị trường bất động sản ở Dương Thành.
Tổng giám đốc Trịnh tuỳ tiện dẫn một người đến đây thì lát nữa bữa tiệc bắt đầu anh ta sẽ ngồi ở đâu?” “Vì sao phải để cho Bùi Nguyên Minh ngồi? Nói Bùi Nguyên Minh phù hợp với người bồi bàn còn không có sai.”
Nghe được những lời này, mấy nhà giàu mới nổi ở ngành này đều cười phá lên.
Mà khi Chu Cường nghe thấy mấy lời này thì trên mặt anh ta biểu hiện sự đồng ý.
Không quan trọng Bùi Nguyên Minh sẽ phải quay về như thế nào nhưng bọn họ nhất định phải dẫm nát anh dưới chân.
Trịnh Tuyết Dương nghe thấy những người này nói chế giễu, vẻ mặt cô càng ngày càng khó chịu.
Ngược lại, vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh vẫn tó ra bình thản.
Nếu mỗi ngày anh phải chứng kiến những người như thế này nhảy nhót trước như tên hề khinh thường mình thì anh thấy làm người cũng quá mệt mỏi rồi, đúng không? “Này, mọi người mau nhìn đi! Kẻ đến ở rể nhà vợ này không làm được cái gì nên hồn nhưng chuyện nuốt cơn giận vào trong lòng thì đúng là lợi hại nhất.”
“Nếu đổi lại tôi mà bị như vậy thì đã tát cho người kia một cái từ lâu rồi.”
“Bùi Nguyên Minh cái gì cũng không dám làm.
Anh ta được gọi kẻ vô dụng cũng không sai.”
Trịnh Tuyết Dương gần như giận đến mức không có chỗ để phát tiết khi nghe được mấy lời này.
Chu Cường lo Trịnh Tuyết Dương sẽ nổi điên lên rồi đùng đùng rời khỏi đây khiến anh ta kiếm củi ba năm thiệu một giờ nên nhanh chóng trừng mắt hung hăng nhìn mấy người đang bàn tán.
Sau đó, Chu Cường nở nụ cười đi lên, nói: “Tổng giám đốc Trịnh, mấy người này chỉ biết nói đùa thôi, Cô cũng đừng vì thể mà ngạc nhiên tức giận với bọn họ.
Bữa tiệc hôm nay bắt đầu rồi.
Hai người nhanh chóng vào đi, mọi người đang đợi cô đến đấy.
Hơn nữa, rất nhiều lãnh đạo các tập đoàn trong ngành bất động sản cũng tới đây.
Cô đến nói chuyện làm quen với một vài người sẽ có ích rất lớn đối với địa điểm đầu tư xây dựng dự án của cô.”
Nghe thấy những lời Chu Cường nói, tuy rằng vẻ mặt của Trịnh Tuyết Dương vẫn khó chịu như trước nhưng lúc này cô vẫn khẽ giật đầu và kiềm chế cơn tức lại để bản thân không phát điên lên.
Ngoài mặt, Chu Cường nở nụ cười vui vẻ nhưng trong lòng anh ta lại cười trào phúng.
Kết quả mà anh ta muốn chính là điều này.
Chẳng mấy chốc, mọi người đều đứng dậy nhìn Trịnh Tuyết Dương bước vào khách sạn nhưng lại bỏ qua sự xuất hiện của Bùi Nguyên Minh.
- -----------------