Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1410: Chương 1410




Thể tử Minh?

Cái tên này khiến cho không ít người đều kinh ngạc! Nếu như vị này chính là thể tử Minh, vậy thì bọn họ đều có thể hiểu.

Người này được mệnh danh là người đứng đầu Đà nẵng.. Không biết có bao nhiều người đều muốn khiêu khích quyền uy của anh, kết cục đều là chân đá vào tấm thép, đầu rơi máu chảy. “Tổng giám đốc Phác, lời anh nói là thật hay giả vậy?” “Ông chủ mới là thế tử Minh sao? Khả năng này lớn bao nhiêu?” “Sao chúng tôi chưa nghe anh Lý nói về chuyện này bao giờ?”

Rất nhiều người đều đổ dồn con mắt về phía Phác Tuấn Sơn, mong rằng anh ta sẽ có thêm tin tức cho chuyện này.

Vẻ mặt Phác Tuấn Sơn đắc ý nói: “Mấy người thì biết cái gì chứ? Tôi biết những chuyện này đều là vì tôi có một mối quan hệ tốt đẹp với ông chủ mới, chỉ là có một số chuyện, tôi không thể nói quá nhiều, các anh hiểu trong lòng là được.”

Nghe những lời này, mấy quản lý cấp cao ở đây đều quay sang nhìn nhau, rồi nhanh chóng bước lên phía trước.

Tổng giám đốc Phác, nếu anh và ông chủ mới đã có mối quan hệ tốt, sau này phải quan tâm chúng tôi hơn đấy nhé!” “Đúng đó, dù nói thế nào thì chúng ta cũng là anh em tốt với nhau nhiều năm!” “Tổng giám đốc Phác, anh nhất định phải nói tốt với ông chủ mới giúp chúng tôi nhé!”

Đám quản lý cấp cao này đều là những kẻ thông minh, nếu như đã không có cách nào để lấy lòng ông chủ mới, vậy thì lấy lòng con chó mà ông chủ nuôi, chắc không có vấn đề gì đâu nhi?

Phác Tuấn Sơn xua tay, vẻ mặt đắc ý nói: “Không vấn đề gi, không vấn đề gì, chúng ta đều là anh em một nhà cả!” “Tuy nhiên, cho dù có ông chủ mới, mọi người cũng phải nhớ lấy một quy luật!” “Một đời vua một đời thần! Những người chúng ta, nhất định phải đoàn kết, nếu không thì sau này dưới trường của ông chủ mới, muốn có quyền hành gì thì rất khó!”

Nghe xong, đám quản lý cấp cao kia không ngừng gật đầu. “Đúng đúng đúng, tổng giám đốc Phác nói rất đúng, sau này tất cả sẽ dựa vào anh, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!” “Chúng tôi đều nghe anh!”

Nghe thấy lời của bọn họ, Phác Tuấn Sơn vô cùng hướng thu.

Mặc dù anh ta vốn không có mối quan hệ gì với ông chủ mới, nhưng chỉ cần bọn họ nghe lời, anh ta sẽ có tư cách làm chó canh cho ông chủ mới.

Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên chứng kiến cánh này, ánh mắt của từng người bọn họ đều lóe lên. Tổng giám đốc Phác thật đúng tổng giảm đốc Phác, không chỉ thao túng hai giới “hắc bạch”, mà ngay cả thể tử Minh cũng có thể với được!

Đỉnh quá!

Lúc này, Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên nghĩ rằng, Phác Tuấn Sơn còn ngầu hơn cả Bùi Nguyên Minh vào tôi hôm đó gấp vạn lần.

Mặc dù tối hôm đó bọn họ bị xe Rolls-Royce Phantom làm cho kinh ngạc, nhưng khi hai cô phân tích, cuối cùng cũng xác định được chiếc xe đó chắc chắn là do Bùi Nguyên Minh đi mượn, thậm chí còn hợp tác cùng với người khác!

Một tên ở rể sao có thể lái một chiếc xe đắt tiền trị giá bảy mươi tỷ được chứ? Bọn họ sẽ không tin tưởng vào điều đó! “Chà, đã qua năm phút rồi, sao ông chủ mới vẫn còn chưa đến?”

Lúc này Phác Tuấn Sơn đã làm vẻ mặt lấy lòng từ trước. Còn Lý Nhược Nam và Quách An Nhiên, cũng đã cởi một khuy áo ra, vẻ mặt của hai người bọn họ đều rất chờ đợi.

Nếu như có thể lọt vào mắt xanh của Thế Tử Minh, bọn họ chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió.

Phác Tuấn Sơn lại nhìn đồng hồ Omega, cau mày nói: “Anh

Lý cũng chưa tới, tôi đoán hoặc là bị tắc đường, hoặc là ông chủ mới muốn ra oai với mọi người!” “Vì thể tất cả mọi người nghe cho rõ đây, thái độ phải kính cẩn một chút, vận dụng lễ nghi của Băng Quốc chúng ta, học theo tôi, cúi gập người chín mươi độ!” “Chào mừng ông chủ!”

Cả đám quản lý cấp cao đều học theo, bắt đầu tập luyện: “Chào mừng ông chủ!”

Đúng lúc này, có một bóng người đi đến trước mặt bọn họ, Phác Tuấn Sơn theo bản năng ngang đầu lên nhìn, ngay lập tức sắc mặt của anh ta trở nên thật khó coi còn hơn cả ăn phải cứt.

Bùi Nguyên Minh!

Sao lại có thể là Bùi Nguyên Minh! Tên ở rể đến đây làm gì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.