Trong phòng đấu giá, sắc mặt Quách Tuấn Anh và Quách Ngọc Minh đều vô cùng khó coi.
Một lúc lâu sau, Quách Tuấn Anh mới chậm rãi nói: "Anh ta thật sự chuyển bảy mươi nghìn tỷ tới rồi hả?” "Không sai, đã chuyển tới tài khoản." "Không đúng, số tiền này bị đóng băng rồi!"
Sắc mặt Quách Ngọc Minh thay đổi lớn, đây tuyệt đối không phải chuyện người thường có thể làm được. "Đóng bằng tài chính sao? Xem ra vị cố vấn Bùi này của chúng ta, phía sau còn có người tài ba khác!” Vẻ mặt Quách Tuấn Anh rét lạnh. "Nhưng mà không sao, lần này còn có người tức giận hơn cả chúng ta, chúng ta xem diễn là được rồi."
Ba ngày sau, vườn hoa Hoàng Gia.
Một chiếc xe đỗ ở một chỗ đậu xe ba ngày không di chuyển chậm rãi khởi động, mà trong xe có hai người trẻ tuổi trông rất bình thường.
Hai người trẻ tuổi kia thuộc loại ném ở trên đường thì tuyệt đối không có ai nhận ra, thậm chí là dùng hệ thống nhận diện khuôn mặt tiên tiến nhất, cũng chưa chắc có thể nhận diện được gương mặt của bọn họ.
Bởi vì gương mặt phổ biến của bọn họ được tái tạo lại bằng kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ hiện đại.
Mà trước mặt, cả thế giới chỉ có Băng Quốc có thể làm được chuyện này.
Cho nên ba ngày theo dõi ở đây, ngay cả những cao thủ giới hắc bạch phụ trách bảo vệ Trịnh Tuyết Dương cũng không phát hiện ra được gì khác thường.
Sau khi chiếc xe Rolls - Royce màu hồng nhạt lái khỏi vườn hoa Hoàng Gia, lúc này hai người này mới liec nhau, một lát sau, một người trong đó cầm lấy di động: "Phó đại diện An, chúng tôi thăm dò rõ ràng rồi.."
Thời gian ăn tối, trong một biệt thự cũ kỹ ở vùng ngoại thành Dương Thành.
Lúc này một chiếc xe Toyota Al đồ lại, sau đó chỉ thấy cửa xe mở ra, một người đàn ông toàn thân đều là ngụy trang đi ra, trải qua tầng tầng lớp lớp cửa, mới đi tới được vị trí sân thượng.
Chỗ sân thượng đèn đuốc sáng trưng, có không ít vệ sĩ đứng ở hai bên.
Nơi này gió đêm rất mạnh, gió thổi qua, quần áo trên người mấy kẻ ở đây bay phấp phới.
Đứng đầu đám người, có đúng hai nhân vật lớn.
Rõ ràng là Quách Tuấn Anh một trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành và An Tiến Bình phó đại diện của tài phiệt thượng tinh ở phân bộ Đại Hạ.
Quách Tuấn Anh vẫn mặc âu phục màu trắng như cũ, còn An Tiến Bình lúc này đã thay bộ đồ Taekwondo, trong tay anh ta là hai quả cầu thép, theo động tác của anh ta, mặt ngoài quả cầu thép nhìn như vô cùng chắc chắn không ngừng xuất hiện vết nứt.
Lực lượng kỳ lạ này, căn bản không phải người thường có thể tưởng tượng được.
Người đàn ông nguy trang kia nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt cung kính mở miệng nói: "Phó đại diện An!” Giọng Đại Hạ của anh ta có chút kỳ lạ, mang theo giọng điệu của Băng Quốc, rõ ràng là bộ binh đến từ Băng Quốc.
An Tiến Bình vừa thưởng thức quả cầu thép trong tay, vừa híp mắt nói: “Dã Khuyển, tình hình thế nào rồi hả?" Lúc này Quách Tuấn Anh cũng nhìn qua, vẻ mặt lạnh nhạt.
Người đàn ông được xưng là Dã Khuyen lộ ra biểu cảm cung kính, nói: "Phó đại diện An, chúng tôi đã đi theo Bùi
Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương hai ngày rồi!” "Bây giờ chúng tôi cơ bản có thể nắm giữ được quy luật tất cả hành động của cậu ta!" "Mỗi ngày cậu ta đều rời giường vào lúc hơn năm giờ sáng, luyện tập buổi sáng ở sân thượng vườn hoa Hoàng Gia!" "Sau khi kết thúc luyện tập buổi sáng, cậu ta sẽ đi xuống lầu mua bữa sáng, khoảng chín giờ đợi Trịnh Tuyết Dương rời đi xong, cậu ta sẽ đến tập đoàn Thiện Nhân." "Mà Trịnh Tuyết Dương, mỗi ngày vào lúc gần chín giờ sẽ ra goài đến tập đoàn Đế Hào xử lý công việc, gần bảy giờ tối sẽ về nhà!" "Đúng rồi, bên cạnh Trịnh Tuyết Dương hẳn là có mấy cao thủ giới hắc bạch phụ trách bảo vệ an toàn của cô ta, chúng tôi từng điều tra rồi, mấy cao thủ giới hắc bạch này hẳn là người của Ngô Kim Hổ tân vương giới hắc bạch Đà Nång.." "Mà Ngô Kim Hổ là người của thế tử Minh, cho nên chúng tôi hoài nghi, Bùi Nguyên Minh và thế tử Minh có mối liên hệ nhất định!" "Thậm chí chúng tôi lớn mật suy đoán, Bùi Nguyên Minh chính là thế tử Minh!"
- -----------------