Cuối cùng ông cụ Trịnh không trả lời câu hỏi, mà đuối Bùi Nguyên Minh đi như ôn thần.
Nghĩ tới tình hình trước mắt, Bùi Nguyễn Minh cũng không nói gì thêm.
Tuy hành động mờ ám của nhà họ Chân ở thủ đô khiến người ta ghê tởm, nhưng phiền phức trước mắt vẫn là tứ đại gia tộc ở Cảng Thành và tài phiệt Thượng Tinh. Tứ đại gia tộc ở Cảng Thành và tài phiệt Thượng Tinh đều là thể lực khổng lồ, bọn họ liên thủ chèn ép, hậu quả là gì, người nào cũng cũng phải suy nghĩ cẩn thân.
Ngay cả nhà Nạp Lan vốn ý chí kiên định đứng bên Bùi Nguyên Minh, bây giờ thái độ cũng vô cùng không rõ ràng. Rời khỏi vườn hoa Hoàng Gia, Bùi Nguyên Minh gọi một cuộc điện thoại cho Hạ Vân. “Hai chuyện, thứ nhất, nhớ kỹ những người đóng băng mọi hoạt động của chúng ta, có một người tính một người”
“Thứ hai, chúng ta cũng phát một thông báo, chỉ cần là người đứng đối lập với tập đoàn Thiện Nhân, sau này tập đoàn
Thiện Nhân chúng ta cũng đóng băng mọi hoạt động của họ!”
“Những người này, đừng nghĩ lấy đi dù chỉ một phần tiền đầu tư của tập đoàn Thiện Nhân chúng ta.”
“Ha ha ha ha..”
Vào lúc chín giờ tối, trong mấy gian tường đổ vách xiêu phòng tổ tiên duy nhất của nhà họ Thanh ở Dương Thành.
Bà cụ Thanh tóc tai bù xù, toàn thân đều là mùi tanh tưới, nhưng lúc này lại ôm di động cười phá lên: “Bùi Nguyên Minh xong đời rồi! Cậu ta sắp xong đời rồi!”
Ngoài cửa, một chiếc xe bệnh viện đỗ lại, Thanh Vệ Vân an dưỡng mấy tháng đi xuống, lúc nhìn thấy bà cụ Thanh, toàn thân anh ta chân động: “Bà cụ, Bùi Nguyên Minh làm sao vậy? Cậu ta làm sao vậy, cháu nghe nói thân phận của cậu ta không phải nhỏ…”
Không đợi Thanh Vệ Vân nỏi xong, bà cụ Thanh đã cười mia nói: “Bà có thể không biết sao?”
“Bây giờ bà còn biết, lúc trước nhà họ Thanh tan nát ở Dương Thành, Tam Gia, Minh Giang chết, đều là vì tên khốn nạn ăn cây táo rào cây sung này!”
“Rõ ràng tính là một nửa ở rể nhà họ Thanh, nhưng chuyện gì cũng đối phó chúng ta!”
“Bây giờ cậu ta đáng đời!” Đám Thanh Vệ Vân cũng đều bu lại.
Mấy ngày nay bọn họ đều vô cùng thể thảm, nhưng hôm nay đột nhiên đều chiếm được sự giúp đỡ của người nặc danh, Thanh Vệ Vân vẫn luôn bị giam không cho xuất viện cũng ra ngoài rồi. Truyện Xuyên Không
Rất rõ ràng, có người đứng phía sau giúp nhà họ Thanh.
Mà hiện giờ người nhà họ Thanh đều biết rõ, mấy ngày nay bọn họ sẽ thê thảm như vậy, nguyên nhân lớn nhất là vì Bùi Nguyên Minh.
Bây giờ lúc nhìn thấy thông báo đóng băng mọi hoạt động của anh, tất cả mọi người đều cười ha ha.
Bà cụ Thanh chẳng quan tâm mùi tanh tưởi trên người, lúc này cười to nói: “Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia chẳng những đắc tội tài phiệt Thượng Tinh, còn đắc tội tử đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành, bây giờ bị bon họ liên thủ đóng bằng mọi hoạt động của cậu ta rồi!”
“Bây giờ cá Dương Thành đều đang lan truyền, tên ở re Bùi Nguyễn Minh này là thể tử Minh!”
“Nếu là trước đây, thân phận này của cậu ta sẽ hù chết người khác!”
“Nhưng mà lúc này, e rằng tên thể tử Minh này không sống nối mấy ngày nữa!”
“Người nào dám đứng bên phía cậu ta, dám cùng chiến đầu với tập đoàn Thiện Nhân, người đó sẽ gặp xui xẻo lớn!”
“Thắng con bất hiếu Bùi Nguyên Minh này, từ khi đến Dương Thành luôn gây thù hắn khắp nơi, sáu gia tộc đứng đầu vị liên quan tới cậu ta, chỉ còn lại một nhà Lan.”
“Mọi người nói xem, bây giờ cậu ta bị bốn nhà ở Cảng Thành liên thủ với tài phiệt Thượng Tinh đóng băng mọi hoạt động của mình, có phải là tường sập mọi người cùng đấy hay không?”
Nghe thấy lời bà cụ Thanh nói, nghĩ tới cuộc sống mấy ngày nay, Thanh Vệ Vân nước mắt rưng rưng: “Thật sự tốt quá rồi, tên nhóc Bùi Nguyễn Minh này đúng là có chút thân phận, nhưng có thân phận thì thế nào chứ? Để cậu ta luôn hung hãn ương ngạnh, cuối cùng hôm nay cũng gặp báo ứng!” Người nhà họ Thanh khác cũng cười ha ha, Thanh Kiều
Chinh gọi một cuộc điện thoại cho nhà họ Thanh ở nước Mỹ. Lúc trước vô cùng bực tức, người nhà họ Thanh đã sớm kim nén một bụng lửa giận, bất đắc dĩ vẫn không đòi lại được lời giải thích thỏa đáng.
Bây giờ có tử đại gia tộc đứng đầu Cảng Thành ra tay, có tài phiệt Thượng Tinh Băng Quốc chèn ép, Bùi Nguyên Minh thể tử Minh này, tất nhiên là sẽ có kết cục rất thảm.
Vẻ mặt người nhà họ Thanh tràn ngập chờ mong, bây giờ đều chờ mong tới lúc Bùi Nguyên Minh phá sản.