“Hả? Tập đoàn đưa ra thị trường sao?”
Ngay sau đó, ở quảng trường lại có một chiếc xe xuất hiện, cửa xe mở ra, chỉ thấy Khổng Chí Minh mấy ngày không gặp lúc này quấn băng vải, bó thạch cao đi ra. ngôn tình tổng tài
Phía sau anh ta có vài người, lúc này đều cầm vòng hoa màu trắng, không phù hợp với ngày đáng ăn mừng hôm nay. Lúc nhìn thấy Khổng Chí Minh, đám Hạ Vân hơi hip mắt, không biết cậu cả Khổng này tới làm gì.
Trái lại Bùi Nguyễn Minh dời mắt khỏi màn hình, vẻ mặt lạnh nhạt liếc Khổng Chí Minh một cái, sau đó cười nói: “Anh Khổng, chuẩn bị cá mặn xoay người rồi hả?” (Cả mặn xoay người: đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng.) “Đúng thể!”
Lúc này trên mặt Khổng Chí Minh đều là hung hãn ương ngạnh, sợ hãi đối với Bùi Nguyên Minh đều đã tan thành mây khói, lại bắt đầu lộ ra bản sắc của cậu chủ nhà giàu.
Anh ta nghênh ngang đi tới đại sảnh chỗ Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Chuyện bệnh viện, chuyện bãi đỗ xe, tao vẫn luôn ghi nhớ trong lòng!”
“Tao nằm mơ cũng muốn mày quỳ xuống với tao!”
“Dù sao tay chân của tao đều do mày đánh gãy!”
“Nhưng mà mày yên tâm đi, tao là người văn minh, ở trong ngày vui như vậy chắc chắn sẽ không làm bậy..”
“Hôm nay Khống Chí Minh tao tới chi có hai chuyện, thứ nhất là muốn xem chuyện cười của mày và tập đoàn Thiện Nhân, thứ hai chính là muốn tặng mày một món quà lớn!”
“Dù sao lúc trước là mày giơ cao đánh khẽ, tạo mới có thể nhin thấy một ngày thế tử Minh xui xẻo như vậy!”
Trên gương mặt Khổng Chí Minh đều là vẻ oán hận.
Từ lúc biết Bùi Nguyên Minh chính là thế tử Minh, anh ta vẫn luôn cho rằng cuộc đời này bản thân không có cơ hội báo thù rồi.
Không thể ngờ tới ông trời có mắt, nhanh như vậy đã tới ngày chết của Bùi Nguyên Minh rồi.
Ngay sau đó Khổng Chí Minh vỗ hai tay, lập tức có mấy người đàn ông mặc âu phục chui ra khỏi xe.
Những người đàn ông này đều mang theo laptop, mở cửa sau xe thương vụ ra, rất nhanh, một văn phòng di động được bố trí xong.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt lạnh nhạt.
Nhìn thấy biểu cảm của Bùi Nguyên Minh, Khổng Chí Minh lại cười ha ha, nói: “Nào, để tao giới thiệu cho thể tử Minh biết, mấy vị này là thiên tài tài chính từ phố Wall nước Mỹ tôi mời tới.”
“Mục đích tôi mời bọn họ tới đây ngày hôm nay chỉ có một, đó chính là dùng bản lĩnh kỹ thuật cao siêu của bọn họ, khiến cổ phiếu tập đoàn Thiện Nhân biển động về giá”
“Những thiên tài tài chính này, mỗi lần bọn họ ra tay phải mất ba tỷ rưỡi trở lên, nhưng vì thế tử Minh cậu, tôi đã tốn gấp hai lần giá mời bọn họ tới, bây giờ xem như tặng quà cho thể tử Minh, thể nào? Vui vẻ không?”
“Có hài lòng với món quà tôi tặng không?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Mời mấy tên nước Mỹ tới đã muốn khiến cổ phiếu biến động giá, đầu óc anh có bệnh đúng không?”
“Đương nhiên không có, vi du như, bây giờ tôi nhập một trăm bảy mươi lăm tỷ tài chính, mua được không?” Khổng Chí Minh vung tay lên, lấy điện thoại ra chuyển đổi một khoản tiền.
Mấy tinh anh tài chính bắt đầu nghiêm túc thao tác máy tính.
Gần như là cùng thời gian, chỉ thấy trong màn hình ở đại sảnh, đường đỏ đang chậm rãi kẻo lên lập tức biến thành màu xanh, còn rớt xuống ngàn dặm, chi trong nhảy mất đã gần tiếp cận mười phần trăm. “Ha ha ha ha..”
“Họ Bùi kia, tao dùng một trăm bảy mươi lăm tỷ mà thôi, đã đập hủy một phần mười giá trị thị trường của mày, mày vui không? Có sướng không?”
“Tới đây, bất cứ người nào muốn phá, đều có thể tới chỗ tôi đăng ký, dù sao chúng ta mua không cũng có thể phát tài!”
“Ha ha ha!”
“Bum…”
Khổng Chí Minh còn chưa nói xong, Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước, chi trong nháy mắt đã xuất hiện trước người anh ta