Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1553: Chương 1553




Nghe thấy thế, mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau.

Một lát sau, Đường Nhân Đồ mới nói khẽ: “Tổng giáo đầu, thứ cho tôi nói thẳng.”

“Nếu chuyện này đúng như môn chủ Long nói, Nhẫn Môn của Đào Quốc có động tác gì ở thủ đô, người bình thường thật sự không thể giải quyết chuyện này.”

“Mà ngươi có phân lương, tám mươi phần trăm là bị người của Đào Quốc theo dõi, tùy tiện bước đi, không có khả năng điều tra ra được gì.”

“Trái lại là ngài, mấy năm nay vẫn luôn ở trong nhà, tuy bây giờ để lộ thân phận thế tử Minh, nhưng thân phận thật sự không ai biết.”

“Đề ngài đi điều tra chuyện này, quá tốt.”

“Hơn nữa tổng giáo đầu ngài ngủ đông nhiều năm, các anh em của Đường Đào Doanh đang đợi ngài rời núi lần nữa.”

“Chúng ta nhìn xem.” Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng xua tay.

Những chỗ cao quá lạnh, bạn đứng càng cao, trách nhiệm cũng càng lớn.

Điểm này Bùi Nguyên Minh biết rất rõ.

Anh không dễ dàng mới xuất ngũ, nếu lại roi núi, thì chính là lại gia nhập giang hồ triệu đinh, có lẽ sau này làm việc thân bất do kỷ.

Ngô Kim Hồ nghĩ một lát, nói: “Tổng giáo đầu, nếu ngài không muốn đi, đề tôi đi thay cho.”

“Nói đến cùng chỉ là mấy người Đào Quốc quấy rối thôi, như vậy đã muốn bức tổng giáo đầu roi núi, nghĩ nhiều quá rồi!”

“Câm miệng!”

Viên Cảnh Thiên trừng Ngô Kim Hồ một cái. “Bên thủ đô nước sâu không thấy đáy, sáu đại thế gia ở thủ đô, có thể gia nào đơn giản?”

“Càng đừng nói bây giờ nhà họ Sở lại càng coi tổng giáo đầu là cái định trong mắt.”

“Đừng nói là anh đi, cho dù là tổng giáo đầu tới thủ đô, chỉ sợ cũng nguy hiểm tầng tầng lớp lóp.”

Ngô Kim Hồ bực bội nói: “Với thân thủ của tổng giáo đầu, còn sợ người nào?” Anh thì biết cái gì, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng! Noi giống như thủ đô, thủ đoạn gì đều có thể sử dụng.”

“Cộng thêm hiện giờ người của Long Môn phân hội thủ đô đã hận tổng giáo đầu thấu xương, một khi tùy ý xuất hiện, sẽ bốn bể là địch!”

Viên Cành Thiên thờ dài một hơi.

Anh ta từng là phó tổng chỉ huy bộ binh ở Giang Nam, thù đô cũng là khu vực phòng thủ, cho nên anh ta biết rõ nước ở thù đô sâu thế nào.

Ngô Kim Hồ nói: “Tổng chỉ huy Viên, anh nghĩ rằng tôi chưa từng điều tra chuyện này sao?”

“Vừa rồi lúc nhận được điện thoại của tổng giáo đầu, tôi đã tìm các anh em ở thủ đô hỏi tình hình rồi.”

“Nghe nói bây giờ Sở Văn Trung đã chết, mà đại đệ tử của ông ta là Tần Ý Hàm bị phế đi xong, cả Long Môn phân hội thủ đô đều rơi vào trong hỗn loạn.”

“Nhà họ Sở vốn là một trong sáu đại thế gia, bây giờ người nhà họ So tranh nhau đi lên.”

“Mà mấy tên đệ tử của Sở Văn Trung, đều muốn trở thảnh phân hội trường, hai bên đã sống mái với nhau mấy lần rồi.”

“Tôi cảm thấy, bây giờ những người này đều nghĩ trèo lên cao thế nào, có lẽ không có hứng thú báo thù cho Sở Văn Trung đầu.”

“Tổng giáo đau qua đó xử lý cục diện không có quá nhiều khó khăn.”

“Tôi đoán môn chủ Long muốn nhìn xem, Long Môn phân hội thủ đô có thể thanh trừ từ trong, cuối cùng kẻ mạnh quật khởi, gánh vác trách nhiệm quản lý Long Môn phân hội thủ đô hay không?”

“Nhưng mà bây giờ xem ra, những người này đều không được, cho dù là người nhà họ Sở hay đám đệ từ, căn bàn đều không có ai có thể chủ trì đại cục.”

“Cộng thêm hiện giờ thủ đô đã tràn ngập gon sóng mạch nước ngầm, bên Đào Quốc thể tới rào rạt, cho nên môn chủ Long không ngồi yên, đặc biệt tới mời ngài rời núi.”

“Đương nhiên, trong chuyện này chắc chắn cũng có sự trợ giúp của đại trường lão Long Chiến Quốc.”

“Chỉ cần bây giờ tổng giáo đầu tham gia vào, sau này Long Chiến Quốc không sợ ngài lại từ chối chức vụ tổng giáo đầu của chín đại quân rồi.”

Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, đám nhóc con Đảo Quốc này, năm đó ở chiến trường Âu Á còn chưa bị chúng ta dọa sợ sao? Vậy mà dám tới Đại Hạ chủng ta gây phiền phức, không sợ chết à?” Vẻ mặt Ngô Kim Hổ tức giận.

Tổng giáo đầu, để ý bọn họ làm gì, cứ khiến bọn cho biết vì sao bông hoa lai đỏ như vây!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.