Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1601: Chương 1601






Long Nhật Minh chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới xong, mới mỉm cười nói: “Không biết hôm nay tổng giám đốc Bùi mang theo lễ lớn như vậy tới, là chuẩn bị khởi binh hỏi tội, hay là chuẩn bị đòi tôi một câu trả lời thỏa đáng?”

Nghe thấy những lời Long Nhật Minh nói, toàn thân một đám thân tín bên cạnh ông ta chấn động, trên gương mặt lộ vẻ khó mà tin.

Rõ ràng bọn họ không thể ngờ tới, Long Nhật Minh vẫn luôn cường thế thậm chí còn có chút bảo thủ, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh lại hiền hòa như vậy.

Phải biết rằng vừa rồi Bùi Nguyên Minh còn giết ba người nhà họ Ngụy ở bên ngoài đấy! Đây là trực tiếp vả mặt Long Nhật Minh, vả mặt Long Môn! Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến nói: “Một câu trả lời thỏa đáng sao? Một nhà Ngụy Hải Nam cấu kết với Nhẫn Môn của Đảo Quốc, ám sát, bố cục hãm hại tôi, chuyện này môn chủ Long không định cho tôi một câu trả lời thỏa đáng à?”

Long Nhật Minh thản nhiên nói: “Tổng giám đốc Bùi, mấy ngày trước tôi cũng nhắc nhở cậu rồi, thế cục ở thủ đô rắc rối phức tạp, có người của Đảo Quốc nhúng tay vào”

“Nhưng mà một nhà Ngụy Hải Nam, thân là người của Long Môn lại cấu kết với kẻ thù bên ngoài, quả thật đáng diệt cả nhà”

“Tôi sẽ bảo người bắt hết người nhà họ Ngụy, đương nhiên muốn xử lý thể nào cũng được hết”

Những lời này vừa vang lên, sắc mặt đám thân tín thay đổi lớn, lúc này bọn họ nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ khó mà tin.

Vốn cho rằng hôm nay Bùi Nguyên Minh vội tới là cho Long Nhật Minh một câu trả lời thỏa đáng.

Nhưng không thể ngờ tới, lúc này biến thành Long Nhật Minh cho Bùi Nguyên Minh một câu trả lời thỏa đáng.

Rốt cuộc Bùi Nguyên Minh này có bản lĩnh gì? Có ma lực gì? Vậy mà khiển Long Nhật Minh coi trọng anh như vậy? “Không cân, bên trong Long Môn thanh trừ như thế nào, đây là chuyện của môn chủ Long, cho dù tôi đến thủ đô, nhưng tôi chỉ làm chuyện của tôi thôi”

“Nhưng mà nếu tôi lại phát hiện có đệ tử của Long Môn thông đồng với kẻ thù bên ngoài, vậy tôi không ngại khiến cả Long Môn biến mất.”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

Những lời này vừa vang lên, vẻ mặt đám đệ tử của Long Môn đều vô cùng nghiêm trọng.

Phách lối! Quá kiêu ngạo! Chỉ sợ từ trước tới nay, anh là người đầu tiên dám mở miệng nói như vậy trước mặt Long Nhật Minh.

“Được, được”

Long Nhật Minh bật cười: “Tổng giám đốc Bùi không hổ là tổng giám đốc Bùi”

“Một khi đã như vậy, chuyện Long Môn phân hội thủ đô giao cho cậu, tôi ở Yến Kinh đợi tin tức

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.