Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1749: Chương 1749






Hạ Vân thở dài một hơi, hiến nhiên lấy trí thông minh của cô ta đã sớm nghĩ rõ ràng những thứ này rồi, giờ phút này cô ta thản nhiên nói: “Tôi chưa từng nghĩ tới việc muốn tranh đoạt bất kỳ thứ gì của nhà họ Trầm, ngay cả mẹ của tôi cũng không có chí hướng ở chỗ này”

“Mặc dù cô không có suy nghĩ đó, nhưng có đôi khi người trên đời này, nhiều khi phải làm những chuyện không theo ý muốn”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Xem ra Trầm Thiên Ân giàu nhất Giang Nam, cũng chính là ông ngoại của các cô, hẳn là cực kỳ coi trọng hai mẹ con cô”

“Nếu không tại sao thế tử Trầm của chúng ta lại phải làm chuyện tốn công mà không có kết quả này chứ?”

Hạ Vân gật đầu nói: “Ông ngoại đối xử với tôi rất không tệ, còn đã từng nói đùa muốn tôi câm quyền”

“Chỉ là tôi không có hứng thú với mấy chuyện này, cho nên mới đi Đà Nẵng.”

“Hơn nữa, so với gia tài bạc triệu, tôi càng muốn ở lại bên cạnh tổng giám đốc Bùi hơn”

Bùi Nguyên Minh xấu hổ cười một tiếng, không tiếp tục đề tài này nữa.

Cũng không biết là Hạ Vân cố ý hay là vô tình, giờ phút này cô ta trực tiếp đổi một đề tài khác, tiếp tục nói: “Hôm qua sau khi tôi nhận được tin nhắn của anh, tôi đã hiểu ra nếu hôm nay tôi không xuất hiện, nhất định tổng giám đốc Bùi sẽ tới”

“Mà bây giờ tình huống nhà họ Trầm phức tạp, anh tùy tiện đến nhà, sẽ chỉ làm xung đột mâu thuẫn của hai bên càng lớn, thậm chí có khả năng xảy ra chuyện khó mà giải quyết được”

“Cho nên, giữa trưa hôm nay tôi đã bảo Hạc Vũ đánh ngất xỉu vệ sĩ, sau đó ra ngoài tìm anh”

“Thế nhưng không ngờ rằng lại bị Trương Vệ Kiệt phát hiện, ông ta dẫn người đuổi theo”

“Hoặc có thể nói, tôi rời khỏi nhà nhà Trầm vốn dĩ là một kế hoạch của Trương Vệ Kiệt, là ông ta cố ý thả ra, mục đích đúng là vì muôn xác định tội cho hai mẹ con chúng tôi!”

“Hơn nữa ông ta còn cố ý giết mấy vệ sĩ trông coi tôi, đẩy tội danh lên trên người tôi!”

“Xem ra, bên chỗ Trầm Trí Đạt thật sự không tìm thấy bất kì chứng cứ có ích gì, cho nên mới dùng cả loại thủ đoạn này”

Nghĩ thông suốt điểm này, Hạ Vân cau mày lại nói: “Tổng giám đốc Bùi, nói như vậy, chẳng phải tình cảnh của mẹ tôi sẽ rất nguy hiểm sao?”

Bùi Nguyên Minh nhìn bầu trời một chút, nói: “Nghe chuyện cô kể, Trầm Trí Đạt là một người có tính cẩn thận đa nghỉ trời sinh, cách làm việc của loại người này, nếu không phải vào tình huống không còn cách nào, thì sẽ không ra tay giết người, mà sẽ để lại mấy phần chuẩn bị ở sau”

“Nói đơn giản, hôm nay cô đã có thể thành công rời đi, như vậy mẹ cô sẽ không có việc gì."

“Trừ khi một ngày nào đó anh ta có thể bắt được cô, bảo đảm cô không có bất kỳ sự chuẩn bị gì ở sau, như vậy lúc đó, anh ta sẽ giết hai người”

“Chỉ tiếc, anh ta sẽ mãi mãi không có cơ hội này”

Hạ Vân nghe vậy thì thở ra một hơi, sau đó cau mày nói: “Bùi Nguyên Minh, tiếp theo chúng

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.