Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1815: Chương 1815






“Tạ sao?”

Bùi Nguyên Minh nhìn miếng lệnh bài, tràn ngập hứng thú nói: “Thuở xưa chim yến thường xuất hiện trước nhà họ Vương họ tạ, nay cũng liệng sang Tạ Môn ở Kim Lăng à?”

“Có kiến thức!”

Lý Khải Lâm giơ ngón tay cái với Bùi Nguyên Minh.

“Miếng lệnh bài này đến từ Tạ Doãn Thần thế tử của nhà họ Tạ ở thủ đô!”

“Cậu ấy cũng là một trong sáu thế tử của thủ đôi”

“Cậu ấy bảo tôi mang lệnh bài tới, nói với cậu ba chuyện!”

“Thứ nhất, dừng toàn bộ chèn ép đối với tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ!”

“Thứ hai, bồi thường tổn thất gấp hai lần cho chúng tôi!”

“Thứ ba, quỳ trước mặt tôi xin lỗi!”

“Làm được ba chuyện này, như vậy mọi chuyện sẽ bỏ qua, nếu không làm được, như vậy cậu và người đứng sau cậu đều chết thảm hơn!”

Lý Khải Lâm nói xong những lời này, vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo.

Thủ đô rộng lớn như vậy, có mấy người có thể đấu lại được một trong sáu thế tử chứ? Trần Duy Nghĩa che mặt, tiếp lời: “Họ Bùi kia, nếu mày biết Tạ Môn, nói vậy cũng rõ thế tử Tạ là ai?”

“Mày có thể hỏi người đứng sau lưng mày xem!”

“Xem tên đó có dám trêu chọc thế tử Tạ hay không?”

“Không ai có thể bảo vệ được mày!”

“Bây giờ mày nhận sợ, còn không tính là quá muộn!”

“Chậm một chút nữa, nhận sợ cũng sẽ không còn cơ hội nữa!”

Lúc này Trần Duy Nghĩa vô cùng nghĩa khí phấn chấn, cáo mượn oai hùm, giống như chính anh ta là thế tử Tạ trong truyền thuyết.

Mà lúc đám nữ minh tinh bình hoa nghe thấy ba chữ kia, đều lộ ra biểu cảm mê trai.

Bởi vì bọn họ biết rất rõ, nếu mình có thể trở thành người phụ nữ của thế tử Tạ, cho dù được anh ta ngủ một lần, cũng có thể khoác lác nhiều năm.

Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú, thản nhiên nói: “Sáu thế tử của thủ đô”

“Xem ra sau khi tôi tới thủ đô, thì sẽ tiếp xúc với mấy vị thế tử này!”

“Chẳng qua sao tôi cảm thấy tên tuổi của sáu thế tử này, chỉ vậy mà thôi?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, anh từng tiếp xúc với Chân Vũ Long, biết được Trầm Trí Đạt.

Tuy vị Tạ Doãn Thần này là lần đầu tiên nghe thấy, nhưng anh thật sự không có bất cứ cảm giác gì.

Cho dù ở trong mắt người khác Tạ Môn Kim Lăng sâu không lường được, nhưng ở trong mắt anh chỉ thường thôi.

“Tên nhóc, nói chuyện thì phải có đầu óc!”



- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.