Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1895: Chương 1895






Trong bóng mờ ở đại sảnh, lúc này có một bóng người chậm rãi đi ra.

Thân thể anh ta không tính là cao lớn, chỉ cao cỡ một mét sáu, có chút hói đầu, gương mặt thì giống khi.

Nhưng trên eo anh ta có hai thanh đao Đảo Quốc một dài một ngắn, mà lúc bước đi từng bước, khí thế trên người vô cùng kinh người, giống như một thanh đao mới ra khỏi vỏ, khiển người ta không nhịn được híp mắt.

“Kiếm khách của Đảo Quốc sao?”

Uông Vĩ Thành nhíu mày.

“Không sai, Kuroda Taro là cao thủ đến từ Kashima Shinto Ryu, đao thuật của anh ta ở trong phạm vi thủ đô, không có mãy đối thủ”

“Tần Ý Hàm mạnh tới mấy, cũng không đỡ nổi một đao của anh ta”

“Hội trưởng Uông, có anh ta ra tay, bác sợ gì Tần Ý Hàm?”

Chân Vũ Long híp mắt mở miệng, đây là một trong những sát chiêu của anh ta, nếu không vì mục đích của anh ta, anh ta sẽ không mời ra.

Dù sao để người ngoài biết anh ta hợp tác với người của Đảo Quốc, là chuyện vô cùng phiền phức.

Uông Vĩ Thành đánh giá Kuroda Taro từ trên xuống dưới, mãi mới chậm rãi nói: “Thế tử Chân, cậu đang đùa với tôi sao?”

“Để một người của Đảo Quốc lên võ đài đại diện cho tôi, như vậy không đợi đánh xong, tôi đã bị môn chủ Long đánh chết!”

“Ở trong Long Môn chúng tôi, liên kết với kẻ thù bên ngoài là tội chết!”

Chân Vũ Long thản nhiên nói: “Cháu có nói, muốn để anh Kuroda lên võ đài sao?”

“Anh Kuroda chỉ tình cờ gặp được Tần Ý Hàm, hai bên vốn có thù cũ, lúc ra tay anh Kuroda làm Tần Ý Hàm bị thương, khiến cô ta không lên được lôi đài mà thôi”

“Loại trùng hợp này, có liên quan tới hội trưởng Uông bác sao?”

Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, một lát sau trên mặt xuất hiện nụ cười hiểu ý.

“Phần đại lễ này của cháu, không biết hội trưởng Uông có thích không?”

Chân Vũ Long hơi híp mắt.

Uông Vĩ Thành cười nói: “Có qua có lại mới toại lòng nhau!”

“Sáng ngày mai ở nhà họ Uông, tôi sẽ cho Uông Linh Đan một lời giải thích.”

“Trong sự kiện này, tôi vốn không định mời bất cứ người nào tham dự”

“Bây giờ tôi thành tâm thành ý mời thế tử Chân tham gia”

“Mong thế tử cậu nhất định phải nể mặt!”

Nghe thây ba chữ Uông Linh Đan, trong đôi mắt Chân Vũ Long hiện lên một chút lửa nóng, một lát sau anh ta cười ha ha nói: “Nếu ba vợ đã nhiệt tình mời”

“Cho dù thế nào cháu cũng phải có mặt!”

“Xảy ra nhiều biến cố như vậy, hi vọng ngày mai hôn lễ giữa cháu và Linh Đan, có thể chân

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.