Rất rõ ràng, mấy ngày nay Triệu Thanh Hạm trở nên nổi tiếng, hẳn là kiếm được không ít tiền, cho nên nhà bọn họ mới mua được biệt thự số mười một.
Chẳng trách vì tránh để Bùi Nguyên Minh bám lấy nhà mình như thuốc cao bôi trên da chó, Triệu Thanh Hạm mới không nói chuyện này.
Nhưng hôm nay bị Bùi Nguyên Minh kích thích như vậy, cô ta không nhịn được nữa.
Nghe thấy mấy chữ biệt thự Hương Sơn, trái lại Bùi Nguyên Minh sửng sốt, sau đó cười nói: “Tôi cũng đi qua đó đi, bởi vì tôi còn phải phụ trách bảo vệ bên cạnh Hạ Vân”
Nếu là nơi khác, anh chắc chắn sẽ từ chối, nếu là biệt thự số mười một Hương Sơn, trái lại Bùi Nguyên Minh cảm thấy không sao cả, dù sao người mình sắp xếp ở ngay gân đó.
Mà gần đây biệt thự số một đánh giết nhiều, bên trong không đủ thanh tịnh.
Bùi Nguyên Minh quyết định mấy ngày nay tạm để Hạ Vân ở nhà Triệu Thanh Hạm, bảo Sở Tuấn Hiên phái người sửa chữa và dọn đẹp lại một lân nữa.
Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh không cho Triệu Thanh Hạm cơ hội mở miệng từ chối, mà gọi một cuộc điện thoại đi: “Alo, chú Triệu, cháu nghe Thanh Hạm nói nhà chú đổi sang biệt thự số mười một Hương Sơn!”
“Chúc mừng chúc mừng ạ!”
“Cháu chuẩn bị qua nhà chú ở mấy ngày, không có vấn đề gì đúng không ạ?”
“Dạ dạ dạ, cháu lập tức tới ngay!”
Đợi Bùi Nguyên Minh cúp điện thoại, Triệu Thanh Hạm đều hối hận tới mức ruột xanh lại.
Cho dù như thế nào cô ta cũng không nghĩ tới Bùi Nguyên Minh vì tiếp cận Hạ Vân, ngay cả mặt mũi cũng không cần.
“Không đúng, không phải là anh ta nghe nói nhà mình vào biệt thự Hương Sơn ở, cho nên quyết định mặt dày mày dạn ở lại chỗ mình đấy chứ?”
Vừa nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh với biểu cảm tràn ngập đề phòng.
Nếu tên này không biết xấu hổ không cần mặt mũi, cầu thân với ba mình, vậy làm sao bây giờ? Vừa nghĩ tới đây, thiếu chút nữa là Triệu Thanh Hạm ngã quy xuống đất.
Bởi vì chuyện Taro Nakano, Bùi Nguyên Minh không cùng rời đi với đám người Triệu Thanh Hạm, mà để Hạ Vân đi theo bọn họ tới biệt thự ở khu Hương Sơn trước, dù sao nơi đó có đủ thuộc hạ của mình, Hạ Vân ở đó tuyệt đối an toàn.
Mà Bùi Nguyên Minh thì vẻ mặt tùy ý chậm rãi tiến vào văn phòng của tổng giám đốc ở Bách Lạc Môn, sau đó anh gọi một cuộc điện thoại bảo Lê Hàn Nguyệt đi tới.
Rất nhanh, Lê Hàn Nguyệt xuất hiện trong văn phòng tổng giám đốc.
Đối với chuyện mới xảy ra, rõ ràng là cô ta cũng biết rất rõ, cho nên lúc này ngoài cô ta ra, Sau lưng cô †a còn có một người đi theo.
Taro Nakano.
Không đợi Bùi Nguyên Minh mở miệng, Taro