Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2298: Chương 2298




Bùi Nguyễn Minh cười nhạt một tiếng. “Tôi gọi cho Thôi Văn Triết.” “Anh Thôi – Thôi Văn Triết?”

Nữ cảnh sát kia hơi sững sờ, bởi vì Las Vegas này không lớn, cho nên những nhân vật lớn kia, trên cơ bản bọn họ đều biết.

Nhưng rất nhanh thì nữ cảnh sát này đã thể hiện ra vẻ châm chọc. “Anh Thôi chính là con trai của người đứng đầu Las Vegas chúng tôi, anh ấy luôn là người nổi danh lấy công chính nghiêm minh làm đầu. “Không chỉ như thế, anh ấy còn là cấp cao của cục cảnh sát chúng tôi, là nhân vật lớn đấy!” “Người như thế sao có thể đến bảo lãnh cho thằng cha đánh lén cảnh sát như anh được chứ?” “Anh nghĩ cái quái gì thế?” “Cho dù muốn chém gió thì cũng phải chém ra chuyện gì đáng tin được chứ?” “Hay là nói, anh cho rằng mình lôi tên tuổi của anh Thôi ra là có thể khiến những người như chúng tôi bị dọa SO.”

Cảnh sát nam kia cũng lắc đầu thở dài, một người đàn ông chẳng những không có một xíu bản lĩnh nào, đi vào trong cục cảnh sát của bọn họ còn thích giả vờ giả vịt như thể, theo như anh ta thấy chính là mất mặt xấu hổ.

Ai ngờ lúc này đây Bùi Nguyễn Minh chẳng có chút mất mặt xấu hổ nào, ngược lại còn cười nói. “Vậy các người cứ chờ ăn điện thoại đi.” “Được rồi, nếu như anh không chịu thừa nhận hành vi phạm tội của mình thì cũng không sao, dù sao thì chúng tôi cũng có nhiều thời gian giày vò anh “Dựa theo pháp luật thì chúng tôi có thể giam anh bảy mươi hai tiếng. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Vẻ mặt của nữ cảnh sát hờ hững. “Trước mắt chúng tôi đi ăn cơm, sau khi ăn xong sẽ tiếp tục giày vò với anh, anh yên tâm đi, mấy ngày nay anh cũng không cần ngủ làm gì, chúng tôi sẽ chậm rãi chơi với anh, chơi đến mức anh vui vẻ mới thôi.” “Đương nhiên anh cũng có thể nhờ anh Thôi đến cứu anh

Vẻ mặt của nữ cảnh sát lạnh lùng, cô ta tin tưởng loại đàn ông thích chém gió, thích gáy to kia, chỉ cần nhất hai ba ngày là sẽ kêu cha gọi mẹ, khai hết mọi chuyện.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình tĩnh, tự mình uống một ngụm cà phê. “Ôi thật đúng là không có thuốc chữa, tự cho mình là ai chứ?” “Las Vegas chúng ta là xã hội pháp trị, không phải mấy nơi trong nước.

Nữ cảnh sát hừ lạnh, sau đó dẫn theo đồng nghiệp rời

Chỉ là khi bọn họ vừa đi đến lối ra thì đã gặp một chiếc đi. xe Lexus màu đen đỗ ở cửa chính của cục cảnh sát.

Trong chớp mắt đó, bọn họ nhìn thấy được con trai của người đứng đầu Las Vegas, cậu cả nhà họ Thôi – Thôi Văn Triết sải bước đi về phía trước.

Hai cảnh sát vừa rồi vẫn còn đắc ý, lúc này sắc mặt của bọn họ thay đổi, vô thức đi lên một bước. “Anh Thôi...

Thôi Văn Triết không nói nhảm mà chính là lạnh lùng nói. “Có phải các người bắt một người tên Bùi Nguyên Minh? Người đó đang ở đâu, lập tức dẫn tôi đi gặp anh ấy, nhanh lên!” Thôi Văn Triết vừa nói vừa đi vào trong đại sảnh. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Bùi Nguyễn Minh?

Nam nữ cảnh sát vừa mới thẩm vấn Bùi Nguyễn Minh xong, trong lúc nhất thời cả người lạnh toát, bọn họ vừa nghe Bùi Nguyên Minh nói chuyện điện thoại, thế nhưng cho dù như thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ đến.

Chỉ một cú điện thoại của Bùi Nguyên Minh thật sự gọi được Thôi Văn Triết đến.

Trong phòng thẩm vấn, một đĩa cơm heo theo tiêu chuẩn của cục cảnh sát đặt ở trên bàn, tỏa ra mùi thơm.

Thôi Văn Triết đứng ở trước mặt Bùi Nguyễn Minh đi tới đi lui, nói. “Tổng giám đốc Bùi, lần này sự tình có hơi rắc rối. “Hòa Ngọc Lân và Hòa Trạch Bình có chút khác biệt. “Hòa Trạch Bình là người lăn lộn ở thế giới ngầm, có tiếng là lưu manh, dạng người này, tôi có thể tùy ý áp chế anh ta. “Nhưng Hòa Ngọc Lân này, luôn là kẻ thích chơi âm mưu quỷ kế, lại thêm lần này bắt anh vào đây là ý tứ của bà tư Hoắc Thu Lan” “Có chuyện anh không biết, bốn người vợ của Đổ Vương, mỗi người đều có lai lịch bất phàm” “Bà tư Hoắc Thu Lan là người nhà họ Hoắc ở Las Vegas, tuy không phải gia tộc đứng đầu nhưng cũng là một trong những gia tộc mạnh nhất, tuyệt đối không dễ trêu chọc. Vì thế cho dù là hiện tại tôi cũng không thể dễ dàng thả anh ra, nhất định phải có đầy đủ chứng cứ.

Bùi Nguyễn Minh cầm đũa, có chút hứng thú ăn đĩa cơm heo kia, mỉm cười nói. “Trong kinh kịch kinh điển thường có cơm heo, không nghĩ đến tôi cũng có ngày ăn nó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.