Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2303: Chương 2303




Hòa Ngọc Lân lạnh nhạt mở miệng: “Hành động cụ thể nhằm vào Bùi Nguyên Minh, không cần tiếp tục nữa”.

“Cộng thêm có liên quan tới nhà họ Thôi, sau này đừng trêu chọc anh ta trước mặt chính phủ”.

Hứa Thanh Trúc hơi gật đầu nói: “Đã rõ, phía bên tôi đã bảo người rút lui, tránh để bị Thôi Nhã Tuyết để mắt, trêu chọc phiền phức gì đó”.

“Nhưng mà cậu chủ tư, chúng ta không thể cứ đợi xem như vậy được.

“Tuy Trịnh Tuyết Dương không khó đối phó, nhưng hiện giờ có thêm một tên Bùi Nguyên Minh, chuyện xấu quá nhiều”.

“Mà thân thể công cụ càng ngày càng yếu, chúng ta không nhanh chóng lấy lại tất cả cổ phần đổ bài kia của anh về mà nói, chỉ sợ chuyện cạnh tranh lên nắm quyền sẽ có biến.” Đọc nhanh tại Tamlinh247.com

Hòa Ngọc Lân thản nhiên nói: “Tôi nói không cần có mờ ám gì đối với Bùi Nguyên Minh, nhưng mà không nói, chúng ta không thể có bất cứ động tác gì”.

“Cô đi nói với người của Hồng Hưng một tiếng, bảo bọn họ tiết lộ một chút cấm địa Thanh Linh bị bắt, nhất định phải khiến anh Bùi này của chúng ta biết được”

“Tôi rất chờ mong, ở nơi như Cảng Thành, Las Vegas này, anh ta đơn phương độc mã chuẩn bị cứu người như thế nào...”

Rạng sáng ngày hôm sau. Bùi Nguyên Minh được mấy thanh tra cung kính tiễn ra cửa cục cảnh sát.

Dựa theo nguyên tắc tội phạm bị tình nghi ở Las Vegas, cùng lắm chỉ có thể giam anh hai mươi tư tiếng.

. Nhưng bây giờ có thể nói đâm thanh tra này làm việc vô cùng ngay thẳng, hoàn thành thẩm vấn theo quy trình, đi điều tra theo trình tự xong, thì cung kính đưa Bùi Nguyễn Minh ra ngoài.

Đương nhiên, tuy tiễn ra ngoài, nhưng vì vụ án còn chưa được xác định, trong khoảng thời gian ngắn Bùi Nguyên Minh không thể xuất cảnh, nhưng cũng sẽ không bị hạn chế tự do hàng ngày, có thể tự do lui tới Cảng Thành và Las Vegas..

Bùi Nguyên Minh vừa mới xuất hiện ở cửa, một chiếc xe Porsche gào rít mà tới, cửa kính xe hạ xuống, rõ ràng là Phương Diệu Nga.

Bùi Nguyên Minh tính tới khả năng Trịnh Tuyết Dương sẽ tới đón mình, Thội Văn Triết cũng có khả năng xuất hiện.

Nhưng anh trăm tính ngàn tính cũng không tính tới, hôm nay người đầu tiên anh nhìn thấy ở cửa cục cảnh sát sẽ là Phương Diệu Nga.

Lúc này Phương Diệu Nga để mặt mộc không trang điểm, không trang điểm phấn son, nhưng gương mặt chỉ có chút tiều tụy.

Nhìn từ điểm này, hắn là cô ta đợi ở đây từ lâu, thậm chí còn đợi cả đêm. “Anh Bùi, lên xe đi” Phương Diệu Nga mở cửa xe, thuận tiện đưa cho Bùi Nguyên Minh một chai nước khoáng. Bùi Nguyên Minh cũng không từ chối, mà cười ngồi vào ghế lái phụ: “Sao cô biết tôi ở đây?”

“Tối hôm qua tôi nhận được tin, nói anh vì đắc tội Hòa Ngọc Lân cậu tư nhà họ Hòa, bị người ta vu oan vào tù”

“Tôi vốn chuẩn bị hôm nay tìm quan hệ, xem có thể cứu anh ra hay không, không thể ngờ tới anh có thể tự mình ra được”.

Nói tới đây, Phương Diệu Nga chuyển động tay lái, tò mò nói: “Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”.

“Cũng không có gì? Bùi Nguyên Minh dựa vào ghế ngồi, khiến mình càng thêm thoải mái hơn một chút.

“Ngày hôm qua tôi tát Hòa Ngọc Lân một cái, lại nói với bà tư nhà họ Hòa, tôi muốn khiến nhà họ Hòa tồn tại trên danh nghĩa”

“Trong tình huống như vậy, nhà họ Hòa muốn bắt tôi vào là lẽ đương nhiên”

Phương Diệu Nga sửng sốt một lát, rõ ràng là không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh lại làm việc bá đạo như vậy.

Hôm trước vì giúp cô ta, giáp mặt vả mặt Hòa Trạch Bình thì thôi. Vậy mà bây giờ ngay cả Hòa Ngọc Lân cũng không tha.

Bốn cậu chủ của nhà họ Hòa, trực tiếp đắc tội hai vị, sau đó còn sinh long hoạt hổ xuất hiện nơi này, thực ra đã đủ nói lên bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh.

“Đúng rồi, không nói tới chuyện của tôi, chuyện của cô xử lý xong chưa?” Bùi Nguyên Minh thay đổi đề tài.

Phương Diệu Nga chần chừ một lát xong, mới nói khẽ: “Bên Yến Kinh xảy ra chút việc, tôi nhất định phải về nước trước”

“Nhưng mà hôm nay nhìn thấy anh, tôi cũng yên tâm rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.