Anh ta biết biện pháp duy nhất của mình là dùng Thanh Linh kiềm chế Bùi Nguyên Minh, như vậy mới có cơ hội thoát đi. Nếu không anh ta chỉ có thể chết! Bởi vì thân thủ của Bùi Nguyên Minh thực đáng sợ, căn bản không phải người bình thường có thể tưởng tượng. Lúc này tay phải của người đàn ông mặt chữ điền muốn dùng lực theo bản năng, trực tiếp muốn cắt khí quản của Thanh Linh.
“Vù!”.
Sắc mặt Bùi Nguyễn Minh thay đổi, thân thể anh chớp lóe, xông thẳng tới trước mặt Thanh Linh, dao bổ dưa hấu trong tay trực tiếp chọc ra.
“Phụt... Một tiếng giòn vang, cả trời đất gần như động lại ở nơi này. Tay phải của Bùi Nguyễn Minh dán vào bụng Thanh Linh, dao bổ dưa hấu trong tay đã chạm vào bụng bà ta.
Mà dao găm trong tay người đàn ông mặt chữ điền ở sau lưng bà ta không có biện pháp để xuống, bởi vì một dạo này của Bùi Nguyễn Minh, đã thuận thế đâm vào ngực anh ta.
Cho dù thế nào người đàn ông mặt chữ điền cũng không có biện pháp tin tưởng, vậy mà Bùi Nguyên Minh giết mình như thế. Anh ta có tấm khiến thịt người Thanh Linh mà! Nhưng Bùi Nguyên Minh thực sự không để ý tới sống chết của Thanh Linh sao? “Rām!” Gần như lúc người đàn ông mặt chữ điền chết không nhắm mắt, bên ngoài nhà kho, lại có một đám người xông vào. Rõ ràng người dẫn đầu là Trịnh Tuyết Dương, còn có Quách Tuấn Anh một trong bốn cậu chủ của Cảng Thành. “Bùi Nguyễn Minh, anh.” Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh dâm dao vào bụng Thanh Linh, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương lập tức trắng bệch.
Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương và Quách Tuấn Anh cùng nhau xuất hiện, trên mặt Bùi Nguyễn Minh lộ ra biểu cảm đầy ý vị sâu xa, thời gian vừa khéo. Đọc nhanh lại T amlinh2 47
Anh buông tay theo bản năng, nhất thời chỉ thấy ngón tay anh đều là màu tươi.
Mà Thanh Linh thất tha thất thểu lùi về sau, chỗ bụng có con dao bổ dưa hấu, khiến máu tươi không ngừng chảy ra, khiến cả người bà ta nhìn vô cùng thê thảm.
Cả người đều là máu khiển cho Thanh Linh không thể nhảy nhót tưng bừng được nữa, cũng không kêu thê lương thảm thiết, bà ta chỉ toàn thân run lẩy bẩy, cảm thấy mình cách Quỷ Môn Quan chỉ có một bước.
“Bùi Nguyên Minh, vì sao anh.” Thân thể Trịnh Tuyết Dương không khống chế được run lẩy bẩy. | Mấy tiếng trước, Quách Tuấn Anh dẫn người tới Las Vegas, nói thẳng với cô, Bùi Nguyên Minh muốn giết Thanh Linh, còn cung cấp một đoạn video clip.
Trịnh Tuyết Dương vốn không tin Quách Tuấn Anh, dù sao lúc ở Dương Thành, hai bên từng xung đột kịch liệt. Những lo lắng cho mẹ, khiến Trịnh Tuyết Dương vẫn đi theo tới đây. Nhưng vừa mới xuất hiện ở đây, cô nhìn thấy cảnh tượng, là Bùi Nguyễn Minh dùng dao đâm vào bụng Thanh Linh.
Kinh hãi, nghi ngờ, phẫn nộ, khó có thể tin... | Đủ loại cảm xúc xuất hiện trong lòng Trịnh Tuyết Dương, khiến trong lúc này có căn bản không rõ lắm, rốt cuộc là mình nên làm gì, hay nói gì.
Lúc này Trịnh Tuyết Dương chỉ hi vọng mình chưa từng tiến vào nơi này, cho tới bây giờ cũng không biết chuyện này. “Tuyết Dương, Bùi Nguyên Minh muốn mẹ chết, cậu ta còn muốn mẹ chết!”. Thanh Linh cảm thấy mình sắp chết, lúc này ôm bụng, dùng chút sức lực cuối cùng mở miệng. “Cậu ta sợ mẹ ép con ly hôn với cậu ta, cho nên cậu ta muốn mượn đao giết người!”. “Cậu ta chính mồm thừa nhận, tối nay cậu ta chẳng những muốn tới giết đám hung đồ kia, còn muốn giết mẹ!” “Mấy tên hung đồ kia không chịu giết mẹ, cậu ta lập tức ngay cả mẹ cũng giết!” “Tuyết Dương, không thể tha cho cậu ta, nhất định không thể tha cho cậu ta!”. “Ly hôn, nhanh ly hôn với cậu ta!”. “Không được, mẹ cảm thấy mình sắp chết, thực sự không được.”
Thanh Linh khóc sướt mướt, toàn thân đều là màu tươi, sớm đã không còn hung hăng ương ngạnh, khiến người ta cảm thấy bà ta như cô gái nhỏ đáng thương.
Quách Tuấn Anh nhìn Bùi Nguyễn Minh một cái, sau đó vung tay lên nói: “Người đầu, nhanh đưa dì Thanh đi cấp cứu!”