“Bùi Môn, Cảng Thành Las Vegas” Bùi Nguyễn Minh lẩm bẩm một tiếng, ngay sau đó anh cười nói. “Cậu yên tâm đi, chỉ cần bọn họ không đến trêu chọc tôi thì tôi cũng lười đi trêu chọc bọn họ? “Năm đại môn phiệt kia cùng với mười gia tộc đứng đầu có liên quan gì chứ?“.
*Nhưng nếu như bọn họ đã muốn giết chết tôi, hoặc là muốn làm thương tổn đến người bên cạnh tôi, thì tôi cũng sẽ khiến cho bọn họ biết chữ chết viết như thế nào.”
“Hơn nữa Bùi Môn của Cảng Thành và Las Vegas có thể trở thành một trong năm đại môn phiệt trường tồn đến bây giờ, dù sao thì trong cách hành xử của bọn họ cũng có phòng tuyển cuối cùng”
“Tôi tin tưởng bọn họ sẽ không làm loạn, ít nhất là bọn họ biết người nào có thể trêu chọc, người nào không thể” Bùi Nguyễn Minh nói rất hờ hững, Thội Văn Triết lại thở dài một hơi, đáp. Đọc nhanh tại T amlinh2 47
*Tổng giám đốc Bùi, có một thời gian dài anh đã không lăn lộn ở Cảng Thành và Las Vegas, cho nên có lẽ không rõ lắm về phong cách hành xử của mấy gia tộc lớn hào môn này“.
“Gặp phải chuyện lớn có lẽ bọn họ cũng có chút phòng tuyến cuối cùng“. “Nhưng dù sao bây giờ anh cũng đã một chân giẫm lên mặt của bọn họ, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
“Mặt khác tôi nghe nói năm đó gia tộc nhà họ Bùi lăn lộn ở Đà Nẵng chính là một chiếc định mà Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas cằm vào bên trong Đại Hạ, vốn dĩ Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas muốn dựa vào gia tộc nhà họ Bùi ở Đà Nẵng từng bước xâm chiếm thị trường Đại Hạ”.
“Nhưng bởi vì tổng giám đốc Bùi anh.” Nói đến đây Thôi Văn Triết nhún vai, có mấy lời không cần thiết phải nói trắng ra như thế.
“Gia tộc nhà họ Bùi ở Đà Nẵng là gia tộc bên ngoài của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas ư? Sao tôi lại không biết nhi?” Bùi | Nguyễn Minh cảm thấy rất tò mò,
“Mụ phù thủy Lý Hạnh Mai kia, chẳng phải bà ta đến từ nhà họ Lý ở Cảng Thành ư?” “Không phải sau khi Bùi Văn Kiên kia bị tôi đạp đến Cảng Thành cũng đã trở thành người thừa kế của nhà họ Lý rồi à?” Thôi Vẫn Triết đáp. “Nếu như sau lưng không có Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas làm chỗ dựa thì sao Bùi Văn Kiên có thể chạy đến nhà họ Lý Cảng Thành làm người thừa kế chứ?“. “Anh ta họ Bùi, đầu phải họ Lý Bùi Nguyên Minh lại càng thêm hiểu kỹ hỏi. “Nếu đã nhắc đến Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, như vậy trong thế hệ trẻ tuổi của bọn họ có nhân vật gì ghê gớm sao?” “Có!” Vẻ mặt Thôi Văn Triết tràn ngập kiêng kị và phức tạp. “Thiếu chủ của Bùi Môn, Bùi Cửu Thiên”
Sau khi rời khỏi bệnh viện thì Bùi Nguyễn Minh để Thối Văn Triết chịu trách nhiệm an toàn của Phương Diệu Nga, đồng thời dưới tình huống thích hợp thì nhanh chóng đưa cô ta về nước.
Sau đó anh gọi điện thoại cho công tử Hải.
Trên thực tế đối với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, vốn dĩ lúc đầu anh có mấy phần hiểu rõ, chẳng qua về cơ bản chỉ là chút bề nổi mà thôi.
Hôm nay Thôi Văn Triết nhắc đến Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Nguyên Minh cảm thấy mình cần phải hiểu rõ hơn về một số tình huống.
Đặc biệt là những ngày này anh còn phải tiếp tục ở lại Cảng Thành và Las Vegas, đối với con cá sấu đứng phía sau hai nơi này, nếu như không quen thuộc hơn, khả năng một ngày nào đó sẽ bị cá sấu nuốt chửng một chân cũng không biết.
Đi tới khu biệt thự Thái Sơn, Bùi Nguyên Minh đi vào một căn biệt thự có tính riêng tư rất cao,
Công tử Hải đã sớm chờ ở đó, lúc nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh xuất hiện, anh ta cung kính rót cho Bùi Nguyễn Minh một chén trà, sau đó lại lấy ra một chiếc máy tính bảng đặt ở trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Trong máy tính là một số tư liệu hình ảnh, ngoài ra còn có một số giới thiệu đơn giản. Bùi Nguyên Minh vừa lật xem, vừa thản nhiên nói. “Đây là tư liệu liên quan đến Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas à” Công tử Hải cung kính đáp.
“Những thứ này chẳng qua chỉ là một phần trong đó mà thôi, bởi vì thời gian cấp bách cho nên rất nhiều tư liệu ở trong nước, trong lúc nhất thời không cách nào chuyển tới được.”
“Chẳng qua tổng giám đốc Bùi yên tâm, những thứ đó tôi đều ghi nhớ. Chỉ là tôi có chút hiếu kỳ, tổng giám đốc Bùi anh và Bùi Môn Cảng Thành Las Vegas chưa từng có xung đột chính diện, sao lại đột nhiên có hứng thú với nó như thế?”