“Bùi Nguyên Minh, anh thật láo xược!”
“Đạo Quan Ngũ Mai chúng ta không phải thứ anh có thể sỉ nhục!”.
Sư Tuệ Lan vẻ mặt phẫn nộ.
“Anh dựa vào trốn tránh, dựa vào âm mưu quỷ kế, dựa vào đường ngang ngõ tắt lấy được thắng lợi, đánh bại thánh kiếm Miyada Shinosuke thì liền cảm thấy bản thân rất giỏi sao?”
“Cảm thấy bản thân không có địch thủ?”.
“Cho tới một ngày nào đó thật sự có thể dựa vào thực lực của bản thân đánh bại chiến thần nước Đảo, tới lúc hãy khoe khoang được không?”
Bùi Nguyên Minh vẻ như cười như không cười châm chọc, lạnh lùng nói: “Sự Tuệ Lan, đầu cô úng nước rồi hả?”. “Ai quy định cái gọi là đánh nhau không thể né chỉ có thể cứng chọi cứng?”
“Ai nói có thể né tránh không phải bản lĩnh của tôi?” Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
“Theo đạo lý này của cô thì tôi chĩa thẳng vũ khí vào đầu của người nước Đảo, có phải họ cũng không thể tránh không?”
“Họ tránh được thì là đường ngang ngõ tắt, là âm mưu quỷ kế?” “Cô nói những lời này là đang sỉ nhục IQ của mình hay đang sỉ nhục IQ của người nước Đảo?”
“Cô thân là truyền nhân của Đạo Quan Ngũ Mai mà ngay cả đạo lý không có gì thứ gì là bền vững mãi mãi căn bản nhất cũng không hiểu à?”
“Tốc độ là căn bản của võ học, có thể né tránh là bản lĩnh của tôi!” “Sao bản lĩnh của tôi trong miệng cô lại trở được coi là đường ngang ngõ tắt?” “Học võ nhiều năm, đều học được trong bụng chó sao?” Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
“Nếu đây chính là trình độ của người đại diện cho Đạo Quan Ngũ Mai các người thì tôi đề nghị cô hãy quay về để sư thái Ngũ Mai tự tay đập bảng hiệu đi!”
“Thật làm mất mặt!”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, vẻ mặt châm chọc.
“Đương nhiên, tôi biết cô không phục!”
“Nếu cô không phục, có thể tìm truyền thông vạch trần tôi, lên mạng tìm thủy quân bôi nhọ tôi!”
“Tôi đợi!”.
“Nhưng tôi nói cho cô biết. Nếu trong ba ngày Đạo Quan Ngũ Mai không cho tôi một lời giải thích thì tôi sẽ đích. thân tới Đạo Quan Ngũ Mai tìm lời giải thích!”.
Sư Tuệ Lan mí mắt nhảy dựng, khóe mắt run rẩy. Cô ta không ngờ lúc này Bùi Nguyên Minh lại mạnh như vậy. Nếu là bình thường, cô ta còn có thể dựa vào miệng lưỡi sắc bén của mình để tranh cãi vài câu. Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
Nhưng với lời trách cứ của Bùi Nguyên Minh, cô ta lại thấy mình bất lực đến thế nào.
Nhất là lúc này còn có Dương Đế Minh giúp Bùi Nguyên Minh. Sư Tuệ Lan sau một lúc sắc mặt biến đổi, cuối cùng vẫn nhịn được ý nghĩ muốn tát Bùi Nguyên Minh. Tuy cô ta không sợ Bùi Nguyên Minh, nhưng cô ta sợ Dương Đế Minh! Cái danh chiến thần Nam Dương cũng không phải nói quá. “Bốp!”.
Bùi Nguyên Minh bước lên một bước, bắt lấy vẻ khó coi của Sư Tuệ Lan.
“Bây giờ cô cuốn xéo cho tôi, đừng có làm chuyện mất mặt trước mặt tôi!”
Thấy một màn này, Dương Đế Minh không ngăn nổi lộ ra vẻ tán thưởng.
Đối mặt với người của Đạo Quan Ngũ Mai còn cường thể như vậy, đủ để thấy được tính cách của Bùi Nguyên Minh thế nào.
Đám người Đổng Hoài An, Thôi Nhã Tuyết tuy có chút lo lắng, nhưng lúc này cũng không ai nói gì.
Bởi vì họ rất rõ. Nếu hôm nay Bùi Nguyên Minh bị Miyada Shinosuke đánh bại, thì kết cục của anh sẽ thê thảm gấp chục ngàn lần so với Sư Tuệ Lan.
“Bùi Nguyên Minh, anh cậy có người chống lưng cho thì tùy ý làm bậy như vậy. Tôi nhất định bẩm báo chuyện này với hội trưởng lão, cậu sẽ không có kết quả tốt đẹp gì!”
Thấy Sư Tuệ Lan bị đánh bay, Long Thiên Trường mí mắt giật liên hồi. Ông ta chỉ vào Bùi Nguyên Minh mắng một tiếng, sau đó vẫy tay, ra hiệu đệ tử của chấp pháp đường đưa Sư Tuệ Lan cùng nhau rời khỏi. | Bởi vì cái gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Bây giờ Bùi Nguyên Minh có Dương Đế Minh chống lưng, có một chiến thần thế hệ trước làm hậu thuẫn, Long Thiên Trường hoàn toàn không có ý đánh với ông ta.
Lúc này một nhóm tinh nhuệ của chấp pháp đường đều về mặt thù hận.
Đường đường là chấp pháp đường Long Môn, hôm nay nhân lúc vui vẻ mà tới rồi lại mất hứng quay về, thực làm người ta mất mặt xấu hổ. Truyện Cổ Đại
- -----------------