Sư Phi Tiên mặc quần áo và bước ra ngoài, lúc này cô ta thực sự không khác gì tiên nữ.
Đôi mắt pha lê của cô ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, một lúc sau cô ta mới nhàn nhạt nói: “Trước đây do chuyện của Sư Tuệ Lan, muốn đạo quán chúng tôi cho cậu một lời giải thích“.
“Hôm nay lại đột nhập vào ao tắm của tôi. Nói một cách hợp lý, lẽ ra tôi nên giết cậu” “Nhưng dù sao đạo quán Ngũ Mai chúng tôi cũng nợ cậu một lời giải thích.”
“Tôi cảm thấy, như vậy coi như huề nhau, cậu có ý kiến gì không?” “Hả?” Nghe được lời của Sư Phi Tiên, các nữ đệ tử của đạo quán Ngũ Mai đều ngỡ ngàng.
Nhìn thánh nữ tắm một chuyện lớn như vậy mà cho qua dễ dàng như thế sao?
, chuyện đạo quán Ngũ Mai cho tên họ Bùi đó một lời giải thích cũng coi như xóa bỏ?
Như thế cuối cùng chuyện này, rốt cuộc là ai thua thiệt?
Một nữ đệ tử vô thức liếc nhìn Sư Phi Tiên, mí mắt nhảy lên.
Chẳng lẽ, người đàn ông này luôn luôn mâu thuẫn bất hòa với đạo quán Ngũ Mai, vậy mà ljai khiến thánh nữ để ý sao?
Bùi Nguyên Minh nhất thời cũng cảm thấy không nói nên lời.
Anh thực sự không biết đầu óc của người phụ nữ chưa trải sự đời chưa nếm khói bụi nhân gian này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì
Nhưng hôm nay, suy cho cùng cũng là bản thân mình sai, khi bước ra khỏi bồn tắm suối nước nóng, dưới ánh mắt đầy sát khí của Sư Phi Tiên, anh lấy một chiếc khăn thơm lau mặt và tóc mình.
Nhìn thấy động tác tùy tiện của anh, một nữ đệ tử bất giác nói: “Là thánh nữ lau người.”
“Soat-”
Nữ đệ tử này chưa kịp nói xong, một vệt đỏ thẫm xẹt qua trên mặt Sư Phi Tiên, ngay sau đó cô ta vừa bước một bước, một chưởng đánh vào lòng ngực của Bùi Nguyên Minh.
“Bich”
Bùi Nguyên Minh thuận thế cũng đánh ra một chưởng cản lại, nhưng trông anh ngượng ngùng và cũng không dùng nhiều sức, nên cơ thể đã ngã vào lối đi.
Vừa định thần lại, Bùi Nguyên Minh phát hiện chiếc khăn thơm trên tay đã bị thánh nữ giật lại.
“Tên dê xòm!“.
Gương mặt xinh đẹp của Sư Phi Tiên trở lại sắc lạnh, lúc này, đôi mắt lạnh như băng rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Cậu không còn liên quan gì tới đạo quán Ngũ Mai chúng tôi nữa! Cút ngay!”
Bùi Nguyên Minh mí mắt giật giật, liền cảm nhận được đối phương đang rất tức giận.
Theo như anh thấy nếu còn không bỏ chạy, thánh nữ Sư Phi Tiên sẽ lấy kiểm tra chặt anh thành trăm khúc mất
Bùi Nguyên Minh cười cười, xoay người nói: “Bây giờ tôi sẽ đi ngay, nhưng mà tôi còn muốn nói thêm một câu.”
“Mọi chuyện hôm nay, nếu thật sự là tai nạn, thì tôi còn nợ thánh nữ một lời giải thích.”
“Tôi khuyên cậu hãy dẹp bỏ những suy nghĩ thiếu hiểu biết của mình đi.” “Tôi không phải là người vô dụng như Sư Tuệ Lan, chọc tức tôi, cậu sẽ không thoát khỏi Cảng Thành được đâu!” “Cho nên, hôm nay đã gặp ở đây, tôi vẫn phải cho cậu một lời kiến nghị!”
Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu nói: “Thánh nữ, mời nói.”
“Cút khỏi Cảng Thành!”
“Mãi mãi cũng không bao giờ trở lại!”
- -----------------