Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2789: Chương 2789






“Bọn tôi cũng nguyện chịu phạt!”

Lúc này lại có một đám người đi ra, những người này không còn là người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, thế nhưng đều là thế hệ trẻ tinh anh của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

Đám người Quách Tuấn Anh, Hứa Cảnh Nam, Trần Hồng Điệp đều đi ra.

Những người này có thể nói là tất cả thế hệ trẻ tinh nhuệ hội tụ ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, không thể khinh thường.

Bùi Nguyên Minh rất hứng thú nhìn một màn này.

Bản thân anh giết chết không ít người của Bùi Cửu Thiên, cũng mượn hơi không ít người vốn đứng ở thế trung lập.

Thế nhưng không ngờ Bùi Cửu Thiên lại ngoài dự kiến của anh, còn có lực ảnh hưởng như vậy.

Cậu chủ Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chỉ có thể nói danh bất hư truyền nha!

Hơn nữa, Bùi Nguyên Minh nhìn kỹ vài lần thì phát hiện, trong năm nhà của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, trừ nhà thứ tư. không có con cháu ra thì các nhà khác đều có người đến.

Kèm theo những người này la hét, lúc này không ít ban công của các phòng trong biệt thự Hoa Viên đều mở ra một kẽ hở. Đám người Tạ Băng, Bùi Vân Phi cũng lần lượt xuất hiện nhưng mỗi một người đều khẽ nhíu mày. Thế nhưng môn chủ Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas - Bùi Văn Cẩn cùng vợ là Đường Lan Nhã lại không thấy xuất hiện. Một màn này làm Bùi Nguyên Minh coi trọng Bùi Cửu Thiên thêm vài phần.

Anh ta hành động như vậy, chưa chắc là thỉnh tội, thế nhưng tuyệt đối là bức vua thoái vị, cũng tuyệt đối là thu mua lòng người.

Hơn nữa anh ta còn làm cho Bùi Văn Cẩn tiến thoái lưỡng nan.

Nếu tiến thì hoàn toàn không để cho những người trước mặt này mặt mũi, cũng tương đương với không để cho những nhân vật lớn phía sau bọn họ kia mặt mũi.

Nếu lui thì sau này bản thân Bùi Văn Cẩn hoàn toàn mất mặt rồi.

Mang theo dàn quân đông đảo trở lại cứu vợ của mình, ngày thứ hai lại bị một đứa con cháu đánh mặt, vậy chức môn chủ Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas này của Bùi Văn Cẩn, có còn muốn làm hay không chứ?

Đơn giản mà nói một chiều này của Bùi Cửu Thiên là làm khó Bùi Văn Cẩn.

Người bình thường thật đúng là không làm gì được anh ta.

Hứng thú nhìn cảnh này, Bùi Nguyên Minh đã nhìn ra, Bùi Văn Cẩn muốn hoàn mỹ phá thế này rất khó.

Vừa nghĩ đến đây, anh hứng thú gọi một cú điện thoại cho Thôi Nhã Tuyết, sau đó yên lặng chờ đợi.

Rất nhanh, Tạ Băng mang theo một đám vệ sĩ riêng của môn chủ đạp cửa lớn bằng đồng ra, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bùi Cửu Thiên.

Cô ấy lạnh lùng nói: “Cậu chủ Thiện, sáng sớm, anh tới đây cãi lộn à!”

“Lẽ nào anh không biết, môn chủ ngàn dặm xa xôi trở về, bây giờ đang nghỉ ngơi à?”

"Quấy rầy môn chủ nghỉ ngơi, anh phải bị tội gì?” "Thư ký Băng! Ngàn sai vạn sai đều là lỗi của Bùi Cửu Thiên tôi!”

Thấy Tạ Băng xuất hiện, trên mặt Bùi Cửu Thiên lướt qua một nụ cười, sau đó vẻ mặt thành thật mở miệng.

“Chuyện Bùi Cửu Phong là tôi sai anh ta làm!”

“Tuy rằng ý ban đầu của tôi là tốt, là vì tránh cho tầng lớp cao của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng ta bị sát thủ Hạnh Hoa Lâu ám sát!”



Những người khác cũng đều lên tiếng theo: “Bùi Cửu Phong có sai, bọn tôi nguyện cùng nhau chịu phạt, bọn tôi nguyện cùng cậu chủ Thiên chịu phạt!”

Hiển nhiên lúc này Bùi Cửu Thiên dùng một chiêu này là cùng chịu phạt. Anh không cầu tình, cũng không cầu xin tha thứ, chỉ yêu cầu thay Bùi Cửu Phong chịu phạt.

Cái này trong mắt người ngoài, Bùi Cửu Thiên là người có tình có nghĩa, là phẩm hạnh cao thượng!

Đồng thời, cũng cho Bùi Văn Cẩn áp lực cực lớn.

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.