Giờ phút này có thể nói Bùi Nguyên Minh vừa có hình ảnh, vừa có sự thật. Không những đưa ra chứng cứ, mà anh còn liên tiếp chất vấn, khiến cho sắc mặt của Mạnh Thế Khôi trở nên trắng bệch.
Vốn dĩ anh ta nghĩ những gì mình đang làm hết sức bí mật, chắc chắn không ai có thể phát hiện ra.
Nhưng không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại có thể vạch trần tất cả những chuyện này.
"Cậu là quản lý phòng thị trường, lương hàng năm cũng gần mười tỷ, cao hơn những thu nhập cấp cao khác không biết bao nhiêu lần. Thế nhưng cậu cũng không hài lòng. Ngày nào cũng ăn uống vui chơi, mỗi tháng đầu tiêu sạch hết gần ba tỷ. Đây là để minh họa cho công lao to lớn của cậu"
"Chuyện này tôi có thể thừa nhận. Nhưng anh cũng đừng có nói tôi, cái công lao to lớn của anh như thế, ngay cả cái quyền đại diện hợp đồng còn không nắm bắt được?"
"Nếu không nắm bắt được, tôi chỉ sợ cũng muốn chất vấn cái gọi là công lao to lớn của cậu khó khăn bao nhiêu? "Vị trí tốt như vậy, nếu như cậu làm không tốt, ta tin sẽ có người khác ngồi!"
Bùi Nguyên Minh không chỉ moi ra chuyện tiền lương của Mạnh Thế Khôi, còn kể ra lịch sử phong lưu phóng khoáng của anh ta.
Đột nhiên, ánh mắt của tất cả lãnh đạo cao cấp trên khán đài đều mập mờ.
Những người trong tập đoàn này đương nhiên đều tiền sử ăn chơi, nhưng cùng lắm một tháng bọn họ chỉ dám tiêu mấy trăm triệu mà thôi.
Bây giờ nghe đến đây, số tiền bọ họ vơ vét trong một năm, còn không bằng Mạnh Thế Khôi ăn chơi xa đọa trong một tháng?
Bỗng nhiên ai nấy cũng cảm thấy khó chịu.
Dựa vào đâu Mạnh Thế Khôi suốt ngày không làm gì, còn có thể tùy ý làm bậy trong tập đoàn như vậy? Thu nhập lại hơn bọn họ gấp mấy lần?
Quả thật là cho người ta khó chịu đến cùng cực.
Giờ phút này, một đám cấp cao này đều nhìn Mạnh Thế Khôi với vẻ mặt phức tạp.
Có người muốn thay thế vị trí đó, có người đang nghĩ xem làm thế nào có thể chia chác lợi ích gì từ việc này.
Bị một đám cấp cao nhìn mình với cặp mắt như bầy sói đói khát, suýt chút nữa Mạnh Thế Khôi ho ra máu.
Anh ta thực sự không thể hiểu nổi, nhà họ Mạnh lấy đâu ra những tư liệu này, bên trong toàn bộ đều là lịch sử đen tối của anh ta, vừa có hình ảnh vừa có sự thật, muốn phản bác cũng không được.
Chỉ có thể nói tên khốn Bùi Nguyên Minh này quá âm hiểm!
"Quản lý Nam, anh đã không giành được quyền đại lý của Tập đoàn Ishikawa. Nói thẳng ra là, trách nhiệm đó thuộc về phòng thị trường của anh. Sao lại có thể đem oan ức lớn như thể đổ lên người tổng giám đốc Minh chứ?"
"Đúng vậy, nhiệm vụ của tổng giám đốc là điều phối hoạt động của tất cả những bộ phận lớn, không thể xông ra chiến đấu".
"Quản lý Nam, nói xin lỗi nhanh đi. Nếu anh có thể thành thật xin lỗi, tôi nghĩ Tổng giám đốc Minh và cũng là cố vấn Minh sẽ rất rộng lượng, chỉ cần anh tiếp tục giành được hợp đồng đại lý, bọn họ nhất định sẽ mở cho anh một đường"
Cảm nhận được cường thể của Bùi Nguyên Minh, lại nhìn thấy đống tài liệu trong tay anh, không ít khóe mắt của quản lý cấp cao đều run rẩy.
Nếu như tên khốn Bùi Nguyên Minh này cũng nắm giữ những tài liệu đen tối của bọn họ, còn sẵn sàng tung ra bất cứ lúc nào thì phải làm sao?
Ngồi ở vị trí này, không có mông ai là sạch sẽ.
Họ không muốn những điều bẩn thỉu mà mình đã làm bị phơi bày.
Vì vậy, các lãnh đạo cao cấp này nhanh chóng thay đổi lập trường, đứng về phía Bùi Nguyên Minh và Bùi Diễm Lan, còn nhìn Mạnh Thế Khôi xì xào to nhỏ.
- -----------------