Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng nói: “Sở dĩ tôi nói đây là thôi miên cường độ thấp”
“Trước đây thuật thôi miên này là của Thánh Điện Kỵ Sĩ ở đế quốc Nhật Bất Lạc, dùng trên chính cơ thể họ và được gọi là Thánh Thuật”.
“Mục đích rất đơn giản. Đó là tự nói bản thân là một Thánh Điện Kỵ Sĩ, được thu nhận bởi Quang Gia Trì, đã đánh là thắng, bất khả chiến bại. Ở một mức độ nào đó chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng đến sức chiến đấu của họ”
“Bởi vì tinh thần của mỗi người đều có ảnh hưởng lớn đối với hành động của anh ta.”
Tin tưởng bản thân là một kỵ sĩ bất khả chiến bại so với các kỵ sĩ bình thường lại càng thêm không sợ chết, đương nhiên cũng đáng sợ hơn nhiều”.
“Và nếu tôi đoán không sai, vị này là kỵ sĩ trưởng của đoàn Thánh Điện Kỵ Sĩ, cũng nắm chắc và thành thạo thuật thôi miên cường độ thấp như thế này”.
“Anh ta không cần hoàn toàn khống chế hành vi của đối phương, chỉ cần cho tâm lý đối phương một loại ám thị, để đối phương cảm thấy được bản thân sẽ thua!”
“Ngoài ra, anh ta có một số kỹ năng đánh bạc nhất định. Đối mặt với một đối thủ đã mất tự tin từ lâu, tất nhiên anh ta dễ dàng trở thành một kẻ trăm trận trăm thắng”
Hoà Thanh Phong lần đầu tiên nghe thấy lời này nhưng ông ta nhanh chóng hiểu ra.
Ám thị tâm lý thực sự có ảnh hưởng rất lớn.
Ví dụ, trong các liệu pháp trấn an trong y học, ám thị tâm lý là một ứng dụng thành công nhất.
Chỉ là bình thường khi muốn ám thị tâm lý đều phải có những điều kiện kích thích bắt buộc.
Đối với bệnh nhân, khi anh ta chọn một bác sĩ chuyên môn mà bản thân tin tưởng, ám thị tâm lý đã bắt đầu, cũng giống với việc tự thôi miên thân.
Nhưng ở trong sòng bạc, thì lấy đâu ra thời cơ như vậy?
Hoà Thanh Phong tự hỏi bản thân.
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Nếu tôi đoán đúng thì chính là cái búng tay”
“Vào thời điểm khi ngón tay búng ra, mọi người sẽ vô thức nhìn đầu ngón tay của Lý Phú An, vào lúc này Lý Phú An bắt đầu sử dụng ám thị tâm lý của mình”.
“Chỉ có điều, e rằng loại ám thị thôi miên cường độ thấp thế này cũng cần tiêu tốn nhiều tinh thần để thực hiện”
“Thậm chí muốn triển khai thuật thôi miên cường độ thấp này trên người đối thủ còn phải trả một cái giá rất đắt.”
Nên đây là lý do tại sao Lý Phú An chọn thẳng ba trò chơi mỗi lần” “Bởi vì có thể đây là giới hạn khả năng của anh ta khi thi triển thuật thôi miên cường độ thấp.”
“Hơn ba ván, anh ta hẳn là sẽ không thể ám thị đối phương được.”
“Thật sự quá kỳ lạ?” Hoà Thanh Phong khẽ cau mày: “Nhưng trong cờ bạc, khiến người ta cảm thấy nhất định thua thì chẳng phải sẽ khiến người ta phải đề phòng hơn sao. Trong trường hợp này, sao Lý Phú An có thể thắng đối phương được?”.
“Rất đơn giản, chỉ cần chờ đối phương tự tiêu đời là được” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh trở nên lạnh lùng: “Kẻ nào tin rằng mình sẽ thua thì để tìm cảm giác an toàn, nhất định cứ liên tục thêm bài, muốn tích điểm trong tay họ lớn hơn một chút.”
“Và đối với cách chơi hai mươi mốt điểm này, thỉnh thoảng thêm một lá bài là ổn.”
“Nếu thêm quá nhiều, thì đó là tự thua”
“Ông có thể cho mọi người kiểm tra video trước, trừ khi trong tay Lý Phú An có những lá bài tốt thì những ván khác anh ta thẳng có lẽ đều là do đối phương tự thua”
“Bao gồm cả ván này.”
Hoà Thanh Phong hít một hơi, lẽ ra ông ta nên phát hiện ra những chi tiết như vậy từ lâu.
Nhưng mà vấn đề là sự chú ý của ông ta lại tập trung vào việc liệu có phải Lý Phú An đã gian lận hay không, liệu người của mình có gặp vấn đề gì không, mà ông ta quên mất điều cần được chú ý nhất.
Đây là cái gọi là màu đen dưới ánh đèn!
Đúng như dự đoán, sau khi được mười tám điểm, vị Bát Đại Thiên Vương kia vẫn tiếp tục yêu cầu chia bài, ba lá bài nữa thì trực tiếp vượt quá điểm tối đa, tự thua.
Lý Phú An đã dễ dàng thắng lợi và lại một lần nữa thắng cả ba trận.
- -----------------