Nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên của Bùi Nguyễn Minh, Bùi Diễm Lan cảm thấy khâm phục.
Lúc cô ta đang lo lắng về sự hoành hành của Lý Liên Kiệt thì Bùi Nguyên Minh đã rất cẩn thận, chuẩn bị xong một cái bẫy để chờ đám người của Lý Liên Kiệt đi vào.
Bây giờ Bùi Diễm Lan đang rất trông chờ vào Tứ công chúa.
Hy vọng bây giờ cô ta sẽ muốn giết Bùi Cửu Thiên.
Nếu không, mặc dù cô ta có làm gì thì cũng sẽ bị Bùi Nguyễn Minh giết. “Được rồi, Tứ công chúa của chúng ta không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu.”
Bùi Nguyễn Minh thay đổi đề tài, sau đó lấy ra một chiếc usb ra và đưa cho Bùi Diễm Lan. “Tôi hy vọng tài liệu trong usb này, bằng một cách hợp tình hợp lý ở một thời điểm thích hợp sẽ xuất hiện trong tay phóng viên.”
Bùi Diễm Lan sững sờ, nói: “Đây là...” “Cũng không có gì to tát, chỉ là cảnh mà Tứ công chúa quỳ gối xuống thôi.” “Đương nhiên tôi cũng đã cắt hình của tôi ra rồi.” “Nhưng cô nghĩ xem sẽ ra sao nếu những người ở để quốc Ba Tư nhìn thấy công chúa Hoàng tộc của họ quỳ gối ở Viễn Đông. “Chỗ ngồi của cô ta có còn vững nữa không?”
Bùi Diễm Lan thờ dài một cái, Bùi Nguyên Minh bày hết trò này đến trò khác.
Nếu như Tứ công chúa có những suy nghĩ khác, chắc chắn cô ta sẽ chết rất khó coi.
Khi mà Bùi Nguyễn Minh đang chuẩn bị 'hậu sự cho Tứ công chúa, trong lúc đó tại biệt thự ở lưng chừng đỉnh núi Thái Bình, toàn bộ bầu không khí trong đại sảnh đang rất căng thẳng.
Vẻ mặt của Tứ công chúa lạnh lùng mở một phong bì màu đen ra, bên trong có một địa chỉ và một tên người.
Nhìn một hồi lâu, cô ta đưa phong bì cho nam thư ký, nói: “Đưa cái này cho Kỵ Sĩ Bàn Tròn” “Nói với bọn họ mau đến Thủ Đô một chuyến.” “Sống phải thấy người, chết phải thấy xác”
Thủ Đô, ánh nắng tươi sáng.
Một trong thập đại gia tộc quyền lực ở Đại Hạ, tại tòa nhà của nhà họ Chân ở khu phố Đàm Tiêm Chủy ở Thủ Đô lúc này đang tiến hành một buổi đàm phán.
Tất cả mọi người đang tập trung vào Trịnh Tuyết Dương.
Một thời gian dài không gặp, cô đã trở nên gầy gò hơn rất nhiều, không còn sắc sảo như xưa.
Nhìn cô rất phong độ, nhưng so với khí chất thì vẻ ngoài của cô vẫn hơn.
Nếu như trên đời này có tiên, thì chắc chắn Trịnh Tuyết Dương chính là tiên nữ hạ phàm.
Bên cạnh cô là một nữ thư ký và một nữ trợ lý, ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Người phụ nữ này là người mới lên nắm quyền nhánh thứ chín của nhà họ Chân ở Thủ Đô, không chỉ tổng hợp tất cả năng lượng của nhánh thứ chín, còn phát triển không ngừng trong một thời gian ngắn.
Trong vòng nửa tháng, Trịnh Tuyết Dương đã giành được một số hợp đồng rất quan trọng, khiến người khác nhìn rõ năng lực của cô.
Nếu hôm nay có thành công giành được hợp đồng này, thì vị trí của cô ở nhà họ Chân chắc chắn sẽ vô cùng vững chắc.
Những người có ý nghĩ muốn đá cô ra khỏi vị trí này đều phải giơ tay đầu hàng.
Bởi vì lúc này nhà họ Chân ở Thủ Đô hợp tác với Thập đại gia tộc quyền lực ở Đại Hạ với một mục tiêu chính là nhà họ Long.
Ở ghế đối diện có một nhóm nam nữ mặc vest đen ngồi nghiêm nghị.
Ở giữa là một người đàn ông có tấm lưng to.
Người đàn ông này có khuôn mặt thanh tú, đẹp trai cùng sự nho nhã, lông mày sắc như dao, đôi mắt sáng như sao. Người này chính là một trong Thập đại gia tộc quyền lực ở Đại Hạ, cậu Long Thập Tam của nhà họ Long!
Trong truyền thuyết, người được gọi là Long Thập Tam này là người kiêu ngạo nhất trong thế hệ nhà họ Long.
Anh ta cũng là ứng cử viên cho vị trí gia chủ đứng đầu của đời tiếp theo.
Ngoài ra, gia chủ của nhà họ Long cũng có thể trở thành môn chủ của Long Môn.
Do đó mọi người đều có thể tưởng tượng được địa vị của Long Thập Tam như thế nào.