Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2982: Chương 2982




**********

Chương 2982

Bóng hình của Bùi Cửu Thiên ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas này thật sự đã không phải là bí mật gì, có rất nhiều người đã nhận ra chỉ trong nháy mắt.

Mà khi Tổ công chúa nói về tên đàn ông cặn bã kia, bây giờ hình ảnh của thiếu chủ Bùi Cửu Thiên của Bùi Môn ở thành phố Cảng Thành và Las Vegas lại thình lình xuất hiện, mọi người lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Từ xưa đến nay, công chúa nên xứng với vương tử, Bùi Cửu Thiên xứng với Tử công chúa cũng là điều hiển nhiên, hoàn toàn có thể chấp nhận được!

Tứ công chúa nhận thấy có thể thu hút ánh mắt của mọi người một cách nhanh chóng, thế nên cô ta lại tiếp tục thản nhiên nói: “Nếu như tất cả mọi người đều đã nhận ra tên đàn ông bội tình bạc nghĩa này vậy thì có một số chuyện trở nên dễ bàn hơn rồi!”

“Ở tại đây, tôi tuyên bố chịu trách nhiệm với những chuyện ma quái ở biệt thự vào sập tối ngày hôm qua!”

“Sở dĩ tôi làm ra những việc như vậy, đều là vì Bùi Cửu Thiên!”

“Tôi sẽ cùng đi vào chỗ chết với tên chó khốn nạn đó!”

“Tên đàn ông khốn nạn đó rõ ràng còn muốn phủi bỏ mọi quan hệ” “Tôi sẽ không để hắn ta thực hiện được nguyện vọng đó!” “Cũng có thể coi rằng tôi đã liều mạng vứt bỏ mặt mũi của một công chúa, tôi sẽ không thể cho hắn sống dễ dàng!”

“Bùi Cửu Thiên, hôm nay tôi đứng ở đây để nói cho anh biết!”

“Nếu như anh dám bội tình bạc nghĩa đối với tôi, thì tôi sẽ đánh một lần, hai lần!”

“Anh cứ chờ đó cho tôi!”

“Đi!”

Vừa dứt lời, Tứ công chúa đã quay người rời đi.

Chỉ bằng vài câu nói đơn giản, trong nháy mắt đã phá hủy toàn bộ vở kịch lừa dối mà Bùi Cửu Thiên dựng lên.

Đồng thời cũng khiến cho Bùi Cửu Thiên trở tay không kịp.

Có đánh chết thì anh ta cũng không nghĩ rằng Tứ công chúa sẽ làm như vậy.

Lúc Tứ công chúa lên sân khấu biểu diễn, Bùi Nguyên Minh đứng trong đám người cũng giơ ngón tay cái về phía cô ta. Không thể không thừa nhận, quả nhiên người phụ nữ này không hề đơn giản.

Không chỉ là tàn nhẫn với chính mình, mà cũng vô cùng tàn nhẫn đối với đối thủ.

Đúng là một người không ra tay thì thôi, chứ một khi đã ra tay thì luôn đánh thẳng vào điểm trí mạng của người khác.

Xảy ra chuyện như thế này thì e rằng tấm bằng hiếu thảo của Bùi Cửu Thiên cũng hoàn toàn bị đập phá.

Ba lần thông báo bệnh tình nguy kịch kia của anh ta, cũng sẽ biến thành trò cười.

Mà tổn thất của Tử công chúa bây giờ, chỉ là sự trong sạch của bản thân mà thôi.

Chẳng qua là, đế quốc Ba Tư luôn luôn không sợ mấy tin tức bên rìa này, vì vậy chuyện này không hề có ý nghĩa gì đối với Tứ công chúa.

Nhưng đối với Bùi Cửu Thiên, lại là một đòn trí mạng. Nhìn bóng dáng đang xa dần của Tổ công chúa, Bùi Nguyên Minh lại nhìn về tòa cao ốc của Bùi Cửu Thiên. Khoảng cách từ đây đến nơi đó chắc chắn không quá năm trăm mét. Cũng không biết Bùi Cửu Thiên đang trốn ở trong đó để dưỡng thương”, sau khi biết chuyện này sẽ có biểu cảm gì đây.

“Rầm!”

“Con khốn!”

“Con khốn đó có ý gì?” “Tôi bội tình bạc nghĩa với cô ta khi nào chứ?”

“Ngay cả lông mày của cô ta tôi cũng chưa từng đụng đến!”

“Sao cô ta lại bôi nhọ tôi?”

“Con điên này!”

Trên ghế salon, Bùi Cửu Thiên nóng nảy nhảy dựng lên.

Anh ta kiềm chế không được mà đập luôn điện thoại, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Đêm nay anh ta đã làm rất nhiều chuyện, muốn để danh tiếng hiếu thảo của mình vang dội khắp Cảng Thành.

Thế nhưng Tứ công chúa lại xuất hiện và làm ra những chuyện như vậy khiến anh ta không thể nào hiểu được, trong lòng càng dâng lên cảm giác nguy hiểm không rõ ràng.

Rốt cuộc là ai, là ai đã vô số lần vượt mặt anh ta.

Nửa bước vô cùng đơn giản như thế này, đã có thể đạp anh ta xuống đến tận đáy, có thể nói, giờ phút này anh ta đã rơi vào tình hướng tiến thoái lưỡng nan.

Vẻ mặt của Bùi Lệ Thu vô cùng kinh ngạc nhìn cảnh này.

Một lát sau, cô ta không nhịn được, khuôn mặt tràn đầy ngờ vực nhìn Bùi Cửu Thiên: “Cửu Thiên, con nói thật cho cô biết, rốt cuộc con có biết người này hay không?”

- -----

!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.