Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3228: Chương 3228




Nhìn thấy Long Phi Phàm đi tới, Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Một bố cục nhỏ mà thôi.” “Cảnh tượng hoành tráng như vậy, sao cậu Long Thương Húc lại không đi ra chơi một chút?” “Lại trốn sau lưng người khác làm tiểu nhân vô sỉ, để cho những kẻ chết thay là anh xuất hiện”

“Anh không cảm thấy bố cục của anh ta không được sao?"

“Cậu Long Thương Húc? Bố cục?” Nghe được lời Bùi Nguyên Minh nói, Long Phi Phàm biến sắc mặt, thấp giọng nói: “Họ Bùi kia, chính anh phóng hỏa giết người, chúng tôi chẳng qua chỉ là chủ trì công đạo mà thôi, anh lại muốn lôi cả Long Thương Húc xuống nước?”

"Anh quả thực là rắp tâm đáng sợ!”

“Những người thân thích và quần chúng ở đây, những phóng viên này nữa, ánh mắt của mọi người đều sáng như tuyết!”

“Sẽ không ai bị anh lừa dối đâu!”.

Trong lúc nói chuyện, Long Phi Phàm đơn giản trần thuật lại cái mà anh ta gọi là “chứng kiến tất cả”, đồng thời còn lấy ra video lúc trước làm chứng cứ, trực tiếp phát tại hiện trường cho tất cả mọi người nhìn thấy.

Một màn này khiến các phóng viên lại càng thêm hưng phấn.

Mọi chuyện phát triển đến trình độ này thì không còn nghi ngờ gì nữa, ngày mai nhất định sẽ là một tin tức lớn.

Giờ phút này, những phóng viên nhao nhao mở miệng nói: “Anh Minh, anh có dám đối chất với những thân thích của người bị hại hay không!”

“Mặc kệ anh có phải là trong sạch hay không, nhưng có một số việc cũng phải nói cho rõ ràng chứ?”

Nghe được lời như vậy, bất kể là đệ tử Chấp Pháp Đường cong Môn hay là thành viên của Bằng Phủ Rìu đều mang vẻ mặt căng cứng như lâm đại địch.

Dù sao bọn họ xem như là người cùng thuyền với Bùi Nguyên Minh.

Nếu như hôm nay Bùi Nguyên Minh thật sự bị chụp cho cãi mũ phạm tội giết người, như vậy bọn họ cũng sẽ gặp phải xui xẻo theo.

Mà những người gọi là thân thích của Long Sa Vực này rõ ràng có Long Phi Phàm làm chỗ dựa cho.

Nếu như bọn họ đã dám xuất hiện, vậy hiển nhiên đã có chuẩn bị vẹn toàn.

“Bọn họ muốn đổi chất với tôi sao?”

Vào lúc mọi người ở đây đang muốn ngăn cản Bùi Nguyên Minh thì Bùi Nguyên Minh lại cười cười, thản nhiên nói: “Có thể”.

“Bùi Nguyên Minh tôi cây ngay không sợ chết đứng, chuyện mà tôi không làm thì sẽ không người nào có thể nói xấu tôi”

Nghe được lời Bùi Nguyên Minh nói, không ít người đều lần lượt lắc đầu, cảm thấy Bùi Nguyên Minh đây là quá mức tự tin.

Rất nhanh, những người thân thích này vọt tới phía trước, còn có người bên trong nâng lên ảnh chụp đen. trắng.

Mà Long Phi Phàm thì lại không tiến lên, anh ta vung tay lên, có một người bị một chiếc ghế bành tới sau lưng cho anh ta.

Anh ta thoải mái ngồi xuống ghế, đốt một điếu xì gà, vẻ mặt khoải trá mà nhìn Bùi Nguyên Minh.

Sau đó anh ta phun ra một vòng khói, nói: “Nào, mọi người nghe cho kỹ đây, đem mọi chuyện các người biết được nói hết ra đi!”

“Hiện trường có nhiều người như vậy, tôi tin tưởng người của đồn cảnh sát sẽ đòi lại công bằng cho mọi người!”

“Chào mọi người, tôi là cháu ngoại của ông Long Sa Vực...”

Lúc này, một thanh niên dáng vẻ lưu manh ôm khung ảnh đen trắng đi lên phía trước.

“Hai ngày trước, lúc nửa đêm tôi có tới nhà của ông ngoại tôi, tôi vừa đẩy cửa ra thì đã thấy tên họ Bùi đang đánh ông ngoại của tôi.”

“Hơn nữa anh ta ra tay rất tàn nhẫn!”

“Từng cái từng cái, anh ta đánh cho mặt của ông ngoại tôi đầy máu tươi!”

“Sau đó anh ta liền rời đi, hơn nữa còn cảnh cáo ông ngoại của tôi đừng có đối đầu với anh ta, nếu không thì ông ấy nhất định phải chết!”

“Kết quả vào đêm hôm đó ông ngoại tôi đã chết! Chết không nhắm mắt!”

Nói đến đây, người thanh niên này điên cuồng gào lên: “Họ Bùi kia, chỉ vì muốn thượng vị, vì muốn điều khiển ông ngoại của tôi mà ngay cả heo chó cũng không bằng, chuyện gì cũng có thể làm!”

“Anh là hung thủ giết người, anh phải đền mạng!”

Anh ta vừa nói chuyện vừa xông về phía đài phỏng vấn, mặc dù bị người ngăn cản nhưng lại không quan tâm mà kịch liệt giãy giụa, còn dùng đầu đập đụng vào đất, mặt tràn đầy máu mà lớn tiếng lên án.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.