Cái danh hiệu khắc tinh Tử thần của Lỗ Đạo Thiên cũng không phải thổi phồng.
Nghe nói anh ta học cả đông y và tây y, đồng thời còn từng nghiên cứu về y thuật cổ xưa của Đảo quốc và Thiên Trúc, có thể nói là tri thức vô cùng hỗn hợp.
Nhưng mà anh ta có thể loại bỏ những điểm còn thiếu sót trong những lĩnh vực này, chỉ giữ lại tinh hoa, hoàng thất bên các nước Bắc Âu đều mời Lỗ Đạo Thiên về chữa bệnh chăm sóc sức khỏe, kéo dài tuổi thọ cho họ.
Nhưng mà Lỗ Đạo Thiên thu phí rất đắt, mỗi lần đến khám tại nhà đều phải tốn mấy chục tỷ.
Nếu như cần phải làm phẫu thuật, thì mỗi ca giải phẫu phải tốn hàng nghìn tỷ. Thế nhưng cho dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người tìm Lỗ Đạo Thiên đến khám bệnh. Nhiều lúc nếu như không có quan hệ, cũng không mời được bọn họ đến chữa bệnh.
Vạn Phước Nhân đã nghe danh khắc tinh Tử thần của Lỗ Đạo Thiên từ lâu, nhưng mà, mặc dù nhà họ Vạn đứng đầu Vũ Thành, nhưng mà vẫn chưa đủ thể diện để đi mời vị khắc tinh Tử thần này về.
Lần này nếu như không phải có công chúa Ninh Chí Lỗi này tự mình ra mặt, chỉ sợ quý ngài khắc tinh Tử thân chuyên trị bệnh cho hoàng gia chưa chắc đã xuất hiện ở đây.
Lúc này Ninh Chí Lôi đang chớp chớp đôi mắt to, nói: “Anh Lỗ Đạo Thiên nghe được chuyện của bác Vạn, bày tỏ bác Vạn là một vị anh hùng vĩ đại, có thể đến xem bệnh cho bác ấy, là vinh dự của anh.”
Lỗ Đạo Thiên cũng rất biết bắt chuyện, lập tức cười nói: “Công chúa Ninh nói không sai”
Nghe thấy những lời này, gương mặt của Vạn Phước Nhân lập tức mừng rỡ. Nhưng Vạn Khiếu Đường lại tỏ ra nhàn nhạt, ông ta cười cười đáp lại: “Chỉ Lôi, cảm ơn cháu.”
Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú nhìn cô công chúa họ Ninh này, chỉ có thể nói, đây chắc chắn không phải là một nhân vật đơn giản.
Chỉ có mấy câu nói đơn giản như vậy, lại né tránh được lời từ chối trị liệu của Vạn Khiểu Đường đối với Lỗ Đạo Thiên.
Lúc này ánh mắt của Vạn Khiếu Đường lại nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, mỉm cười nói: “Chí Lôi, bác giới. thiệu cho cháu một chút. Đây là cậu Bùi Nguyên Minh, là cao thủ đặc trị mà anh Vận của cháu mời về chữa bệnh cho bác, cũng giúp bác xem xét một chút bệnh cũ lâu năm. Hôm nay hai người các cháu đụng phải nhau, chỉ e là lại phải phân bì một trận!”.
Vạn Phước Nhân muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Ngược lại Ninh Chí Lôi lại quay quà đánh giá Bùi Nguyên Minh một lát sau, mới trầm giọng, nói: “Xin hỏi anh Bùi đây, không biết anh tốt nghiệp trường nào? Là học trò của đại sư nào?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tôi không phải bác sĩ, cũng không hiểu về y học. Tôi chỉ biết về thuật giết người thôi.”
“Không hiểu y thuật vậy anh đến đây chữa bệnh cho bác Vạn làm gì?” Ninh Chí Lôi ngạc nhiên nhìn anh, sau đó tận tình khuyên nhủ: “Anh Bùi, mặc dù tôi không biết lại lịch của anh như thế nào. Nhưng mà tôi vẫn muốn khuyên anh một câu, nếu như anh là lang băm lừa đảo, muốn lừa gạt kiếm mấy đồng tiền, thì anh vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây đi.”
“Bác Vạn không thích những kẻ lừa bịp, anh còn đứng đây lắc lư trước mặt bác ấy, thì kết cục sẽ rất thảm đỏ”
“Bây giờ rời khỏi đây vẫn còn kịp”
Hiển nhiên tâm địa của cô công chúa họ Ninh này vẫn rất lương thiện, lúc này mà vẫn còn tận tình khuyên nhủ một tên lừa đảo.
Còn Lỗ Đạo Thiên đứng bên cạnh rõ ràng có ý đó với Ninh Chí Lôi, bây giờ anh ta nhìn thấy Ninh Chí Lôi đối xử tốt với một tên lừa đảo như vậy, anh ta không nhịn được mà nhíu mày: “Cô Ninh, tôi đã từng nghe nói ở Đại Hạ có rất nhiều thầy lang, giang hồ lang băm, không ngờ hôm nay chúng ta lại may mắn gặp được”