**********
Chương 3426:
Buổi tối, Long gia trang viên.
Sảnh phụ đèn đuốc sáng rực.
Long Thương Húc xoa dịu mấy nhân vật quan trọng trong Thương minh Vũ Thnàh, sau khi tiễn họ ra về anh mới đi đến phòng sách hoa lệ phía trước.
Việc nhỏ không nhịn ắt hỏng việc lớn!
Đây là giới luật mà Long Thương Húc trước giờ vẫn luôn làm theo, cũng là lý do mà trong sáu năm này anh ấy có thể thăng tiến nhanh như vậy.
Chỉ có điều, hôm nay tuy rằng anh cũng có thể nhịn nhục được giống như bình thường, nhưng cuối cùng vẫn có chút không chịu được.
Dẫu sao anh đã sắp xếp khu vực mới ở Vũ Thành nhiều năm thế rồi, đây là trận chiến quan trọng nhất để anh được thăng tiến.
Nhưng tên khốn Bùi Nguyễn Minh lại xuất hiện, không chỉ khiến cho chuyện mua bán biến thành trò cười, còn khiến cho Long Thương Húc anh trở thành trò cười cho cả Long gia.
Nơi ở lý tưởng nhất, chỉ trong một ngày đã trở thành khu nghĩa trang sang trọng nhất. Điều này cũng có nghĩa là khu dành cho người giàu nhất Tây Nam đã thật sự trở thành khu nghĩa địa dành cho người giàu nhất Tây Nam.
Hôm nay ngoại trừ mấy căn mà Long Thương Húc sắp xếp ra, cưỡng chế nằm được, đều không có người hỏi han tới.
Dẫu sao thì khách hàng đều biết, xảy ra chuyện như vậy, giá nhà chắc chắn sẽ giảm.
Điểm mấu chốt là, tòa nhà đó nếu như không tháo dỡ, có thể sẽ khiến cho mấy người quyền quý kia tởm chết..
Đối mặt với rủi ro, sẽ không ai chọn cách thỏa hiệp. Dù sao thì Vũ Thành có rất nhiều nhà, đâu nhất thiết cứ phải mua nhà ở khu vực mới.
Mà những căn nhà này chẳng bán được căn nào, tiền vốn của Long Thương Húc và <?> trong phút chốc đã đến bờ vực trắng tay.
Vào buổi chiều đã có giám đốc chi nhánh của vài ngân hàng gọi điện đến, hỏi vòng hỏi vo tiền hàng có thể trả đúng hẹn hay không.
Ngoài ra cũng có không ít mấy người thương minh Vũ Thành sốt ruột đến nhà Long Thương Húc đòi tiền. Dẫu sao thì bọn họ vì ngày hôm nay đã bỏ ra rất nhiều vốn liếng.
Hôm nay nhà không bán được, có thể nói thương mình Vũ Thành chẳng khác gì bị người ta đánh gãy đôi chân vậy.
Và đây vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất
Điều đáng sợ nhất là đã có mấy lão nhân gia trong Long gia nhờ người gọi điện đến hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nếu như Long Thương Húc không tìm ra cách giải quyết vụ này trong thời gian ngắn, vớt vát mặt mũi cho Long gia
Vậy thì anh cũng không cần làm Cậu mười ba nữa.
Suốt cả buổi chiều Long Thương Húc vẫn luôn nở nụ cười, xử lý những chuyện này một cách thỏa đáng, coi như là xoa dịu lòng người.
Nhưng chỉ có bản thân anh là biết rõ nhất, lần này anh thật sự đã mất hết thể hiện rồi.
Nếu không giết chết Bùi Nguyên Minh, lấy lại mặt mũi.
Nếu không kiếm lại đủ tiền vốn, lấy lại dòng tiền
Vậy thì có lẽ sẽ không lâu đâu, mười ngày nửa tháng gì đó thôi, Cậu mười ba anh đây sẽ trở thành một cái xác nằm bên lề đường.
Dù sao thì hào môn không có cái gọi là tình thân.
Một người không thể đem lại lợi ích cho Long gia, chỉ có thể bị kẻ tiếp theo trong vòng tranh đoạt người kế nhiệm đá văng ra khỏi cuộc chơi.
Nghĩ đến những điều này, vẻ mặt Long Thương Húc càng thêm khó coi, anh hít sâu một hơi, hồi lâu sau mới thấp giọng nói: “Tên khốn Bùi Nguyễn Minh này thật sự quá độc ác!” “Cậu mười ba, có tin tức bên phía Cung điện Hoàng Kim rồi.”
Đúng lúc này, ở cửa đại sảnh vang lên tiếng bước chân, sau đó đã thấy Mã Yến Thủy dáng vẻ vội vàng bước vào. “Người của điện chấp pháp nói, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Bùi Nguyễn Minh” “Chỉ là chưa đến lúc, bọn họ nói Cậu mười ba hãy cứ ra tay, chỉ cần thời gian thích hợp, điện chấp pháp sẽ ngay lập tức hành động!”