Chàng Rể Quyền Thế

Chương 401: Chương 401




Cái gì?

Lại có chuyện tốt như vậy ư?

Lúc này mọi người đều chế nhạo, ông ta còn có thể giả tạo hơn được không?

Nhà họ Bùi có phải là kẻ ngốc không? Sẽ ký hợp đồng này sao?

Trịnh Tuấn nhìn vẻ mặt không tin của tất cả mọi người, ông ta mim cười lấy ra một tập tài liệu đựng trong chiếc cặp được làm từ chất liệu cao cấp, ném tập tài liệu lên bàn và nói: “Nào, tất cả các người đến xem hợp đồng.”

Đám đông đột ngột tập trung lại xem kỹ bản hợp đồng. Quả nhiên, trong hợp đồng ghi rõ ràng rằng một trong những khu vực quy hoạch ở Dương Thành có mười mẫu đất đã được giao cho nhà họ Trịnh. Ngoài trung tâm thương mại ra còn có một số tòa nhà dân cư, đó là một khu mới của Dương Thành, đều là tấc đất tấc vàng.

Nếu như dự án có thể hoàn thành mà nói, tài sản ròng của nhà họ Trịnh sẽ tăng lên ít nhất gấp mười lần,

Hơn nữa trong hợp đồng cũng ghi rõ lần này hợp tác nhà họ Trịnh nắm giữ 51% cổ phần, chiếm vị trí chủ động, một khi dự án thất bại vậy thì mành đất này sẽ là tiền bồi thường cho gia đình họ Trịnh.

Đương nhiên trong quá trình đầu tư lần này, nhà họ Bối bỏ đất còn nhà họ Trịnh sẽ chịu trách nhiệm về kinh phí xây dựng.

Đây là một con số không hề nhỏ, đợt đầu tiên cần ba nghìn năm trăm tỷ.

Nhà họ Trịnh muốn có số tiền này e rằng phải thế chấp toàn bộ số tài sản Thành phố Hải Dương. Tuy có rủi ro nhưng nếu thành công sẽ thu được lợi nhuận rất lớn khiến ông ta kích động khi nghĩ tới khoản lợi nhuận ấy. Nhìn thấy đôi mắt lấp lánh của người nhà, Trịnh Tuấn đắc ý nói:

“Ba, lần này con có ba việc cần làm khi trở về Thành phố Hải Dương. Đầu tiên con muốn nói với ba rằng nhà họ Trịnh chúng ta có cơ hội tiến vào Dương

Thành.

Chuyện này cuối cùng cũng tới. Chúng ta không thể bỏ qua cơ hội lần này nếu không sẽ không biết phải đợi đến bao giờ.”

“Thứ hai, con biết ba không thích Bùi Nguyên Minh, cho nên lần này trở lại, con nhất định sẽ để Tuyết Dương ly hôn với cậu ta.

Thứ ba, cậu chủ Bối Thiếu Long nhà họ Bối vẫn chưa kết hôn, nếu như nhà họ Trịnh chúng ta có thể nhân cơ hội leo lên cành cây cao này vậy thì sẽ càng có lợi cho sự phát triển sau này của nhà họ Trịnh!”

“Cái gì? Kết hôn với nhà họ Bối? Nếu chúng ta có thể làm thông gia với nhà họ Bối thì nhà ta nhất định sẽ vươn lên.”

“Thảo nào chúng ta có thể trúng thầu một dự án lớn và tốt như vậy.”

Người nhà họ Trịnh đang bàn tán xôn xao.

Trước đây Trịnh Tuấn từng là trụ cột của nhà họ Trịnh, bất kể là khả năng hay tầm nhìn của ông ta đều rất tốt. Sau khi trà trộn vào Dương Thành hơn mười năm, nếu không tự mình ra tay thì ông ta không dám trở lại Hải Dương.

Nhưng hiện tại vừa có được cơ hội tốt như vậy ông ta nhất định phải quay trở về nhà họ Trịnh, ông ta muốn đưa họ Trịnh lên một tầm cao hơn. Trên thực tế, nếu Trịnh Tuấn không trở lại mà tự mình nuốt dự án mà nói thì nhà họ Trịnh sẽ không biết. Nhưng ông ta đã trở lại và mang đến cơ hội cho gia đình họ Trịnh. Đương nhiên điều này làm cho sắc mặt ba con Trịnh

Tùng rất khó coi.

Ông ta vốn là người thừa kế của nhà họ Trịnh, nhưng bây giờ Trịnh Tuấn quay trở về hơn nữa lại có công lao lớn như vậy. Nếu trong trường hợp sau đã khi Trịnh Tuấn bảo Trịnh Tuyết Dương ly hôn xong lại gả cho Bùi Thiếu Long vậy thì ông ta sẽ có một cậu con rể nhà họ Bùi.

Trong tình huống như vậy thì sẽ không còn ai là đối thủ của ông ta. Nhà họ Trịnh sẽ không phải rơi vào tay. Trịnh Tuấn sao? Trong khi Trịnh Tùng và Trịnh Chí Dụng chưa kịp nói gì thì ông cụ Trịnh đã cao hứng nói: “Tuấn, con nói đều là chuyện tốt, rất tốt! Nhà họ Trịnh chúng ta tuy có thực lực nhưng vận may lại không tốt, hiếm khi có cơ hội như vậy.”

“Nhưng mà nếu trong một lúc lấy ra ba nghìn năm trăm tỷ thì áp lực đối với tài chính nhà họ Trịnh là rất lớn. Nếu dự án thành công thì không nói nhưng nếu thất bai thì sẽ ảnh hưởng đến nền tảng của nhà ho Trinh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.