Chàng Rể Quyền Thế

Chương 430: Chương 430




“Cháu không đồng ý Bùi Nguyên Minh là người đầu tiên đứng lên, lớn tiếng phản đối.

Gì chứ, anh chỉ là phận con rể mà cái gì cũng có phần vậy! Từng người nhà họ Trịnh căm hận nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, nếu không có bài học mà Trịnh Chí Dụng, lo sợ Bùi Nguyên Minh bị bệnh thần kinh ngã đùng ra đó thì nhà họ Trịnh đều muốn đánh Bùi Nguyên Minh một trận rồi.

“Cậu nói không đồng ý? Vậy cậu có suy nghĩ như thế nào?”

Ông cụ Trịnh nhìn Bùi Nguyên Minh rồi lên tiếng.

Bùi Nguyên Minh cười: “Ông, ông đã từng nghĩ đến chuyện khác không?”

“Thế thì sao?”

Ông cụ Trịnh cau mày.

“Cháu nghĩ Tổng Giám đốc công ty đầu tư Bùi Thị cũng không phải là thiếu khoản tiền này, đối với công ty đầu tư Bùi Thị mà nói, hủy bỏ hợp đồng không phải là điều khiến họ tức giận, mà là một cái khác.” Bùi Nguyên Minh nói.

Ông cụ Trịnh thấy hay, ông nói: “

“Vậy cậu nói xem công ty đầu tư Bùi Thị quan tâm đến điều gi?”

“Thể diện.” Bùi Nguyên Minh kiến định nói: “Công ty đầu tư Bùi Thị thiếu tiền không? Không thiếu?”

“Hơn nữa, công ty đầu tư Bùi Thị dựa lưng vào nhà họ Bùi, một công ty như vậy mà đi dùng thủ đoạn để cướp cơ nghiệp nhà họ Trịnh thì có đáng không?”

“Nhưng người của nhà họ Trịnh chúng ta lại liên tục khiêu khích bọn họ, coi mặt mũi họ như giấy, nói một cách công bằng, nếu đổi lại mọi người là tổng giám đốc công ty Bùi Thị, mọi người có tức giận không? Nghe đến đây, người nhà họ Trịnh đều nhìn nhau, sau đó khẽ gật đầu. “Vì vậy, ông à, việc quan trọng cần làm bây Có vẻ như rất có lý.

giờ là lấy thuốc trị bệnh! Trả lại thể diện cho công ty đầu tư Bùi Thị rồi mới nói đến những việc khác, nếu không, cho dù là Tuyết Dương đi cầu xin cũng vô ích” Bùi Nguyên Minh nói.

“Vậy làm sao để trả lại thể diện cho công ty đầu tư Bùi Thị?”

Lúc này mọi người đã bắt đầu chú ý. Ông cụ Trịnh cũng mở lời.

“Vừa nãy có một câu nói rất đúng, muốn gỡ nút phải tìm người thắt nút! Bây giờ việc chúng ta cần làm rất đơn giản, đó là để người không ngừng khiêu khích công ty đầu tư Bùi Thị đi xin lỗi” Bùi Nguyên Minh tự tin nói: “Cháu đề nghị, cách đơn giản nhất là quỳ gối trước văn phòng Tổng giám đốc công ty đầu tư Bùi Thị, quỳ một ngày không được thì quỳ nhiều ngày, quỳ đến khi Tổng giám đốc mềm lòng thì không chừng có thể giải quyết được việc này!”

“Cái gì?”

Nghe đến đây, mọi người ngạc nhiên hết sức. Chuyện này có thể giải quyết theo cách này không?Tuy vừa rồi Bùi Nguyên Minh không nói tới việc ai sẽ là người đi quỳ, nhưng trong lòng mọi người ai cũng rõ là Trịnh Chí Dụng sẽ phải đi.

Bởi từ đầu đến cuối người không hài lòng với công ty đầu tư Bùi Thị hình như chỉ có Trịnh Chí Dụng.

Đừng nói Trịnh Tuyết Dương đi, đến cả ông cụ Trịnh đi người ta cũng chưa chắc đã để ý đến. Nhưng nếu Trịnh Chí Dụng đi, có thể chuyện này sẽ có hiệu quả.

Trong chốc lát, rất nhiều ánh mắt chuyển qua Trịnh Chí Dụng, vẻ mặt mọi người đầy tò mò.

“Gì chứ?”

Trịnh Chí Dụng chửi mắng, nổi giận: “Bùi Nguyên Minh, mày nói cái quái gì vậy, nếu dùng cách này mà có hiệu quả thì tao nhất định sẽ làm, nhưng vấn đề ở đây là hơn mười nghìn tỷ, hơn mười nghìn tỷ có thể dùng một cái quỳ gối để giải quyết được không? Mày xem tao là thằng ngốc à?”

“Chẳng nhẽ anh không phải ư?”

Bùi Nguyên Minh cười nhạo: “Vả lại, chuyện này cũng không tốn quá nhiều sức lực, cho dù có thất bại đi nữa thì cũng thể hiện được thái độ của nhà họ Trịnh” “Dù gì đi nữa, cậu cũng là Phó tổng giám đốc công ty nhà họ Trịnh. Vì nhà họ Trịnh đi quỳ một cái thì có làm sao chứ? Cũng không chết được đầu, đúng không?”

“My..” Trịnh Chí Dũng sắc mặt tối sầm lại, thắng con rể này đúng là quá đáng.

Đúng vào thời điểm mấu chốt này, ông cụ Trịnh vẻ mặt trầm ngâm nói: “Bùi Nguyên Minh, phương pháp của cậu thật sự sẽ có hiệu quả chứ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.