Chàng Rể Quyền Thế

Chương 573: Chương 573




“Ai, thằng ranh đó thực sự may mắn, lại có thể làm cậu chủ Tần nhớ đến anh tai “Nhưng mà cậu chủ Tần đoán thật là chuẩn quá, cái tên không biết xấu hổ kia thật sự có đến đây!”

Cao Tấn lại trực tiếp nhìn về phía Bùi Nguyên Minh lúc này đang an nhàn bình thản, nói: “Cậu chủ Tần đến đây mà cả chào hỏi anh cũng không chào hà? Bùi Nguyên Minh, anh đang khinh thường cậu chủ Tần sao?”

Tần Quý Anh cười như không cười mà nói: “Đừng đừng đừng, tôi cũng không dám!”

“Năm đó Bùi Nguyên Minh chính là nhân vật làm mưa làm gió trong trường học của chúng ta, ba tôi vẫn còn nhớ đến anh ta, bảo là muốn làm tôi học tập theo anh ta cho giỏi…”

“Học cách chui gầm chạn như thế nào đúng không?”

“Ha ha ha…”

Nghe nói như thế, tất cả mọi người cười vang thành tiếng.

Có người hung tợn trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh còn ngây ngốc ở đó làm gì? Không nghe cả lãnh đạo lớn cũng nhớ đến anh sao?”

“Còn không mau tới đây chùi giây cho cậu chủ Tần đi, nói không chừng cậu chủ Tần có thể thưởng cho anh một miếng cơm để ăn!”

“Đúng vậy! Chẳng lẽ anh thật sự muốn ăn bám cả đời à? Kẻ như anh còn giống một người đàn ông hay sao?”

Một đám người đều là không ngừng mở miệng, dáng vẻ như muốn tốt cho Bùi Nguyên Minh, nhưng trên thực tế bọn họ cũng chờ xem trò cười của Bùi Nguyên Minh mà thôi.

Nhưng Bùi Nguyên Minh cũng không chút dao động, vẫn ngồi ở chỗ đó, tự mình uống trà.

Mà Lê Ngữ Đồng cùng Lưu Song Nhi bên cạnh anh ta thì đều đứng lên cả rồi.

Thân phận của Tần Quý Anh rất đặc thù, các cô cũng không dám bất kính với anh ta.

Thậm chí Lê Ngữ Đồng còn âm thầm đá Bùi Nguyên Minh một cái.

Cô ta biết Bùi Nguyên Minh rất có tiền, hơn nữa còn là băng đảng xã hội đen.

Nhưng vấn đề là, giờ phút này anh ta đang đối mặt với Tân Quý Anh đó!

“Bùi Nguyên Minh, anh còn ngồi làm gì? Mau đứng dậy đi chứ!”

“Chẳng lẽ còn muốn cậu chủ Tần tự mình mở miệng, mời anh đứng lên hay sao?” . ngôn tình hay

Không ít người đều mang bộ mặt như chó săn, quát chói tai hướng về phía Bùi Nguyên Minh.

Cao Tấn cũng mặt lạnh nói: “Bùi Nguyên Minh, mau đứng lên chào hỏi cậu chủ Tần, anh làm như vậy rất không lễ phép!”

Bùi Nguyên Minh nâng chung trà lên uống một ngụm, hoàn toàn không để ý đến đám người trước mắt, vẻ mặt vẫn thờ ơ lạnh nhạt.

Tần Quý Anh lạnh lùng nhìn vào Bùi Nguyên Minh, trong đôi mắt đều là nét lạnh lùng.

Đặc biệt là nhìn thấy hai người Lê Ngữ Đồng và Lưu Song Nhi ngồi trái ngồi phái bên cạnh Bùi Nguyên Minh, anh ta lại tràn ngập lửa giận trong lòng.

Nhan sắc dáng người của hai cô gái này đều là đứng đầu, năm đó anh ta cũng rất có hứng thú †ìm hiểu, khám phá các cô gái này.

Chỉ tiếc đều bị Bùi Nguyên Minh phá hủy chuyện tốt.

Mà đến ngày hôm nay, tên này biến thành một thứ rác rưởi đi ở rể nhà vợ, lại còn dám ngồi chung với hai cô gái như thế này?

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Tân Quý Anh, có vài phần tức giận, không ít người đều lạnh run, cảm thấy xong đời rồi.

Giờ phút này Cao Tấn cũng sốt ruột thay cho Bùi Nguyên Minh, cái tên bất lực chó chui gầm chạn này muốn chết còn chưa tính.

Nhưng vấn đề là, nói không chừng Tân Quý Anh giận dữ quá, mọi người đều sẽ bị liên lụy.

Sau đó, đứa em gái hotgirl của Tân Quý Anh bỗng nhiên khẽ mở đôi môi anh đào: “Anh Tần, người này có chút kiêu ngạo, anh ta không coi anh ra gì cải!”

Trong mắt Tần Quý Anh hiện lên một tia sắc lạnh.

Đã bao nhiêu năm.

Bất kể anh ta đi đến nơi nào, cho dù là đám người trong các gia tộc hàng đầu của Dương Thành, ai không cho anh ta vài phần mặt mũi?

Ngay cả gia tộc họ Bùi, hay nhà họ Trần của Đà Nẵng, đứng đầu tứ kiệt Bùi Văn Kiên của Bùi thị, nhìn thấy anh ta cũng sẽ khách sáo xưng hô một tiếng “em trai Quý Anh”.

Mà thứ rác rưởi trước mắt thì là cái thá gì chứ!

Còn dám kiêu ngạo ở trước mặt mình?

Vừa nghĩ đến đây, Tân Quý Anh tiến lên một bước, lạnh lùng nói: “Thứ rác rưởi, đứng lên, nơi này không phải chỗ mà mày được ngồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.