“Một tên ẻo lả mà thôi còn rất ngông cuông đây!”
Anh Long đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới: “Có vẻ như là họ hàng thân thích với ông già cặn bã Phùng Thiếu Bác kia nhỉ?”
“Phùng Thiếu Bác, ông cũng can đảm thật đó, lại dám kêu người tới đánh anh em của tôi?”
“Để xem sau này tôi sẽ giết chết hai ông bà già sống cho tốn đất các người như thế nào?”
“Tôi sẽ khiến cho các người lúc nào cũng sống không bằng chết, hối hận vì đã đến thế giới này”
Lúc này anh Long lên tiếng đe dọa với vẻ hung ác trước mặt của Bùi Nguyên Minh.
Danh tiếng của anh Long quá nổi tiếng, khiến cho hai vợ chông Phùng Thiếu Bác trong phút chốc đều bị dọa sợ, lập tức cầu xin tha mạng: “Anh Long ơi! Là do cháu trai lớn nhà chúng tôi không hiểu chuyện!”
“Không phải anh muốn đòi tiên sao? Tôi còn một chút ít tiền để đặt quan tài đều đưa cho anh hết, cầu xin anh tha mạng cho nói”
“Sau này dù cho tôi có nhặt lá rau ăn mỗi ngày cũng đều phải tích cóp đủ tiền hàng tháng cho anh”
“Tha thứ cho anh ta à? Cũng không phải là không thểt”
Anh Long cười chế giễu lên tiếng.
“Đứa con gái này bôi ông đây chơi một chút, rôi lấy ra ba tỷ rưỡi tiền thuốc men, sau đó lại bẻ gãy cánh tay anh ta thì sự việc này coi như xong.”
“Cái gì?”
Cả người hai vợ chông Phùng Thiếu Bác run lẩy bấy, nghe thấy những lời này như sấm nổ bên tai, bị sét đánh trúng đầu.
“Anh Long, cầu xin anh mở rộng lòng từ bi, tha cho bọn họ đi!”
“Chúng nó vẫn còn trẻ mà!”
“Anh Long nếu như anh muốn bẻ một cánh tay thì hãy đánh gãy của chúng tôi đi”
“Anh Long, xin anh hãy buông tha cho con bé nhà chúng tôi đi! Nó vẫn còn nhỏ nên không thể chà đạp nó như vậy được! Nếu không cả đời này của nó sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!”
Khóe môi anh Long nhếch lên một đường cong đầy tàn nhân: “Bà cũng biết việc mà ông chủ Lâm tôi đây thích nhất chính là chà đạp cây cải trắng hay không?”
“Ha ha ha ha…”
“Chính các người tự mình nghe lời hay là để ông đây phải ra tay?”
Anh Long ngông cuồng ngạo mạn, đây là địa bàn của anh ta, cho dù Ngọc hoàng Đại đế có đến đây thì cũng vô dụng.
Bùi Nghiêm Minh bình tĩnh liếc nhìn anh ta một chút, trong con ngươi chỉ có vẻ lạnh lùng thờ ơ, sau đó anh nhìn về phía Hạ Vân rồi nói: “Nghe nói ai xăm hình rông trên người đều sẽ có kết cục rất thảm, cô đoán xem hình xăm con rồng này của anh ta liệu có thẳng nổi vận mệnh hay không?”
Hạ Vân khẽ mỉm cười rồi nói: “Cho dù có thắng nổi thì khi gặp ngài cũng khó mà chịu nổi”
Nghe thấy hai người Bùi Nghiêm Minh và Hạ Vân hoàn toàn không thèm để ý đến mình, sắc mặt của anh Long thẹn quá thành giận.
Ngay khi anh ta định nổi đóa thì bỗng nhiên truyền đến tiếng còi xe inh ỏi.
Bên ngoài ngõ lúc này không ngừng truyên đến tiếng xe ô tô chạy ầm ầm, rồi sau đó từng chiếc dừng lại.
Điều này cũng trực tiếp thu hút sự chú ý của anh Long và mấy chục tên đàn em của anh ta.
Giây phút này họ đều bất giác nhìn về phía sau.
Chỉ nhìn thấy mỗi một chiếc ngõ nhỏ có thể đi tới nơi này hiện tại đều có mấy chiếc xe van đỗ lại, trên mỗi một chiếc xe trong thoáng chốc đều có người dùng sức mở cửa xe ra.
Ngay sau đó có một nhóm người đông đảo lao vào từ mọi phía, càng đáng sợ hơn là những người này trông dáng vẻ đều hung ác và dữ tợn y như nhau.
Chỉ trong vòng một khoảnh khắc ngắn ngủi mà thôi, anh Long và đám côn đồ đàn em của anh ta đều bị bao vây, mà trên người của những người này đều tỏa ra sát khí nồng đậm.
“Anh… anh Long… em vừa mới đếm một chút, đám người này tổng cộng có gần năm trăm người…”
Một tên côn đồ lúc này mở miệng run rẩy có chút nói không rõ.
“Cái gì? Nhiều người như vậy sao?”
Anh Long cùng với đám đàn em côn đồ rõ ràng đều bị dọa tới rồi.
Họ liếc nhìn hai bên trái phải rồi phát hiện ra một vấn đề.
Những người bao vây họ đều là có cơ thể cường tráng lực lưỡng, trên người không ngừng tỏa ra sát khí, vừa nhìn đã biết là những tay đấm cao cấp.
Mặc dù mọi người đều là người của thế giới ngầm nhưng thực lực của đôi bên lại chênh lệch quá nhiều.
Nếu như người ta muốn giết chết bọn họ dễ như uống một cốc nước vậy.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Anh Long ngây người.