Chàng Rể Quyền Thế

Chương 606: Chương 606




“Không thể nào! Đoạn video này là giả! Làm sao tôi có thể hại Văn Hạo được!” Vân Lam lập tức phủ nhân.

Bùi Nguyên Minh chậm rãi đứng lên nói: “Được, vậy tôi đi đây, cô đừng hối hận!” “Khoan, nói cho tôi biết điều kiện của anh là gì!”

Vân Lam lập tức nói. “Nếu tôi thừa nhận rằng tôi đã làm chuyện này thì sẽ thế nào?” “Nhưng anh cũng không khá hơn chút nào! Video này không đưa cho cảnh sát mà lại tới đây dọa dẫm tôi. Anh cũng chẳng phải loại tốt lành gì!”

Rõ ràng, đối với Vân Lam mà nói, Bùi Nguyên Minh hẳn sẽ sử dụng đoạn video này để uy hiếp, đe dọa cô.

Nhưng cô không biết, Bùi Nguyên Minh chỉ muốn chơi đùa với cô một chút, để cô nếm thử cảm giác năm đó Phùng Văn Hạo trước khi chết đã trải qua không biết bao nhiêu là thống khổ. “Cái này, tổng cộng 3500 tỷ!”

Bùi Nguyên Minh cười nói. “Cái gì? 3500 tỷ? Anh đúng là điên rồi! Sao anh không đi mà uy hiếp Bối gia!?”

Vân Lam gầm lên.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi đăng video này lên mạng, Bối gia có cách giải quyết. Cô nghĩ mình có cách nào không?” “Cô dựa vào ai? Vân gia?” “Vân gia sẽ quan tâm đến cô chứ?” “Tôi…..”

Vân Lam thực sự có chút luống cuống, cô ta bất quá cũng chỉ là dòng thứ trong Vân gia, người của Vân gia làm sao có thể ra mặt vì cô?

Nếu Vân gia coi trọng cô ta, năm đó làm sao cô ta có thể hợp tác với Bối gia cơ chứ?

Vân Lam sắc mặt có chút tái nhợt, nói: “3500 tỷ anh muốn là quá nhiều, tôi không lấy ra được!”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Trong video có mặt bốn người! 3500 tỷ cũng góp không ra sao?” “Tôi chỉ cho cô một ngày, cô có thể đi tìm đám bạn tốt của cô trò chuyện một chút!” “Nếu sáng mai mà tôi không thấy tiền, tôi sẽ công bố video này ra ngoài.” “Đúng rồi, cái điện thoại này tặng cho cô, coi như là một vật kỷ niệm!”

Bùi Nguyên Minh cười, ý bảo với Vân Lam rằng anh còn lưu rất nhiều bản, nếu không lấy được tiền thì có thể công bố bất cứ lúc nào. “Ngày mai gặp lại, người đẹp…”

Bùi Nguyên Minh đích thân bước ra khỏi văn phòng chủ tịch. “Phù–”

Vân Lam xụi lơ trên ghế sô pha, mặt đầy tuyệt vọng.

Cho dù bây giờ cô ta là chủ tịch công ty truyền thông của Vân thị, 3500 tỷ cũng không thể, còn chia đều thì ai cũng phải bỏ ra 675 tỷ, quả là quá khó! “Không được, tôi phải đi tìm mọi người thương lượng một chút!”

Sau đó, Vân Lam bấm mấy dãy số.

Những người này là ba người đứng cùng cô trong video.

Đối với Phùng Văn Hạo thì ba người này là bạn tốt, nhưng bọn họ đều chỉ lợi dụng Phùng Văn Hạo.

Những người này, hồi đó Phùng Văn Hạo đối xử với bọn họ rất tốt còn coi bọn họ như tri kỷ, nhưng cuối cùng chính những người này lại phản bội cậu, bán đứng cậu.

Rất nhanh.

Cả ba đến văn phòng của Vân Lam.

Giờ họ đã là chủ tịch công ty, có biệt thự, xe sang, giá trị con người cũng rất cao.

Ngay cả khi Vân Lam yêu cầu họ đến, trên khuôn mặt của họ đều là dạng biểu tình cà lơ phất phơ.

Bởi vì trong cảm quan, bọn họ đã coi mình là người thành đạt, nếu Vân Lam không xinh đẹp, có chút ý tứ thì làm sao có thể xuất hiện vì cú điện thoại của cô? “Vân tiểu thư, một ngày không gặp như cách ba thu. Thật không nghĩ tới cô lại càng ngày càng xinh đẹp như vậy. Không biết rốt cuộc là cô có chuyện gì?”

Trong ba người, Vương Minh là người thành công nhất, mỉm cười nhìn Vân Lam từ trên xuống dưới, không chút kiêng kị.

Vân Lam hừ lạnh một tiếng, thuận tay đem điện thoại di động quăng trước mặt ba người,

Cả ba người đều nghiêng người nhìn một cái, ngay sau đó, biểu cảm trên khuôn mặt họ chuyển từ cà lơ phất phơ sang nghiêm trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.