Chàng Rể Quyền Thế

Chương 779: Chương 779




Mấy người chủ gia đình cãi nhau ầm ĩ một lúc, sau đó trên mặt từng người để lộ ra nụ cười, biểu cảm gương mặt như thể bọn họ đều đang đùa giỡn.

Còn về việc, rốt cuộc sau khi trở về mỗi người sẽ sắp xếp thế nào thì không ai biết được.

Dù sao những người này đều là những lão hồ ly, không có chuyện dễ dàng để cho người khác nhìn thấu tâm tư của mình như vậy.

Sau khi nói xong chuyện, La Thành Côn vẫy tay ra hiệu thuộc hạ đưa đồng tài liệu cho những người khác.

Đây là bản sao của hợp đồng, trong đó thể hiện rõ, ba ngày sau, toàn bộ tài sản và các dự án của dòng họ Bùi Thị sẽ thuộc về tập đoàn Thiện Nhân.

Vào ngày hôm đó, chắc chắn sẽ diễn ra một buổi lễ cực kỳ long trọng. “Các vị, chúng ta cùng nói về chuyện chính đi, chuyện tập đoàn Thiện Nhân muốn chiếm lấy toàn bộ tài sản của dòng họ Bùi Thị đã là chuyện chắc như định đóng cột rồi, nhưng chúng ta nên tiến hành thế nào đây?” La Thành Côn cười nói.

Vân Khởi Hải nhàn nhạt nói: “Còn tiến hành thế nào nữa? Nếu vị thế tử nhà họ Bùi này đã hành động phách lối như thế, thì chúng ta cứ đi gặp anh ta là được rồi.” “Nếu như thực lực của anh ta vẫn giống như ba năm trước, thì chúng ta cứ thế xuống tay giải quyết anh ta là xong.” “Cho dù trên thực tế, thực lực của anh ta mạnh hơn so với tưởng tượng của chúng ta một chút, chúng ta cũng có thể tìm hiểu sự thật, sau đó tiếp tục nghĩ cách!”

Rõ ràng, mấy người này sớm đã có cùng chung suy nghĩ rồi.

Xét về địa vị của bọn họ ở Đà Nẵng, bọn họ sẽ không chấp nhận việc sau khi dòng họ Bùi Thị sụp đổ, lại xuất hiện một thế lực mới giẫm lên đầu bọn họ.

Vì vậy, bốn dòng họ lớn rõ ràng đều có chung một lợi ích, đương nhiên sẽ muốn cùng nhau ra tay rồi.

Trên thực tế, không chỉ là bốn dòng họ lớn thôi, mà cả Trịnh Tuyết Dương cũng đã biết việc tập đoàn Thiện Nhân đã nuốt trọn dòng họ Bùi Thị. “Em nghe nói, ở buổi tiệc mừng thọ của bà lớn dòng họ Bùi Thị, thế tử nhà họ Bùi đã mang đến hàng chục vị khách quý của Hải Phòng để gây sức ép với bà lớn, khiến bà ấy không thể không từ chức!” “Không ngờ đường đường là thế tử nhà họ Bùi, cuối cùng lại phải dựa vào người ngoài mới có thể lấy lại những gì thuộc về mình.”

Trịnh Truyết Dương cảm khái nói.

Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Bên ngoài đều đồn đại như thế này sao?” “Có mấy phiên bản khác nhau cơ, còn có người nói, thực tế thế tử nhà họ Bùi là con riêng của ông lớn Đại Hạ, thư ký của ông lớn đến rồi, chỉ cần một câu thôi là có thể ép cho bà lớn dòng họ Bùi Thị lui xuống.” “Thậm chí còn nói thể tử nhà họ Bùi vì để báo thù đã trở thành người đàn ông của một nhân vật tầm cỡ của Hải Phòng. Nhân vật lớn đó có địa vị rất cao ở Đại Hạ của chúng ta, mặc dù là phụ nữ, nhưng chỉ cần vung tay một cái là có thể hô mưa gọi gió….”

Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: “Sao anh lại nghe nói, thế tử nhà họ Bùi không hề dựa dẫm vào bất kỳ ai, mà anh ta tự mình dẫn theo mấy thuộc hạ, dễ dàng đảo ngược thế cục, khống chế toàn bộ người của dòng họ Bùi Thị. Nếu không bà lớn dòng họ Bùi Thị ra đi quá nhanh, hiện giờ đã xong đời rồi.”

Trịnh Tuyết Dương cười nói: “Phiên bản anh vừa nói em cũng từng nghe đến, nhưng mà em cảm thấy không có khả năng đó, thế tử nhà họ Bùi cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.” “Dòng họ Bùi Thị có thể xem là cái nóc của Đà

Nẵng, nếu như sau lưng anh ta không có ai khác, sao có thể làm được chuyện đó chứ?”

Bùi Nguyên Minh không nói lên lời, những người này nói chuyện phiếm giỏi thật!

Quan trọng là, tán dóc thì cứ tán dóc thôi, lại còn lan truyền ra nhiều phiên bản như thế.

Lúc này, Trịnh Tuyết Dương rõ ràng đã bị chìm vào trong một phiên bản nào đó, trên gương mặt lộ ra vẻ si mê nói: “Nghe nói nhân vật lớn của Hải Phòng đó đã hơn bốn mươi tuổi rồi, còn thế tử nhà họ Bùi thì nghe nói còn chưa đến ba mươi tuổi, hai người này ở bên cạnh nhau, rõ ràng là tình chị em…”

Bùi Nguyên Minh nói: “Theo như anh biết, thể tử nhà họ Bùi chỉ có một người phụ nữa, mà người phụ nữ này còn rất trẻ tuổi, rất xinh đẹp, vô cùng yêu nghiệt.”

Nói xong, Bùi Nguyên Minh nhìn Trịnh Tuyết Dương thật sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.