Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1896: Chương 1896




Hàn Tam Thiên cố chịu đau, đẩy Tô Nghênh Hạ ra phía sau, nhanh chóng dùng tay che vị trí bị thương của mình. Với anh mà nói, anh chưa bao giờ nghĩ Tô Nghênh Hạ đang bất tỉnh ở phía sau đột nhiên tỉnh lại, càng là Tô Nghênh Hạ sẽ đột nhiên tấn công mình. Cứ cho là trong mắt Hàn Tam Thiên, Tô Nghênh Hạ là ảo giác, dựa vào tình cảm của hai người, Hàn Tam Thiên gần như không hề phòng bị trước Tô Nghênh Hạ.

Nhưng làm sao biết.....

"Ha ha ha ha, ha ha ha ha, Hàn Tam Thiên, ngươi đã thấy chưa? Đây chính là lựa chọn của ngươi, trở trêu không? Hối hận không?" Tần Sương thấy Hàn Tam Thiên đầy Tô Nghênh Hạ, nụ cười càng trở nên điên cuồng. Từ góc nhìn của Hàn Tam Thiên, cô ta cười một cách cuồng loạn càng giống như một người phụ nữ điên.

"Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Giết nàng, giết nàng!" Tần Sương đột nhiên lạnh giọng quát.

Giết cô ấy?!

Hàn Tam Thiên sờ chủy thủ đang chảy máu, quay lại nhìn Tô Nghênh Hạ. Hai mắt của Tô Nghênh Hạ vô hồn và nhìn chằm chằm vào chủy thủ kia, rõ ràng hình như cô ấy vẫn muốn tiếp tục giết Hàn Tam Thiên. Theo quan điểm bình thường, Hàn Tam Thiên thực sự nên giết cô, bởi vì cô chỉ là một ảo ảnh, ngoại trừ để lại mối đe dọa cho bản thân cũng không có ý nghĩa nào khác.

hưng Hàn Tam Thiên không nỡ.

Anh yêu Tô Nghênh Hạ sâu đậm, cho nên chỉ cần mọi thứ liên quan đến cô đều là quý giá đối với Hàn Tam Thiên, thậm chí anh không muốn huỷ thứ già liên quan đến cô cả. Mặc dù, điều này đã khiến anh bị thương. Thế nhưng Tô Nghênh Hạ là người Hàn Tam Thiên yêu nhất, dù vậy Hàn Tam Thiên vẫn lắc đầu: “Tôi sẽ không giết cô ấy."

"Cái gì?!" Tần Sương nghe được Hàn Tam Thiên nói, khuôn mặt không thể tin: “Nàng ta đánh lén ngươi, giết ngươi mà ngươi lại không muốn giết nàng ta?!"

“Đúng vậy!” Hàn Tam Thiên khẳng định.

"Nàng ta chỉ là một ảo ảnh mà thôi, ngươi cũng không nõ?" Tần Sương tức giận chỉ vào Tô Nghênh Hạ, nghiến răng nghiến lợi! Nàng thực sự không hiểu Hàn Tam Thiên đang làm gì! Nàng tỉ mỉ bố trí cục diện này, lại hoàn toàn tan rã vào lúc này. Nàng tìm kiếm trong tất cả ký ức của Hàn Tam Thiên, tìm được nữ nhân xinh đẹp nhất từng khiến hắn rung động, thêm sự dụ dỗ của Bát Hoang thiên thư. Thế nhưng hắn không để ý tới ngược lại lựa chọn thê tử của hắn. Mặc dù lựa chọn của Hàn Tam Thiên nằm ngoài dự đoán của nàng, nhưng vẫn trong phạm vi khống chế của nàng. Bởi vì có người thật sự rất nặng tình.

Vậy nếu như bị người mình nặng tình nhất đâm một đao, hắn sẽ có phản ứng gì? Chỉ sợ không ai muốn nhận lấy tư vị bị phản bội này? Chưa kể nàng ta chỉ là một ảo ảnh mà thôi, hắn sẽ thẹn quá hóa giận một chưởng đánh nát nàng ta. Suy cho cùng, dù là vợ chồng có tình cảm tốt thì vẫn luôn có lúc cắn răng chịu eng, cãi nhau một chút. Như vậy thì Hàn Tam Thiên bị đâm một đao này, đánh nát ảo ảnh xem như cũng nên làm!

Nhưng khiến nàng hoàn toàn không nghĩ tới,

Hàn Tam Thiên ngay cả việc này cũng không làm! Hắn bị điên à?

Đột nhiên, Tần Sương cười thê thảm một tiếng: “Hàn Tam Thiên, ngươi thật cho rằng tình yêu trên đời này đáng để tin tưởng sao?"

“Đương nhiên, tôi tin vào bất kỳ tình cảm, gia đình, tình bạn và tình yêu nào trên thế giới %3D này."

“Thế nhưng là bọn họ sẽ phản bội ngươi, ngươi đã thử qua tư vị bị phản bội chưa?" Tần Sương kích động nói.

“Chính là bởi vì có phản bội, cho nên những tình cảm chân thật đó càng đáng quý hơn, không phải sao?" Hàn Tam Thiên nói.

Tần Sương cười thê thảm một tiếng: “Ngươi biết không, nếu như ngươi vừa rồi đánh nát ảo ảnh kia sẽ có hậu quả gì?"

Hàn Tam Thiên lắc đầu, anh không biết đánh nát ảo ảnh đó sẽ có hậu quả gì, anh chỉ đơn thuần cảm thấy chỉ cần liên quan đến Tô Nghênh Hạ, mặc dù biết đó là một ảo ảnh, nhưng vì nó thật sự quá giống Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên không xuống tay được!

“Thật ra sau cánh cửa thứ nhất mà người trải qua, ngươi đã biết, khảo nghiệm mà Linh Lung Tháp chính là tính cách của ngươi, cho nên ngươi sẽ có cảnh giác với ảo ảnh này, cũng vì vậy mà trấn áp nội tâm của mình, bao gồm cả người thân, phu nhân của ngươi... tất cả. Cho nên đánh khi thần hồn nát thần tính, ngươi sẽ càng như chim sợ cành cong, sẽ luôn duy trì sự tấn công với tất cả ảo ảnh, nhất là khi nó muốn giết ngươi. Nhưng ta không nghĩ tới.."

Tần Sương gian nan lắc lắc đầu, tay vung nhẹ, lụa trắng bên cửa sổ lập tức biến mất, Tô Nghênh Hạ và Niệm nhi cũng biến mất trong nháy mắt, ở giữa cửa sổ chỉ còn lại một tấm kính trong suốt như mây. cửa sổ ở giữa chỉ còn lại một cái trong suốt như mây như sương pha lê.

Qua lớp kính đó trong suốt đó, Hàn Tam Thiên thấy trong bóng tối, Tô Nghênh Hạ đang ôm Hàn Niệm rơi xuống.

"Đây là....." Hàn Tam Thiên vội vã hỏi.

"Thật sự là phu thê tình thâm, ngươi vì ảo ảnh của nàng ta, không muốn tổn thương dù không cần cả mạng mình. Mà nàng ta vì ngươi, cũng nguyện ý tuẫn tình nhảy vào vực sâu vô tận này. Ta thấy trên đời này không nên tin tưởng tình cảm, nhưng Hàn Tam Thiên, ngươi đã cho ta một cho ta bài học! Ngươi biết không? Những người ở trong thế giới thiên thư này, dù cho khám phá ra tất cả, lại trải qua gian nan đi vào được tháp Linh Lung, nhưng cuối cùng hầu như đều thua ở đây. Bởi vì bọn chúng, hoặc là tham lam tài bảo thiên thư và bí mật trong Bát Hoang, hoặc là vào thời điểm bị phản bội mà thẹn quá hóa giận, giết chết ảo ảnh! Ngươi là một kẻ duy nhất, có thể thông qua tất cả khảo nghiệm.

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.