Vương phủ.
Tạ gia chủ vội vàng cầu kiến.
Sau khi nhìn thấy Vương gia chủ về, Tạ gia chủ đã
không chờ kịp chờ nữa nói: “Chuyện xảy ra hai
ngày gần đây, ông có nghe nói không?”
“Ông nói đến biệt viện kia?” Vương gia chủ hỏi.
Tạ gia chủ nhanh chóng gật đầu, Trần gia cư xử
kỳ lạ, hai lần liên tiếp đến biệt viện không đáng để
ý kia. Lúc mới bắt đầu hắn không để ý, nhưng tận
đến khi Trần Nguyên Hải tự mình đến cửa, hắn
mới phát hiện chuyện này thật kỳ lạ.
Có ai đáng để Trần Nguyên Hải trực tiếp đi gặp
chứ?
Hơn nữa bất kể là Trần Yên Nhiên hay là phụ tử
Trần gia khi rời khỏi biệt viện, vẻ mặt đều rất tuyệt
vọng. Cho nên điều này khiến Tạ gia chủ cực kỳ tò
mò chuyện gì đa xảy ra trong biệt viện.
Hắn bí mật điều tra người ở trong biệt viện kia,
nhưng kết quả điều tra càng khiến hắn mê mang
không hiểu.
Hàn Tam Thiên sống bên trong đó, cũng chính là
tên rác rưởi đã bị Trần gia đuổi ra khỏi cửa. Nếu là
tên rác rưởi làm sao Trần Nguyên Hải tự mình đến
gặp?
“Tại sao Trần gia lần lượt đi gặp Hàn Tam Thiên?"
Tạ gia chủ nói.
Vương gia chủ cũng đang chú ý đến chuyện này.
Vốn dĩ hắn cũng không hiểu nguyên nhân trong
đó, cho đến khi Hoàng Kiêu Dũng xuất hiện, hắn
mới hoàn toàn hiểu rõ.
“Trần gia làm ra một chuyện ngu ngốc, bọn họ
muốn chuộc lỗi cho hành vi ngu xuân của mình, có
điều kết quả có vẻ không khả quan cho lắm."
Vương gia chủ nói.
“Chuyện ngu ngốc, chuộc lỗi?" Tạ gia chủ không
hiểu rõ hỏi.
“Chẳng lẽ ông không biết ngay cả Hoàng Kiêu
Dũng cũng đến biệt viện đó?” Vương gia chủ nói.
Tạ gia chủ gật đầu, việc này ông ta có biết đến.
Tay sai của ông ta rình rập ở gần biệt viện đó, bắt
kỳ ai ra vào, ông ta đều có thể nhận được tin tức.
Có điều Tạ gia chủ thấy, vốn dĩ Hoàng Kiêu Dũng
ra mặt chỉ là để chèn ép Trần gia, thậm chí là phô
trương quyên lực của mình trước mặt Trần gia mà
thôi.
"Khẳng định Hoàng Kiêu Dũng đến để khiến Trần
Thiết Tân không vui. Dù sao trước đây Trần Thiết
Tân không thèm để ý đến Hoàng Kiêu Dũng, mà
Hoàng Kiêu Dũng lúc này đã là cường giả ngũ
đăng cảnh.” Tạ gia chủ nói.
“Đây chỉ là một lý do mà thôi.” Vương gia chủ nói.
“Ông có lời nói gì thì nói đi, đừng thừa nước đục
thả câu.” Tạ gia chủ sốt ruột hỏi.
Vương gia chủ bắt đắc dĩ cười một tiếng, nói: “Cái
đầu óc này của ông, ở thời điểm mấu chốt luôn
như xe bị tuột xích. Chuyện đơn giản như vậy, sao
ông nghĩ mãi không ra thế, chẳng lẽ lời đồn gần
đây ông cũng không quan tâm đến hả? Hoàng
Kiêu Dũng đã có sư phụ.”
Việc này là truyền về từ thành Tiêu Lăng, mọi
người ở thành Long Vân đều đã sớm biết, làm sao
Tạ gia chủ lại không biết được. Nhưng ông ta thấy,
hai chuyện này cũng chẳng có liên quan gì đến
nhau cả.
Thấy đầu óc của Tạ gia chủ vẫn là mơ hồ, Vương
gia chủ biết nếu không giải thích lời nói của mình,
- -----------------